Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

15

"Hiện tại vẫn chưa chắc chắn." Nam Phương nói thật, bà chỉ cảm thấy đoạn giới thiệu có hiệu ứng rất tốt, nếu chương trình thực tế nổi tiếng, có thể đoàn làm phim sẽ coi nhẹ sai sót và giữ lại Đăng Dương, vì vậy bây giờ bà bắt các con làm bài sớm... Không thể bỏ học!

Hồi còn đi học, bà Phương kém môn văn hóa, luôn ganh tị với học sinh giỏi, sau đó thi đại học cũng rối tung, người ta truyền nhau rằng do trong kỳ thi năng khiếu, giám khảo chính bị vẻ đẹp rực rỡ của bà làm loá mắt, cho rằng bà là hạt giống tốt để trở thành ngôi sao, nên cho điểm cao đặc biệt, nhờ đó mà bà nhập học được Đại học Điện ảnh.

Sau khi ra mắt, bà thường xuyên bị chỉ trích vì "học thấp", gia đình chồng cũng hay lấy lý do này để châm chọc... Tất cả những yếu tố đó kết hợp lại, khiến bà luôn có điều ám ảnh với thành tích học tập, hy vọng con cái mình toàn diện cả đạo đức, trí tuệ, thể chất, thẩm mỹ, lao động, trở thành học sinh tốt.

Vì vậy, khi biết lịch quay, phản ứng đầu tiên của bà không phải là mua sắm quần áo mới đi Tỉnh Vân, mà là bắt các con vội vã học hành... không được bỏ học!

Và vô thức bà đã coi Đăng Dương và Quang Trung như "con ruột của mình", tất nhiên cũng phải thúc giục!

"Không chắc ạ?" Đăng Dương lộ vẻ thất vọng, mím môi, thận trọng nói: "Vì cháu không phải con nhà họ Nguyễn ạ. Phú Quí nói, con của người giúp việc không được lên chương trình."

Nam Phương: "..."

Vẻ nghiêm khắc kiểu giáo viên chủ nhiệm trên mặt bà Phương lập tức biến mất, chỉ còn lại sự mềm mại, bà vuốt đầu Đăng Dương: "Con đừng suy nghĩ lung tung."

Bà thật sự thương đứa trẻ này, qua thời gian tiếp xúc lâu như vậy, bà biết Đăng Dương mạnh mẽ, độc lập đến mức nào, giờ lộ ra vẻ mỏng manh nhạy cảm, làm sao không khiến người ta xót xa?

Nam Phương: "Con có muốn đi không?"

Đăng Dương mím môi gật đầu, lại lắc đầu: "Không sao ạ, dì Phương."

"Không sao cả, cứ học đi!" Nam Phương trong lòng quyết định, cam đoan: "Ngày mốt chúng ta cùng đi Tỉnh Vân!"

Bà quyết định sẽ thương lượng với đạo diễn, thất bại thì cũng tự bỏ tiền đưa Đăng Dương đi, dù sao đứa trẻ này ngoan ngoãn, hiểu chuyện, sẽ không gây rắc rối, lúc đó nhờ trợ lý chơi cùng cũng được, coi như đi du lịch vậy.

Sau khi dặn dò các con, bà Phương lập tức bận rộn chuẩn bị.

Đăng Dương nhìn theo bóng lưng bà, mi mắt hạ xuống rồi nhấc lên, vẻ mỏng manh đáng thương ban nãy biến mất.

Cậu thầm nghĩ: Xin lỗi dì Phương, nhưng con rất muốn ở bên Kiều Bảo.

Lúc này cái đầu nhỏ của Pháp Kiều chui tới, gần đến mức tai Pikachu suýt chạm cằm Đăng Dương, chỉ nghe giọng trẻ con ngọt ngào cảm thán: "Mẹ em hình như đã thay đổi rồi."

Hoàn toàn khác với ký ức, Nam Phương kiếp trước vì làm nội trợ lâu năm, tách biệt xã hội, làm việc gì cũng do dự, không giống bây giờ quyết đoán như vậy.

"Vậy à? Dì Phương là người rất tốt mà." Đăng Dương nói thành thật, rồi chú ý đến cái má phồng của Pháp Kiều, nhanh tay rút thanh hồ khô trong miệng cậu ra.

Pháp Kiều: "..."

Quang Trung ngẩng đầu từ quyển vở bài tập lên, chế nhạo: "Học sinh mẫu giáo, cái gì cũng nhét vào miệng."

"Không có đâu!" Kiều Bảo phản bác ngay lập tức: "Chỉ cắn chơi thôi!"

Không thể làm gì khác, có lẽ vì gần đây bú nhiều sữa, miệng cảm thấy trống trải nếu không cắn gì đó, nên tự động tìm thứ gì đó để ngậm.

Quang Trung: "Nhóc con."

Pháp Kiều: "..."

Quang Trung: "Chưa cai sữa."

Pháp Kiều tức giận đến mức muốn xông lên đánh nhau, nhưng tuổi này chân tay còn ngắn, cậu giận dữ lao tới nhưng bị Quang Trung dùng ngón tay chọc trán, tay không chạm tới đối phương được, tức giận vung tay "A a a", lớn tiếng ầm ĩ.

Quang Trung cười sặc sụa: "Trông giống quả bóng, nửa người là đầu, với không tới anh, đừng phí sức nữa, haha!"

"A a a!" Chiết tiệt!

Kiều Bảo nổi giận dữ dội, sao anh trai rẻ tiền này đáng ghét quá! Còn đáng ghét hơn cả kiếp trước nữa!

"Cậu đừng chọc em ấy nữa." Đăng Dương lên can ngăn, nhưng can hơi lệch mông, vờ như đè mỗi tay mỗi người nhưng thực chất giúp Kiều Bảo khống chế Quang Trung, cho phép Pháp Kiều cắn thành công vào tay Quang Trung.

"Tsss!" Quang Trung rụt tay lại, nhìn thấy hai hàng vết răng nông, nhăn mặt.

Thực ra không đau, Kiều Bảo cũng biết điểm dừng, nếu cắn thật, cũng chỉ dùng ba phần lực, huống hồ đứa bé 4 tuổi rưỡi không có sức ép gì.

Nhưng cậu nhỏ sợ hãi, cắn xong anh trai, lập tức cuộn tròn sau lưng Đăng Dương, chỉ dám ló ra hai cái tai Pikachu và đôi mắt nho nhỏ đen láy, bí mật quan sát.

Đăng Dương cũng bênh em trai, tiếp tục can thiệp thiên vị: "Thôi thôi, đừng đùa nữa."

"..." Quang Trung tức đến rụng lông, nhưng có Đăng Dương che chở, làm sao bắt được Kiều Bảo, cuối cùng đành chịu thua: "Cậu cứ nuông chiều em ấy đi!"

Cậu ta từ bỏ, Đăng Dương tuy nhỏ hơn ba tuổi nhưng sức lực mạnh kì lạ, Quang Trung biết nếu đánh thật, mình chắc chắn không phải đối thủ của Đăng Dương, lúc nãy đối phương chỉ nương tay "đùa" thôi.

Tuy nhiên, nghe Quang Trung thừa nhận thua, Đăng Dương lại nhu mì, cười nói: "Mau làm bài tập đi, không dì Phương về kiểm tra đấy."

Ba đứa nhóc lại lao vào làm bài tập.

Cho đến khi làm xong câu hỏi toán, Quang Trung mới phản ứng: có gì đó không đúng, sao mình tự nhiên bị Đăng Dương dắt mũi rồi?

Đột nhiên cảm thấy bạn nhỏ này không đơn giản!

Tiếp đó, anh thấy bạn nhỏ "không đơn giản" kia đã nhanh tay hoàn thành xong phần bài tập của mình, tình nguyện giúp Kiều Bảo làm đèn lồng, đưa kéo an toàn cho trẻ em, giúp dán keo, hoàn toàn chiều theo ý Kiều Bảo, giống hệt "con sen" trong phim cổ trang phục vụ tiểu thiếu gia.

Quang Trung: "..." Vậy chỉ là ảo giác à.

Quang Trung lại miễn cưỡng quay lại làm bài, không để ý rằng Đăng Dương rất biết đòi tiền công, vừa làm việc vừa thỉnh thoảng xoa má bánh bao của Kiều Bảo đại thiếu gia.

Giống vuốt mèo, có vẻ rất thích.

.

Sau một ngày lao động, các bé làm được khá nhiều bài tập, thậm chí dù đi chơi cả tuần cũng không sao.

Tối hôm sau là khung giờ vàng, tập 1 (phần 1) của Bảo bối đến rồi chính thức lên sóng, ông Trường Sinh cố ý từ chối tiệc tùng, về nhà xem tivi cùng vợ con.

Phần mở đầu là nhạc vui nhộn, các bậc phụ huynh và các bé đều có hiệu ứng đầu to hoạt hình, nhảy nhót theo điệu nhạc.

Vì là quay riêng theo từng nhóm gia đình, cắt cảnh giữa các nhóm nên mỗi gia đình không có nhiều thời lượng, nhưng tất cả đều dồn vào những cảnh hay nhất, nhịp độ nhanh, sinh động.

Trường Sinh vừa xem vừa tự hào bình luận: "Xem qua tất cả, chỉ có con trai Kiều Bảo của ba đẹp trai nhất! Không lạ gì mà được thảo luận nhiều nhất trên mạng!"

Rồi nhận ra còn hai đứa nhóc khác, vội bổ sung: "Còn anh cả và Đăng Dương nữa, hai đứa trẻ năng động ghê!"

Nghe ba khen ngợi như vậy, Quang Trung không tức giận mà lại tò mò hỏi: "Trên mạng bàn luận gì ạ?"

"Không có gì đâu." Nam Phương vội nói.

Với các ngôi sao như cô, tham gia chương trình gây tranh cãi hay rơi vào vòng xoáy dư luận, đội ngũ quản lý thường tránh cho họ đọc tin tức và bình luận của cư dân mạng, để không ảnh hưởng tâm lý.

Nam Phương không muốn con cái chịu áp lực không cần thiết, lảng sang chuyện khác: "Các con ngủ lúc 9 giờ đó nha."

"A..."

Lũ trẻ liền kêu ca ầm ĩ, quên mất cư dân mạng.

Nam Phương cấm con xem bình luận của cư dân mạng, nhưng lại lén lút rút điện thoại ra, đăng nhập các diễn đàn giải trí, đọc xu hướng dư luận theo thời gian thực.

Như dự đoán, chủ đề hot nhất vẫn là:

------ Kiều Bảo đáng yêu quá!!! Muốn bắt cóc luôn!!!

------ Kiều Bảo nhà mình đẹp trai quá, giống búp bê, muốn mặc váy cho em ấy quá!

------ Mặc váy mặc váy!

------ Đạo diễn cho Kiều Bảo nhiều cảnh hơn đi, van lạy đấy! @Tổ chương trình chính thức chương trình Bảo bối đến rồi

Nhưng bất ngờ hơn, khi chương trình lên sóng, chủ đề nổi lên cao nhất lại là: Nam Phương chiến thắng không cần nhấc một ngón tay.

------ Ban đầu tưởng Nam Phương chỉ là hoa khôi vô dụng, kỹ năng sinh tồn bằng 0, không ngờ... người duy nhất ăn bữa ăn bình thường là cô ấy! Sao lại may mắn như thế sinh ra một bảo bối toàn năng! Nữ thần là cá koi sao? Ps. Đăng Dương bé bỏng thật sự là thiên thần nhỏ toàn năng!

------ Bái nữ thần Nam Phương, mong đậu kỳ thi nghiên cứu sinh!

------ Bái Nam Phương lão sư, mong tỏ tình thành công với người tôi thầm thương!

------ Đăng Dương thật sự giống một người đàn ông nhỏ, lên được phòng khách xuống được nhà bếp (không phải)

------ Đăng Dương: một mình gánh cả gia đình.

------ Tôi có thể hỏi Nam Phương chiến thắng cuộc sống thế nào không? May mắn như cá koi, lại có đứa con trai đẹp trai đáng yêu!

------ Người chiến thắng cuộc sống, đừng đùa chứ, con riêng cô ta cả chương trình không ló mặt, mất hết thể diện, mong chờ tập sau cãi nhau với con riêng đi, tưởng hào môn dễ vào lắm sao?

------ Đăng Dương còn nhỏ tuổi đến thế mà đã biết làm mọi thứ, các bạn không thấy kỳ lạ sao? Cho dù là con người giúp việc, cũng không thể như vậy, làng chúng tôi tuy nghèo nhưng trẻ như thế vẫn là bảo bối của gia đình, sao mẹ của Đăng Dương lại để cậu làm mọi việc? Lời nói thơ ngây của Kiều Bảo có thể là sự thật... không lẽ mẹ Đăng Dương thực ra không phải mẹ đẻ?

------ Bạn này, phát hiện ra điểm then chốt đấy.

------ Cũng có thể là thật, bạn học của tôi bị bắt cóc từ nhỏ, thuở bé hoàn cảnh hơi giống Đăng Dương, hy vọng các cơ quan chức năng vào cuộc điều tra.

...

Đúng 9 giờ 1 phút, Đăng Dương, Kiều Bảo và Quang Trung đều bị đuổi đi ngủ, ba đứa trẻ, đặc biệt là Kiều Bảo, đã buồn ngủ, nên không phản đối gì, ngoan ngoãn về phòng.

Chỉ còn lại vợ chồng.

Gần đây vì quay chương trình, Nam Phương luôn bận rộn, xa cách là để yêu thương thêm, Nguyễn tổng đang muốn tận hưởng thời gian hai người với vợ, nhưng điện thoại của cô quản lý Ngô lại gọi không đúng lúc.

"Phương à!" Ngô Mi mặt mày hớn hở, "Tỉ lệ người xem đã thống kê ra!"

"Gì cơ? Chưa phát hết mà..."

"Nghe tôi nói này, dù chưa phát hết, nhà đầu tư đã tranh nhau rót tiền vào rồi, Bảo bối đến rồi thật sự hot rồi! Nhóm sản xuất vừa liên lạc, hỏi xem có thể để Đăng Dương tiếp tục tham gia quay không? Có cậu ấy, hiệu ứng chương trình tăng bất ngờ..."

Yêu cầu này chính xác theo ý Nam Phương: "Đương nhiên có thể!"

"Tốt!" Ngô My hớn hở nói, "Còn một tin nữa, sau khi tập tiếp theo phát sóng xong, nhóm sản xuất định tổ chức hoạt động bình chọn để đáp ứng nguyện vọng có lượt bình chọn cao nhất của khán giả, lúc đó có thể sẽ yêu cầu khách mời hợp tác."

Những việc nhỏ như vậy đều có trong hợp đồng, Nam Phương tất nhiên không có ý kiến gì: "Được thôi."

Nhưng Ngô My ấp úng: "Có điều, theo dữ liệu, yêu cầu được bình chọn nhiều nhất hiện giờ, có thể là, mặc váy cho Kiều Bảo."

Nam Phương: "?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro