Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3: Đến rồi đi

¥ Anh... chúc mừng anh ¥
------------------------------------------------

Sáng hôm sau, cậu cũng như bình thường chuẩn bị đồ ăn sáng xong lên gọi cậu chủ dậy nhưng hôm nay cậu không dám bước vào vì hôm nay còn có... cô chủ.

- Cậu chủ ơi thức dậy ăn sáng đi ạ - Cậu gõ cửa ..nói vọng vào

- Đợi anh một chút sẽ ra ngay - Hắn nói

------------------------------------------------

30' sau anh nắm tay Diệu Linh xuống bếp.

- Cô, cậu chủ ăn ngon miệng - Nói xong thì cậu lẵng lặng đi lên phòng

- Sao em không ăn luôn ở đây? - Hắn nắm tay cậu lại

- Dạ em ăn rồi thưa cậu chủ - Cậu cúi đầu.. đi lên phòng.

Nhưng cậu không biết Diệu Linh nảy giờ nhìn cậu bằng ánh mắt hình viên dạn.

- * Thanh Pháp cậu thích Đăng Dương? ,vậy thì tôi cho cậu mãi mãi không gặp được anh ấy.. * - Cô nghĩ

------------------------------------------------

Cậu từ trên phòng xuống cũng là lúc hắn và Diệu Linh đang ngồi trên phòng khách xem phim.

- Thanh Pháp.. lại đây anh hỏi cái này - Hắn gọi cậu

- Dạ có gì không cậu chủ - Cậu chạy lại

- Anh định nói với em. Từ hôm nay Diệu Linh sẽ đến đây sống. Có được không? - Hắn hỏi

- Đây là nhà cũa cậu chủ mà, hỏi em làm chi - Không đợi hắn trả lời cậu đi thẳng lên phòng

- * Giúp vịêc mà cũng có quyền đến anh hỏi như vậy sao ( chứ sao ai như cô hố hố) - mặt Diệu Linh đen lại

-----------------------------------------------------------------------------------

- Thanh Pháp à ~~ , anh về rồi này...- có một người vừa đi vào nhà mà la lên

- a~~, anh về rồi à - Thanh Pháp đang trong bếp nghe gịong nói quen quen liền chạy ra

- Em dạo này lớn hơn nhiều quá - Anh Tú xoa xoa đầu cậu . Anh Tú là quản gia lâu năm nhà họ Trần. Anh Tú rất thương yêu Thanh Pháp từ lúc cậu vừa mới được đưa về, anh cũng là người duy nhất biết Thanh Pháp yêu Đăng Dương...

- Dạ.. anh dạo này có khoẻ không?- Thanh Pháp hỏi

- Anh khoẻ nhưng cậu chủ đâu rồi? - Bác nhìn sâu vào mắt Thanh Pháp.... bác thấy trong đôi mắt thằng nhóc trong sáng, hồn nhiên ngày nào.. giờ đây có một nỗi buồn không thể tả

- Dạ.. cô cậu chủ đang ở trong phòng khách trên tầng hai ạ - Thanh Pháp nhỏ nhẹ nói xong xin phép bác lên phòng

-----------------------------------------------------------------------------------

Lên lầu, bác thấy cậu chủ đang ôm một cô gái nào trong lòng

- Thưa cậu chủ, tôi đã về - Anh Tú cúi đầu, giờ đây bác đã hiểu ra tất cả...... mọi chuyện trong đôi mắt Thanh Pháp

- A anh về rồi à. Anh có khoẻ không? - Đăng Dương buông Diệu Linh chạy lại ôm Anh Tú làm cô ả khó chịu

- Dạ tôi khoẻ. Nhưng cô đó là ai thưa cậu chủ - Anh Tú chỉ Diệu Linh đang ngồi trên sofa. - Bạn gái em. Anh thấy đẹp không - Hắn vui vẻ nhưng không để ý biểu, ảm của Anh Tú

- Vâng.... rất đẹp- Anh Tú cười nhẹ * Nhưng cô thấy thua Thanh Pháp về cả ngoại hình lẫn nhân phẩm cậu chủ ạ *

- Vậy không còn gì nữa thì tôi xin phép cô.....cậu chủ tôi lên phòng ạ - Anh Tú nói rồi lặng lẽ lên phòng

-----------------------------------------------------------------------------------

Một tháng trôi qua tất cả đều như bình thường. Thanh Pháp sáng làm đồ ăn sáng cho cô, cậu chủ. Diệu Linh thì lúc nào cũng bám lấy Đăng Dương. Thanh Pháp và Anh Tú rất ít nói chuyện với hai người họ. Căn nhà trở nên lạnh lẽo khi có Diệu Linh lại cả ngày lẫn đêm đều bao trùm một không khí u ám vì Diệu Linh.......đã có thai...nên....không thích ồn ào.

¥ Đau quá anh à ¥

-----------------------------------------------------------------------------------

Tuy biết Diệu Linh có thai nhưng Đăng Dương lại không thấy vui ngược lại đôi lúc còn cảm thấy khó chịu nữa. Hôm qua Đăng Dương nhận được điện thoại của ba, mẹ bảo qua Mĩ một tuần nên hắn phải đi nhưng hắn không biết hắn đi chuyện gì sẽ xảy ra với ngôi nhà của hắn và người hắn yêu nhưng....... hắn không biết

.

Lúc tối hắn đã đi rồi Thanh Pháp đang rửa chén thì bổng có một ly nước nóng hất vào tấm lưng cậu

- Ơ!! Tôi xin lỗi, tôi bị trượt tay.. - Cô ta lấy khăn giấy lau lau cho Thanh Pháp nhưng cô không hề biết, từ khi cô vào nhà này thì ông bà Trần đã biết và dặn cho Anh Tú lắp đặt camera ẩn ở tất cả nơi trong nhà.

- Dạ tôi không sao đâu cô chủ. Tôi lên phòng thay đồ - cậu nói

- Ừm cậu đi đi - * hừ sẽ có một ngày cậu sẽ không còn ở trong ngôi nhà này nữa *

Nói cậu không sao là nói dối, vì ở nhà nên cậu mặc áo rất mỏng nên nơi bị nước hất vào bị bỏng rất nặng, đau rát, nhức nhối là những từ ngữ nói lên lúc này.
Đau nhưng không thể nói, chịu đựng đến cuối cùng. Nhưng ....nhận lại được gì

Cậu thay áo xong thì vào bếp làm tiếp công việc Diệu Linh thì cứ ra ngoài chơi với bạn bè khi nào anh có ở nhà thì cô mới ở nhà.
11h

Thanh Pháp đang ngồi trên sofa xem TV với Anh Tú thì Diệu Linh về. Cô đang rất say nên Thanh Pháp chạy lại đở cô

- Tránh xa tôi ra đồ ghê tởm - Cô hét lên, đẩy tay Thanh Pháp ra

- Cô chủ, cô say quá rồi để tôi đở cô lên phòng - Thanh Pháp chạy lại đở cô

- Tôi không cần cái loại như cậu đở tôi.dơ bẩn - Cô chỉ thẳng vào mặt Thanh Pháp

- Cô chủ cô quá đáng rồi đó - Anh Tú nảy giờ im lặng cũng phải lên tiếng

- Tôi có gì quá đáng, hạng người ở như nó vậy mà còn trèo cao yêu Đăng Dương nữa chứ.. ha đồ gay - Cô nhìn Diệu Linh cười khinh bỉ rồi đi lên phòng

Thanh Pháp đứng bất động trước lời nói của Diệu Linh. Khóc.... cậu đã khóc...khóc rất nhiều...

- Thanh Pháp à~~ không sao đâu em, không được khóc nữa - Anh Tú ôm Thanh Pháp vào lòng

- Em..yêu... cậu chủ.... là sai sao ạ - Cậu nói đứt quảng

- Không sai... không sai....là cậu chủ sai ...cứ khóc đi, khóc rồi sau này không được khóc nữa - Anh Tú vỗ về Thanh Pháp

Vì khóc lâu quá nên Thanh Pháp mệt mỏi ngũ trong vòng tay Anh Tú

- Cậu chủ cậu xem cậu đã làm Thanh Pháp thành như vậy rồi nè.... Sau này cậu đừng hối hận

Sáng hôm sau cũng như mọi ngày Thanh Pháp vẫn đi học, làm việc, chịu sự sai bảo dưới tay 'cô chủ' cô bắt cậu lau cả căn biệt thự 5 lần mỗi ngày, ngày nào cũng phải thay và giặt ga giường cho cô

Hôm nay, ngày Đăng Dương trở về. Cô bảo Thanh Pháp nấy canh sườn cho Đăng Dương.

Thanh Pháp đang cầm nồi nước sôi để đổ thì Jiwon từ đâu đi ra kéo mạnh tay Thanh Pháp cố tình làm cho nước trong nồi hất vào tay cô ta

- Aaaaa~~~ - Cô hét lên .Lúc này Đăng Dương vừa vào nhà nghe tiếng hét liền chạy vào

- Diệu Linh ~ em bị sao vậy - Đăng Dương hét lên

- Thanh... Thanh Pháp.. cậu ấy nói em đã xen vào tình cảm của anh và cậu ấy nên.. nên..cậu ấy không muốn thấy em nữa, cậu ấy cả nồi nước đang sôi vào tay của em... - Cô kể lại mọi chuyện

* Chát *

- Thanh Pháp cậu làm gì vậy hả... từ trước đến nay tôi không hề yêu cậu. Tỉnh lại đi và...biến khỏi ra cuộc đời cũa tôi - Đăng Dương hét lên

- Em không có làm gì cả nhưng nếu anh muốn em biến mất... vậy được..em sẽ biến mất khỏi cuộc đời cũa anh....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro