Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 16: Thích khách

Chương 16: Thích khách

Tác giả: Ninh Ninh

Lúc này người của hoàng tử Min khi đến chợ đã mua được vài món đồ nữ trang, liền mang về đưa cho hoàng tử Min xem.

"Bẩm hoàng tử! Thần vừa mới tìm thấy thứ này!"

Min: "Là cái gì? Mau đưa đây ta xem!"

"Ngài xem..."

Vừa cầm món trang sức trên tay Min đã nhận ra đó chính là vòng cổ và lắc tay của công chúa Minta liền vui sướng nói:

"Đây chính là vòng cổ và lắc tay của em ta đây mà!"

"Thần mua được từ một tên bán đồ cổ. Hắn ta bảo đã mua được từ một cai ngục."

Min nhìn kỹ chiếc vòng ta, "Nó đã bị cháy xén, lại còn có thứ gì đó dính vào. Đây... chẳng lẽ là... Máu! Là máu của em ta!"

Hoàng tử Min đau lòng nắm chặt chiếc vòng tay kêu gào trong nổi đau mất đi đứa em gái mà anh yêu thương nhất.

"Là ai? Ai dám làm điều đó? Như vậy là em ta đã bị giết! Chỉ có thể là tên Minmora! Ta nhất định sẽ báo thù cho em gái ta!"

Hoàng tử Min tập hợp cách thị vệ bên cạnh lại để bàn bạc kế hoạch.

"Hãy nghe đây! Chúng ta sẽ bắt cóc Giga vợ chưa cưới của Minmora. Phải bắt được cô đoa chúng ta sẽ dể dàng điều khiển Minmora!"

"Vâng, thưa hoàng tử!"

Min: "Sáng ngày mai chúng ta sẽ vào cung."

Sáng ngày hôm sau, hoàng tử Min dẫn theo một vài người và mang theo vải vóc đến cổng cung điện điện. Nhưng lính canh lại không cho bọn họ vào.

"Xin các vị hãy cho chúng tôi vào trong đi, nếu không chúng tôi sẽ lỗ vốn mất."

Lúc này nữ quan Aly bên cạnh nữ hoàng Mina lại vô tình nhìn thấy tên lái buôn đó muốn vào cung. [Hắn ta lại tự mình đến đây sao? Tốt! Ta đỡ mất công đi tìm!] Aly đi đến chỗ lính canh nói:

"Cho bọn họ vào đi, nữ hoàng bọn họ đấy!"

"Vâng nữ quan Aly!" Lính canh đã để cho bọn họ vào trong.

Nhóm người của hoàng tử Min cũng không biết vì sao nữ hoàng lại giúp cho bọn họ. Nên có chút ngạt nhiên.

Cách nơi này 1300 năm, mẹ và anh Allen đang cùng với cảnh sát Ai Cập tìm kiếm tung tích của Giga.

Allen vô cùng tức giận, "Cái gì? Sao lại chưa tìm được. Các người làm việc như vậy sao?"

Các cảnh sát Ai Cập, thấy anh nổi giận cũng có chút lo lắng.

"Xin anh hãy bình tĩnh!"

Allen: "Làm sao tôi có thể bình tỉnh được! Đó là em gái tôi!"

Mẹ của Giga đã khóc đến sắp cận khô nước mắt, yếu ớt nói với Allen.

"Allen con nhất định phải tìm ra con bé. Tốn bao nhiêu tiền cũng được! Nếu không tìm thấy con bé mẹ sẽ không sống nổi mất!"

Allen ôm lấy mẹ mình an ủi: "Mẹ đừng khóc nữa con nhất định sẽ tìm ra em ấy. Có lẽ con bé chỉ đi lạc đâu đoa trong thần điện. Khu vực đó vẫn còn rất nhiều nơi chưa khám phá."

Nhưng trong lòng Allen lại có rất nhiều nghi hoặc trước sự mất tích kỳ lạ của Giga. Bọn họ đã tìm kiếm lhoong ngừng đã hơn 3 tuần rồi, nhưng dường như Giga giống như bốc hơi khỏi thế gian và không để lại bất kỳ một dấu tích nào vậy.

Tẩm cung của Giga 1300 sau, Giga lại mơ thấy anh trai và mọi người đang tìm kiếm cô liền giật mình tỉnh giấc. Bật dậy gọi tên anh,

"Anh Allen, Mẹ!"

Nhưng rồi cô nhận ra xung quanh cô vẫn là tẩm cung của Ai Cập xa lạ đó. Cô cảm thấy buồn bả rời khỏi giường đi ra bên ngoài nhìn lên bầu trời đầy sao kia.

"Ôi! Mình lại mơ thấy anh Allen và mẹ! Mọi người có còn nhớ đến con không?"

Đột nhiên có một tên lính canh ở phía dưới ném lên một cuộn vải cho Giga.

"Thư của công nương."

Giga ngạt nhiên nhặt cuộn vải lên xem, là một bức thư được kẹp bên trong tấm vải. Cô mở bức thư ra xem.

[Xin chào công nương tôi là Imsu, mấy ngày trước tôi thấy công nương có điều gì đó muốn nói với tôi. Nếu được tôi mong là sẽ gặp công nương tại ngọn tháp phía đông nam vào tờ mờ tối nay. Ký tên Imsu!]

Giga sau khi đọc xong bức thư liền rất vui mừng.

"Là người lái buôn đó! Tốt quá! Biết đâu anh ta có thể giúp mình!"

Nữ quan Aly sau khi sắp xếp mọi việc xong liền trở về báo cho Mina.

"Tất cả đã xong chưa Aly?"

"Điều đã sẵn sàng thưa nữ hoàng! Thần đã cho tâm phúc theo dõi Giga! Chỉ cần bọn họ gặp nhau là có thể bắt quả tang tại trận."

"Ha ha ha! Tốt lắm!"

Buổi sáng tinh mơ Giga với tâm trạng vui vẻ mang bình hoa muốn ra bờ sông để hái hoa.

"Mau bắt lấy hắn! Thích khách kìa!"

"Người đâu có thích khách!"

"Có kẻ hành thích bệ hạ!"

Từ phía cung điện của Minmora quân lính đang nháo nhào lên. Giga nghe thấy tiếng la hét cũng có chút lo lắng, liền cùng Unsu chạy đến điện của Minmora để xem tình hình. Khi đến nơi cô lại thấy mọi người đang cùng quan thái y băng bó cho Minmora, [Hắn ta bị ám sát sao?]

Minmora thấy mọi người đang lo lắng liền nói:

"Ta không sao! Chỉ bị đâm trúng nhẹ thôi!"

Tướng quân Nunue: "Thích khách đột nhập từ cửa phía Đông, thưa bệ hạ!"

Minmora: " Phải tìm cho ra tên thích khách!"

Tướng quân Nunue nhìn thấy Giga đi đến liền đi đến chỗ của cô.

"Giga! Cô mau đến chăm sóc vết thương cho bệ hạ đi!"

Giga: "Tôi sao?"

Nunue: "Đúng vậy!"

Tuy có chút sợ nhưng Giga cũng đến giúp, khi nhìn thấy vai của Minmora, máu đang chảy khá nhiều, cô cũng không biết nên làm gì.

"Máu chảy nhiều quá!"

Lúc này Mina cũng hối hả chạy tới, "Hoàng huynh! Bị thương sao?"

Minmora: "Không sao đâu! Có Giga chăm sóc cho ta rồi!"

Nhìn thấy Mina tới Giga liền nói: "Tôi không rành mấy việc này, xin nữ hoàng giúp cho tôi."

Nhưng Minmora không vui lên tiếng, "Không được, nàng phải làm cho ta! Không cần muội ấy!"

Giga đành phải cắn răng nghe theo Minmora mà thôi, [Thế thì đừng có trách tôi, bởi vì tôi sẽ khiến cho anh phải đau.] Giga nhẹ nhàng cởi bỏ lớp áo bên ngoài của Minmora ra.

"Để tôi xem nào! Vết chém nàu rất nguy hiểm, vì nó khá sâu!"

Cô ngẩn đầu lên nhìn Minmora hỏi: "Bệ hạ không caem thấy gì sao?"

Minmora: "Nhầm nhò gì, được rồi nàng làm gì thì làm đi!"

Giga cầm lấy cái khăn, "Được thôi! Tôi bắt đầu lau vết thương đây! Bệ hạ cố chịu đau chút nhé!"

Khi Giga vừa mới đặt chiếc khăn lên, Minmora lập tức thấy vô cùng đâu rát mà hét lên.

"Đau quá!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro