Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 8

Ở chap trc TY vs sn đi dự lễ thành hôn, thấy Song Ngư có phần mỏi mệt nên về cung, Thiên Yết liền triệu thái y đến khám.)

Phượng Nghi cung.

"Nàng sao rồi?" Thiên Yết từ bên ngoài bước vào, đám cung nữ cùng thái giám giật mình quỳ xuống, sao lại không có ai thông báo a.

"Bình thân hết đi" Thiên Yết phất phất tay. Đám cung nhân liền tạ ơn rồi mau chóng lui ra ngoài, để lại không gian cho hai người.

"Chàng mong thiếp xảy ra chuyện gì sao?" Song Ngư đang ngồi dùng điểm tâm, nghe tiếng Thiên Yết liền chu môi nói, vẻ mặt xem ra không vui.

"Sao vậy? Khó chịu chuyện gì?" Thiên Yết nhướng mày, tới bên cạnh Song Ngư ngồi xuống, tiện tay cầm lấy một miếng điểm tâm.

"Đúng! Thiếp chính là rất khó chịu" Song Ngư bĩu môi, giành lấy miếng điểm tâm chưa kịp ăn từ tay Thiên Yết.

"Đã cho Thái y tới xem thử chưa?" Thiên Yết lại chuyển sang rót trà, cầm tách trà thơm nghi ngút lên tới gần miệng, nhẹ thổi qua.

"Thiếp không có bệnh, cần gì phải khám" Song Ngư lại giành lấy tách trà của Thiên Yết, tiện tay đưa tách trà lên miệng uống cạn.

"Vậy thì khó chịu chuyện gì?" Thiên Yết thở dài, điểm tâm đã không cho ăn, ngay cả trà cũng . ..

"Chàng rõ ràng thương Đức phi hơn thiếp" Song Ngư ủy khuất nói.

"Sao lại nghĩ như vậy" Thiên Yết nhíu mày, sẽ không phải là đang ghen đấy chứ?

"Chàng cho Đức phi xuất cung tới tận mấy ngày, còn thiếp thì sao chứ?" Song Ngư chỉ trích Thiên Yết. Rõ ràng là không công bằng nha.

"Vậy ra là ấm ức chuyện đó sao? Chuyện này vốn không liên quan tới việc thương ai hơn cả, nàng ấy đã mất cả cha và nương, ta vì chút tình nên mới để nàng ấy lưu lại ngoài cung một ngày để đi bái tế hai người"

"Thiếp cũng có cha và nương nga" Song Ngư chau mày, đứng bật người dậy, chống nạnh nhìn Thiên Yết.

"Nhưng cha và nương nàng đều còn sống, gặp lúc nào không được?"

"Nhưng . . ." Song Ngư còn muốn cãi thêm.

"Đủ rồi!" Thiên Yết đứng phắt dậy, khuôn mặt tỏ rỏ việc hắn đang không vui "Không nói chuyện này thêm nữa, trẫm phải đi xử lý quốc sự" Hắn phất áo rời khỏi Phượng Nghi cung, không thèm ôm lấy nàng một cái trước khi đi như mọi hôm.

Song Ngư giận run người nhìn bóng lưng Thiên Yết dần khuất, nàng mím môi, hét lớn.

"Đi luôn đi, đừng có tới đây nữa"

Phượng Nghi cung.

"Tiểu thư, sao người không thay y phục??" Tử Liên nhìn tiểu thư của mình hãy còn đang nằm dài trên giường, khổ sở nói.

"Ta không muốn đi"

"Nhưng . . ."

"Hoàng thượng giá lâm!!!!" Tử Liên chưa kịp nói đã nghe tiếng của Hỉ công công.

"Tham kiến Hoàng thượng" Tử Liên quỳ xuống.

Thiên Yết không để mắt tới Tử Liên mà đưa mắt nhìn kẻ đang nằm trên giường.

"Tại sao còn nằm đây? Mau thay y phục. Trẫm chờ"

"Không muốn" Song Ngư xoay lưng lại, không thèm để ý tới Thiên Yết.

"Mau giúp nương nương ngươi thay y phục" Thiên Yết nhìn sang Tử Liên.

Tử Liên vâng dạ rồi đứng dậy tới bên giường. "Tiểu thư . . . "

"Không thay. Đừng đụng vào ta" Song Ngư cố chấp nói.

"Hừ!! Bãi giá Giải Thu cung" Thiên Yết không còn kiên nhẫn, lớn giọng nói.

Song Ngư nghe thế, mặt tái đi, môi mím chặt, nước mắt trào ra, thấm ướt cả gối.

Đoàn người Thiên Yết rời khỏi, trả lại sự yên tĩnh cho Phượng Nghi cung. Tử Liên lo lắng cho Song Ngư, nhưng không dám chạm vào nàng.

"Tiểu thư . . .mau thay y phục rồi chúng ta tới yến tiệc nga"

"Không! Em lui ra đi" Song Ngư giọng nói nức nở.

Tử Liên hết cách, đành phải lui ra ngoài.

* * *

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: