Phần 27
"Chuyện gì đang xảy ra thế này?" Bạch Dương dụi dụi mắt.
Một binh lính cưỡi ngựa tới thông báo cho họ sự việc, Thiên Yết ghé tai nghe, gật gật đầu.
"Trời giúp ta rồi, thuốc nổ vốn là của Bảo Bình, nhưng chưa hoàn thiện thành ra đã phát nổ dưới nắng trời oi bức thế này" Thiên Yết đáp, mắt đảo quanh nhìn lửa đang lan ra.
"Nhưng đám cháy này . .. làm sao dập tắt đây?" Bạch Dương méo mặt. . . cháy mãi thế này làm sao xông lên???
. . .
"Thiên Trúc, mau cho mưa đi!"
Thiên Trúc đang u sầu, ủ rủ một bên, nghe vậy liền nhảy dựng cả lên. "Hảo hảo, ta lập tức đi làm liền!"
. . .
Trời đột nhiên đổ cơn mưa, dập tắt đám cháy. Mọi người đều ngỡ ngàng .. .không thể trùng hợp như vậy chứ???
Bạch Dương liền biết cơ hội đã tới, lập tức cho quân mình xông lên.
Sư Tử được mở đường, dẫn quân công phá vào kinh thành.
Nhân Mã đánh xong trận cũng lập tức rút binh.
. . .
Trong vòng ba ngày . . . Sư Tử đã tới kinh đô Xà Quốc. Đám quan lại đã chạy trốn mất dạng, Sư Tử tránh không đụng chạm tới người dân mà tiến thẳng vào Hoàng Cung.
Tại kim điện của Xà Quốc.
Hoàng Đế Xà Quốc sớm đã chạy thoát thân, chỉ còn Xà Phu ở lại chống đỡ, ngoan cố tới cùng. Hắn hiện tại đang ung dung ngồi trên ngai vàng, dường như dửng dưng với mọi thứ.
"Xà Phu, xem ra ngươi biết chạy không thoát sao?" Sư Tử tiến vào kim điện, bên ngoài là quân hắn đang đứng vây quanh.
"Ồ . . .là Sư Vương gia đấy sao? Đã lâu không gặp! Ta cứ nghĩ . . . ngươi đã sớm quy tiên rồi chứ?" Xà Phu nhếch mép cười.
"Chẳng qua ta phúc lớn, mạng lớn . . . .thế nào? Có nên so tài một trận?" Sư Tử vẫn còn ấm ức chuyện bị tên Xà Phu này đánh cho tơi tả lần trước.
"Hiện tại thì không hứng thú" Xà Phu cười, ra hiệu cho đám sát thủ xuất hiện.
"Xoẹt!"
Sáu mũi kiếm lập tức chĩa vào Sư Tử, sáu tên sát thủ ai nấy đều thuộc hàng cao thủ. Chỉ cần lính của Sư Tử xông lên liền bị đánh bật ra.
Sư Tử rơi vào tình thế không thể tấn công, cũng không thể thoái lui . . . hắn tức giận trừng mắt nhìn Xà Phu . . .
Lần nào tên khốn này cũng dùng thủ đoạn . . . ta quyết không chịu thua hắn!!!!
Chương 80
"Sư Vương, xem ra lần này . . . ngươi không thoát được rồi?" Xà Phu cười đắc thắng . . .
"Hừ!!" Sư Tử hừ lạnh, tính mở miệng thì bị một giọng nói khác chen ngang.
"Đừng mừng vội!!!!"
Giọng nói có vẻ quen quen, Sư Tử quay đầu lại nhìn. . . mắt mở to . . . mồm há hốc.
Ba nam nhân anh tuấn ngời ngời, hào quang lấp lánh, mỉm cười tiêu sái bước vào chính điện.
"Ba người . . . Bạch Dương, Nhân Mã, Thiên Yết . . .sao lại . . . "
"Bọn ta chính là ham vui a . . . .thật không ngờ vừa tới đã gặp cảnh tượng này!" Bạch Dương cười cười, coi những tên sát thủ như không khí.
"Sư huynh, sao lại để chúng chĩa kiếm thế này" Nhân Mã làm bộ mặt cún con, tiến lên đẩy những mũi kiếm đang chĩa về Sư Tử.
Bọn sát thủ tính phản kháng, nhưng mà dường như lực Nhân Mã quá mạnh, khiến cây kiếm bị dời đi không chút khó khăn nào. Đám sát thủ biết không phải hạng xoàng, liền đứng yên không manh động.
"Ồ . . . thật không ngờ cả Hoàng Đế Hoàng Đạo cũng hạ cố tới thăm Xà Quốc nhỏ bé" Xà Phu vẫn ngạo nghễ như trước. "Tốt thôi, tất cả cùng chết chung!!"
"Xông lên!!!!"
Đám sát thủ nhận lệnh, lập tức xông lên tấn công, Xà Phu vẫn ngồi yên trên ngai mà xem cuộc đấu.
"Không biết lượng sức" Bạch Dương lạnh giọng, thần thái tập trung, rút kiếm bên hông ra, tư thế sẵn sàng.
"Hừ. . . để xem bản lĩnh thế nào mà đòi đối đầu với bọn ta?" Nhân Mã nhếch miệng, coi khinh đám sát thủ.
Thiên Yết từ đầu không có hứng thú mở lời, chỉ muốn nhanh chóng hạ gục cái tên Xà Phu, trả thù cho những gì hắn gây ra.
Tiếng kiếm chạm vao nhau "leng keng" nghe rất chói tai, kẻ bay lên, người đáp xuống, kẻ né đòn, người tấn công. Ý chí chiến đấu sục sôi.
Không cần tốn nhiều thời gian . . . đám sát thủ liền lần lượt bị hạ gục. Sư Tử thừa cơ hội, xông lên tấn công Xà Phu, trả mối hận xưa.
Xà Phu không phải hạng tép riu, tất nhiên không dễ dàng bị hạ gục. Hắn rất nhanh rút kiếm ra nghênh chiến.
Sư Tử cẩn thận hơn lần trước, nhất định cây kiếm đó đã sớm tẩm độc, trúng một nhát liền mất mạng như chơi . . . mắt hắn luôn luôn quan sát sơ hở đối phương để nhân cơ hội mà tấn công.
Hai bên người ở thế chủ động, người thế phòng thủ cứ thế thay phiên nhau.
"Sư Vương, ngươi vĩnh viễn là kẻ bại trận!!!"
Câu nói của Xà Phu như châm ngòi cho sự tức giận của Sư Tử. Tròng mắt Sư Tử hằn lên tia máu, sát khí tỏa ra. Trên mặt Sư Tử hiện lên ba chữ.
"Đừng tới gần!!!!"
"Xà Phu ơi Xà Phu . . chọc giận ai cũng được . . .sao lại dám đi chọc giận cái Sư Tử ấy chứ" Bạch Dương lắc đầu . . . nhìn Xà Phu với ánh mắt cảm thông.
Xà Phu nhìn bọn họ rồi lại nhìn Sư Tử . .cái gì mà không nên chọc Sư Tử??? Hừ . . . ta đây không sợ, một kẻ từng bại dưới tay ta . .. há có thể ngóc đầu lên được sao???
Sư Tử không quan tâm tới gì, chỉ có sự tức giận vây quanh, Sư Tử hắn cả đời oanh oanh liệt liệt, chưa bao giờ bại trận trước ai, lần đó là vì có Cự Giải nên hắn mới để Xà Phu làm tàn. Lần này thì không!!!!!
Sư Tử liền lao đến, tấn công Xà Phu liên tục, hắn như môt con mãnh thú thèm khát . . .ra sức tóm lấy con mồi. Từng đường kiếm của hắn đều chí mạng . . .Xà Phu bị tấn công dồn dập, thần trí bàng hoàng . . nghi ngờ người trước mặt có phải là Sư Vương hay không?
Xà Phu lăm le thanh kiếm trên tay chỉ cần một nhát . . . Sư Tử sẽ toi mạng, độc lần này còn mạnh, độc hơn cả lần trước .. . .hắn cười thầm trong lòng.
Vừa hay thấy được sơ hở, Xà Phu liền vung kiếm . .. .
"Keng!!!"
Thanh kiếm Xà Phu bị chém gãy đôi . . . .còn thanh kiếm của Sư Tử đang kề sát cổ hắn . . . .
"Ngươi nên nhớ. . . .lần trước ta đúng là bị ngươi làm cho bị thương, nhưng ngươi lúc đó cũng không khá khẩm là bao, nằm dưới đất giữa vũng máu mà chờ thuộc hạ tới cứu!" Sư Tử nghiêm mặt, rành rọt nói. "Hay nói cách khác, chúng ta ngang sức ngang tài . . . cho tới lúc này . . ."
Sư Tử nhếch miệng cười.
"Phập!"
Thanh kiếm đâm thẳng vào ngực Xà Phu, máu từ miệng hắn chảy ra, hai mắt hắn trợn ngược . . ."Ngươi . . . ngươi . . . "
Sư Tử rút kiếm ra, đá ngã Xà Phu, Xà Phu lăn xuống bậc tam cấp trong kim điện . . . Sư Tử lạnh lùng từ trên cao nhìn xuống hắn . . .
"Để xem lần này . . .có ai cứu được ngươi?"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro