Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

#1

Tiết trời mới vào đông , hàn khí lưu động , tuyết rơi đầy trời .
Tại Mộc gia , mọi người đều mang dáng vẻ buồn bã , não lòng . Mộc phu nhân khóc đến đỏ mắt , chỉ có lão gia vẫn thư thả uống trà ngâm thơ .
Tiểu thư duy nhất của Mộc gia là Mộc Sơ . Năm nay vừa tròn 18 , dung mạo như hoa , tóc đen như mực , da trắng tựa tuyết , xinh đẹp vô cùng . Mộc gia trong kinh thành là thế gia danh môn hạng nhất , con trai trưởng lại là đại tướng của triều đình . Vốn dĩ với danh tiếng như vậy , tiểu thư Mộc gia nhất định sẽ chọn được một tướng công như mộng . Nào ngờ , vào yến tiệc tháng trước , nàng nhập cung lại bị hoàng thượng ban hôn cho Thương Vương . Người này nghe nói võ nghệ cao cường nhưng tính tình lại nóng nảy , tàn ác , trên chiến trường lại không khác gì tu la địa ngục , giết người chẳng ghê tay . Phàm là nữ tử bình thường nghe danh Thương Vương đều không muốn tiếp cận . Tuy nhiên thiên hạ đồn rằng trong phủ đệ của hắn có một tiểu thiếp mĩ mạo vô song , rất được sủng ái , kẻ nào phạm vào nàng đều có kết cục không tốt .
Với từng ấy lời đồn thổi , Mộc phu nhân cũng đã lo lắng vô cùng . Nữ nhi của bà từ bé được sống trong nhung êm lụa mềm , nhưng tính tình hiền lành lại chăm chỉ . Nếu gả cho Thương Vương không phải sẽ bị người khác bắt nạt sao . Cứ hễ nghĩ đến , bà lại rơi nước mắt , chuyện này căn bản là không thể thay đổi cục diện . Lời vua nói là nhất ngôn cửu đỉnh , làm gì có chuyện có thể rút lại .
Quan hệ giữa Thương Vương cùng hoàng thượng rất tốt , chưa kể cả hai người đều là con ruột do Nhậm Thái Hậu sinh ra . Nếu cố gắng dàn xếp chỉ e rằng không chỉ mình Sơ nhi gặp họa mà ngay cả Mộc Thân trong triều cũng vạ lây . Mộc phu nhân buồn bã suy tính , nâng tay áo thấm từng giọt lệ to nhỏ .
Mộc lão gia ngửi hương thơm của trà , trong lòng tấm tắc khen ngợi hàng cống phẩm . Nhìn sang lại thấy phu nhân khóc lóc , thực sự có chút phiền muộn .
" Nàng không mệt sao ? "- Mộc lão gia vừa thổi hơi trà vừa từ tốn nói .
Mộc phu nhân nghe vậy , liền nức nở nói :
" Ông còn nói nữa , nữ nhi nhà ta sắp vào miệng hổ rồi , sợ rằng ngay cả xương cũng chẳng được nhả ra . Vậy mà ông ngày ngày nhàn nhã , chẳng nghĩ suy nghĩ gì , ông thật là làm tôi tức chết mà... Hức ...hức "
Mộc lão gia cũng đành hết cách , đặt tách trà xuống , nắm lấy tay phu nhân , nhẹ nhàng vỗ về xin lỗi .
Ông đã từng có cơ hội gặp Thương Vương . Ngài là người có tướng mạo xuất chúng, võ công cao cường , bề ngoài tuy xốc nổi nhưng tâm tư lại kín kẽ . Là người có quan hệ thân mật với hoàng thượng . Hẳn là ngài ấy cũng hiểu , lần này thành thân chỉ là 1 bước kìm hãm Mộc gia , củng cố thế lực trong triều của hoàng thượng , tuyệt đối sẽ không đối xử xấu xa với nữ nhi của ông .
Vả lại Mộc Sơ , đứa con này của ông tuy tính tình chất phác nhưng không hề ngốc nghếch . Từ nhỏ đến lớn mọi việc đều có suy nghĩ và lo liệu chu toàn , thường xuyên thay ông đi giàn xếp các mối làm ăn lớn .
Mộc Thân thân là tướng quân , quanh năm suốt tháng ngoài biên cương , luôn lo lắng về gia thân phụ mẫu . Mộc Sơ hiểu chuyện , luôn thay huynh trưởng báo hiếu , lo lắng những chuyện trong nhà . Lâu dần cũng khiến ông có cảm giác như bản thân có hai đứa con trai . Đến tận khi chuyện thành thân tìm đến ông mới chợt giật mình nhớ ra Mộc Sơ chẳng qua cũng chỉ là một nữ nhi . Thời gian nhanh chóng trôi qua , nha đầu cũng đã 18 , nếu không gả thì chẳng phải sẽ làm trễ nải cuộc sống mai sau của Mộc Sơ sao ?
Bề ngoài dẫu có vô ưu đến mấy thì trong lòng Mộc lão gia cũng đã buồn bã vô cùng . Tiểu bảo bối của ông , châu ngọc của Mộc gia giao cho người ngoài làm sao không đau , làm sao không xót . Lời vàng khó cãi , ý trời đã định , Mộc Sơ lại thuận theo , ông nào có thể cố chấp nữa . Chỉ tội nghiệp phu nhân , nàng ấy thương con như thế , lần này hẳn là suy sụp vô cùng .
Mộc lão gia vừa nghĩ vừa dỗ dành phu nhân :
" Chuyện gì đến cũng đến , ta không thể thay đổi điều gì ? Nàng cũng đừng khóc , đừng khiến nha đầu lo lắng , chỉ còn vài ngày cuối , để tiểu Sơ vui vẻ được không Liễu Huệ ? " Giọng nói trầm ấm chứa đựng nỗi lòng của phụ tử , khiến Mộc phu nhân càng thêm buồn . Nhưng lão gia nói đúng , gái lớn gả chồng , sớm muộn cũng phải đi , nếu bà cứ ngày ngày đau buồn , chẳng phải là quá ích kỉ sao .
Mộc phu nhân gật đầu , lấy khăn tay lụa nhẹ nhàng thấm nước mắt , đứng dậy sai nha hoàn xuống bảo ngự phòng chuẩn bị . Đợi chiều đến , nấu một bát canh gừng để nha đầu uống cho ấm bụng .
Mộc phu nhân ngồi xuống , lão gia bên cạnh liền đưa bà một ly trà .
" Nàng uống đi , trà này tốt cho tinh thần đang mệt mỏi " Nói xong , ông cũng nhấp một hơi , thư thả nhắm mắt .
Phu nhân nghe vậy liền đưa trà lên mũi ngửi, hương thơm nhàn nhạt của lá trà khiến cơ thể bà thả lỏng . Trà đưa đến môi , chưa kịp uống lại nghe thấy giọng của má Trương vang lên :
" Lão gia , phu nhân , tiểu thư về rồi . " Má Trương vừa đi vừa nói thật to , trong lòng thầm vui vẻ , tiểu thư về thật tốt biết bao .
Từ trên xuống dưới nô bộc cả phủ nghe tin đều vui mừng . Ai cũng biết Mộc tiểu thư là người tính tình hảo sảng , tốt bụng , đối nhân xử thế đều rất vừa phải , chưa từng quá đáng . Lần nào nàng đi xa về , đều không quên tặng quà cho tất cả mọi người trong phủ , ai ai cũng yêu quý nàng , vậy nên khi nghe tin thành thân , không chỉ phụ mẫu mà ngay cả nhân sự trong phủ đều lưu luyến . 

Phía ngoài cổng lớn ,

Mộc Sơ vừa xuống ngựa đã thấy mẫu thân đứng trước cửa lớn . Gia nhân nhìn  nàng , đều vui vẻ cúi chào ,  có người đã mau chóng chạy đến đặt ghế đỡ nàng xuống . Mộc Sơ thấy vậy , liền gật đầu cảm ơn .
Nàng vừa xuống xe ngựa liền tiến lại gần nắm tay mẫu thân .
" Nương , ngoài trời tuyết rơi , người đứng đây đợi ta thực sự không tốt , không tốt " Lời nói quan tâm vang lên khiến phu nhân vừa mới ngừng khóc lại đỏ hoe mắt . 

Thấy vẻ mặt của mẫu thân , Mộc Sơ  vội vàng nói :

" Nương đừng khóc , con về rồi , lần này đem rất nhiều quà , rất nhiều thứ tốt tặng người . Chúng ta mau vào trong kẻo lạnh . " Nàng vừa nói , vừa nắm tay mẫu thân , dẫn người vào trong . Tay nương vừa mềm lại vừa ấm , khiến Mộc Sơ chân thực cảm nhận được mùi vị của gia đình . Nàng bỗng chốc cũng thật đau lòng , chẳng mấy nữa đây lại không còn là nhà của nàng nữa rồi .
Vào đến sảnh , má Trương vội đỡ lấy Mộc phu nhân . Tươi cười chào hỏi :
" Tiểu thư đã về "
Mộc Sơ cũng cười cười đáp lại :
" Phải .  "
Má Trương dìu phu nhân vào trong , liền tiến về phía Mộc Sơ nói :
" Tiểu thư để má Trương cất áo choàng giúp người " Nói xong liền quay đầu kêu nha hoàn ngoài cửa lấy cho nàng bát canh gừng .

Mộc Sơ phủi tuyết trên áo , đưa cho má Trương , sau đó nói :

" Không cần phiền phức vậy , Tiểu Sơ không lạnh  . Người giúp con cất áo là được rồi . "

Má Trương nghe xong , cũng không tiện nhiều lời , liền cầm lấy áo , ra hiệu cho những nha hoàn trong sảnh lui đi .

Sau khi chỉnh lại y phục , Mộc Sơ mới bước vào tiền đường . Trong sảnh , mọi thứ vẫn như lúc nàng đi , không có gì sai biết . Chỉ là thái độ của phụ mẫu có chút não nề . Mộc Sơ hiểu nhưng đành làm ngơ , thời gian còn lại chỉ đếm trên đầu ngón tay , nàng không muốn khiến cha nương phiền lòng .

Mộc Sơ tiến về phía Mộc lão gia , nhẹ nhàng rút tẩu thuốc bằng ngọc thơm ngát hương thuốc ra , nhún người cười nói :

" Cha , nữ nhi về rồi " 

Mộc lão gia đang lim dim lại ngửi thấy mùi hương này , liền thanh tỉnh . 

" Nha đầu chết tiệt , dám dụ cả cha ngươi "

Giọng nói nửa uy nửa sủng khiến cả ba người trong sảnh cười bất giác cười khanh khách . 

Mộc lão gia nhận lấy tẩu thuốc , vui vẻ vuốt ve , yêu thương không rời . Mộc phu nhân thấy vậy liền nhíu mày , giả bộ quở trách .

" Tiểu Sơ mau nhìn xem , con lại chiều hư cha con rồi "

Mộc Sơ gãi đầu hối lỗi , lại lấy ra một cây trâm ngọc bích từ trong hầu bao đưa tặng mẫu thân . Trâm ngọc trên tay nàng nhìn tuy đơn điệu nhưng lại tỏa ra thứ ánh sáng rất đẹp đẽ . 

Mộc phu nhân vừa nhìn đã thích , liền quên mất việc tẩu thuốc .

Nói chuyện đến nửa ngày , Mộc Sơ liền dìu mẫu thân đi nghỉ ngơi , sau đó trở về phòng của mình .

Tại Trúc Viện 

Linh Tâm nghe tin tiểu thư trở về , liền nhanh chóng dọn dẹp mọi thứ thật sạch sẽ , từ sớm đã đứng ở cửa viện để chờ chủ tự . Vừa nhìn thấy Mộc Sơ , cô bé vui đến mức nhún chân vẫy tay thật cao mong sao tiểu thư thấy mình .

Mộc Sơ từ xa đã thấy Linh Tâm lấp ló sau khóm trúc , nhún nhảy vẫy chào mình . Nàng cười mỉm , dơ cao tay vẫy lại cô bé . 

Linh Tâm thấy vậy , nhanh nhảu chạy đến phía nàng , vừa chạy vừa gọi lớn :

" Tiểu thư , tiểu thư về rồi . "

Nghe thấy tiếng hô hào của Linh Tâm , Linh Thi , Linh Mễ đang quét sân liền bỏ chổi xuống , vội vã phủi sạch tay chân , y phục , chạy đến phía cổng viện .

Mộc Sơ nhìn thấy cảnh này , liền nhớ đến đàn chó con ở một làng nhỏ nàng từng đi qua . Cứ hễ nàng xuất hiện lại quấn quít không ngừng . 

" Được rồi , được rồi , náo nhiệt như thế để làm gì vậy mấy tiểu cô nương ? " Mộc Sơ hắng giọng lên , lại híp mắt cười , tạo ra bộ dạng đào hoa trêu chọc các nha hoàn . 
Các tiểu cô nương mặc dù đã quen với cảnh này nhưng vẫn không khỏi đỏ mặt . Linh Tâm cho rằng , tiểu thư mỗi khi làm bộ dạng như vậy đều rất tuấn tú  , thật sự khiến nhưng cô nương như nàng nhớ mãi . 

Mộc Sơ không có nhiều thời gian chơi đùa , liền phát quà cho từng người , sau đó phân phó các nàng chuẩn bị nước tắm rửa giúp nàng . Sáng mai , phải vào cung sớm , vẫn nên nghỉ ngơi tốt thì hơn . Ngày mai nàng sẽ chính thức gặp mặt hôn phu tương lai , chưa kể còn có một người mẹ chồng là thái hậu . Những quy tắc trong cung , tối nay lại phải bận rộn ôn lại một phen .

*** Ngoài lề : Mọi người nghe nhạc , đọc truyện vui vẻ nha . Mình mới viết truyện cũng không có nhiều kinh nghiệm , có gì sai sót thì từ từ chỉ bảo mình ngaaaa~❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro