Lảm Nhảm Đồ
Như mọi ngày, tôi lang thang lướt net,
Bỗng tình cờ bắt gặp một bóng hình
Vũ vương khóe miệng ẩn đôi đồng điếu
Trái tim tooi ngừng đập ngay lúc ấy,
Kể từ ngày hôm đó tôi nhận ra:
Em chính là bảo bối của riêng tôi.
"Tell Me Why?" tự hỏi đã bao lần,
Sao không biết đến em sớm chút nữa?
Cậu bé có mái tóc rẽ ngôi giữa,
Khuôn mặt kiên định, ánh mắt sang ngời
Mơ về một tòa nhà cao chọc trời,
Để chạm tay vào bầu trời xanh ngắt.
Một cậu bé khiến tôi thật khâm phục
Với câu nói "Em quen rồi" trên môi...
Có một điều là giấc mộng riêng tôi
Cùng em ngắm ánh trăng dần lên cao,
Ở thị trấn nhỏ miền nam chậm rãi
Mà hát vang những khúc ca yên bình...
Ngày hôm qua là tương lai hiện tại, Dịch Dương Thiên Tỉ cố gắng không ngừng.
Sau lung em là lớp hạc trùng trùng
Ủng hộ em, yêu thương em vô hạn,
Thấy hào quang từ phía em tỏa rạng
Chính là niềm hạnh phúc trong tim tôi.
Mười một hạt Hồng Đậu sang lung linh,
Là một lòng một dạ yêu em đó
Mong một ngày tới Bắc Kinh bày tỏ:
"Đã lâu không gặp, cậu bé tôi thương."
jzFqYj>Z�7an}
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro