Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

4;

___

bây giờ đã gần chiều nhưng vẫn phải ở lại để họp hội học sinh, thanh pháp chán nản mà vẽ nguệch ngoạc ra giấy đến lúc nhận ra lại thấy hình ảnh của đăng dương...

kết thúc cuộc họp em đã đi bộ đến quán cafe đã hẹn mặc dù bây giờ cũng đã khá tối muộn rồi

tiếng âm nhạc vang lên gần đó cùng chất giọng của thành an làm em có ý định đi về, đứng trước quán không còn muốn vào nhận người thân với mọi người

"anh quân ra rinh con kiều vô coi, nó tính trốn về kìa"

tiếng thành an vọng qua micro lúc nhìn thấy em còn lớn hơn thường, định tháo giày ra để chạy thật nhanh khỏi đây

___

anh quân chạy theo mà la hét khắp hẻm xong rồi em cũng phải đầu hàng vì quá mệt, mặc kệ người kia rinh lên vai vác như vác bao gạo

"t-thả em xuống đi"

"anh thả ra cưng chạy mất thì sao, đã nói đến mà trốn"

"tại an nó hát làm em bị tra tấn"

"ê nấu xói tao hả?"

thanh pháp được đặt vào chiếc ghế trống như chừa cho mình giữa chiếc bàn dài , đủ để quan sát hết tất thảy gương mặt ở đây

ly bia cũng được mọi người rót cho quá đầy mà muốn liệm đi tại chỗ

"uống được không? hay anh đi pha nước cam cho nha"

"hửm?"

ánh mắt bây giờ mới chú ý vị chủ quán cũng góp vui mà cầm lấy cáng ly bia của em kéo đi, mà quay sang hỏi han

"dạ được, em ổn mà"

thanh pháp mỉm cười nhìn về phía anh rồi cầm cốc bia lại, người này đang xem thường em quá rồi. dân miền tây tửu lượng cũng phải nằm ở tầm khá cao đó trời

tiệm cafe bây giờ cũng đang vắng khách mà cũng có lẽ là đã đóng cửa nên mọi người mới ăn uống thế này, đồ nhậu bày ra khắp bàn khiến em thích thú

trúng tủ rồi đó trời ơi

"cha dương lo ăn đi, em thấy anh toàn lo gắp đồ cho người khác không đó"

đăng dương đang gắp đồ ăn cho em vừa bỏ vào chén đã bị quang anh vạch trần hết mà chột dạ

"kiều sao con không gắp lại cho anh mà ngồi ăn vậy hả, mẹ dặn bao nhiêu lần rồi?"

"thôi anh ơi, nó bán giá lắm dễ gì gắp lại cho"

phong hào đá mắt với quang hùng kẻ tung người hứng cười thầm trong lòng vì có cơ hội chọc ghẹo cô em gái kia

"có đâu, anh ăn gì em gắp cho nè"

thanh pháp bị chọc mà biểu lộ sự ngại ngùng hết ra mặt, hỏi ai về biểu lộ cảm xúc nhất chỉ có thế là em mà thôi

vành tai đỏ ửng cả lên mà quay sang hỏi người bên cạnh muốn ăn món nào liền khiến cả bàn vì thế cũng bật cười

đăng dương không ngoại lệ mà phải phì cười lên, người này đáng yêu quá mức rồi. gã nhìn thôi cũng đủ hiểu là chưa trải qua việc yêu đương nên chưa làm với ai rồi

"anh sao cũng được, miễn là em gắp cho"

"áaaaaa"

thành an nghe thấy liền quắn quéo cả người mà hét lớn nhất trong khi đang cầm chiếc micro chưa buông, anh quân cũng hú hét không ngừng tay thì vỗ liên hồi

em lựa thứ nào ngon mắt nhất mà đưa vào chén cho anh, mặt mũi bị chọc đỏ hết lên mà không dịu đi được

"nào anh dương ăn xem có hương vị tình yêu của chị em không?"

đăng dương vừa húp được  miếng canh đã bị đức duy làm cho ho sặc sụa mặc kệ cánh tay của quang anh đang vỗ trên lưng mà chạy vội vào nhà vệ sinh

gã cúi xuống bồn cầu mà ho, nôn ra những thứ khiến mình khó chịu ra. đêm qua có chút uống quá chén với không ăn gì nhiều nên bây giờ bụng cũng quặn lên. anh bị loét dạ dày nhưng vẫn vì vui chơi nên phải uống theo

"anh có sao không?"

đăng dương nghiêng mặt nhìn sang đã thấy thanh pháp đứng bên cạnh chạm lên vai anh đầy lo lắng. mặc dù vô cùng khó chịu nhưng khi nhìn thấy đôi mắt ân cần cùng bờ môi có chút cắn , anh không khỏi cảm thán trong lòng. đứa nhỏ này dễ thương quá đi mất! đúng lúc định đáp lời thì từ phía sau vang lên chất giọng cao vút của cậu em họ quang anh

"sức khoẻ mình vậy mà còn không biết lượng sức, lần sau anh đừng có rủ rê uống rượu nữa nha"

đang tình cảm thì bị đứa em làm cho mất hứng mà phải cất lời đáp trả lại ngay

"anh mày không khoẻ nhưng mà còn đánh mày một trận được đó, chó con"

cái xoa từ lưng nảy giờ vẫn chưa ngưng khiến gã mát lòng hơn bao giờ hết, bản thân ổn định liền đứng dậy đi ra cùng em

"ra xin lỗi anh coi, ai cho mày dạy nó vậy hả an?"

"đã ai làm gì đâu? đã chạm vào đâu?"

"em xin lũi, mốt không dám chọc mất dạy nữa"

anh quân ngồi kế bên đức duy thấy đăng dương đi ra liền giáo huấn một trận, lỗi là tại chơi cùng thành an

"thôi anh về sớm nghỉ ngơi đi, có gì em đóng quán cho"

quang anh thở dài không dám trách thành an hay đức duy nên chỉ bảo anh trai mình đi về để dưỡng sức

"em lát về với ai? hay về chung với anh luôn đi"

thanh pháp vừa ngồi vào ghế đã cảm nhận thấy có người tựa vào bên vai mà nghiêng người ngước lên

"em á hả? lát chắc em book xe về, có gì anh về đi mắc công lắm"

"thôi đi bà nội làm giá quá à, tụi tao chơi tới sáng lúc đó book xe ai mà nhận?"

thì chơi tới sáng

thành an ngồi từ nảy giờ đã chướng mắt cái đôi gà bông này rồi đó, men say trong người liền lôi cả hai đi ra ngoài quán rồi đóng cửa bước vào trong, mọi người thấy vậy cũng vỗ tay tán dương

em gãi gãi đầu mà mỉm cười nhìn người anh đang đi lấy xe có chút khó xử trong lòng, mấy người này chọc toàn là giỏi

"anh đang bị thế mà còn phải chở em nữa..."

"nào không nói nữa, là anh tự nguyện mà"

19.08.24

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro