Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 15 (Cut)

[...]
Sở Phi Dương rời khỏi sơn động, trong lúc nhất thời không biết đi đâu bất tri bất giác đã tới đỉnh núi.

Khi một mình ngồi suy nghĩ, ký ức về đêm đó đột nhiên dâng lên như thủy triều. Chẳng những hắn không quên mà ngay cả một chi tiết nhỏ nhất cũng rành mạch nhớ rõ. Cảm giác đôi môi gắn chặt vào nhau khiến hắn tâm phiền ý loạn. Khó chịu nhất chính là hắn nhớ rất rõ từ đầu đến cuối đều là hắn dùng sức mạnh cưỡng ép y.

Sở Phi Dương vò đầu lo lắng thở dài một hơi.

Đã có những tiếp xúc như vậy, sự tình dù đơn giản đến cực đểm cũng trở nên phức tạp. Không nhớ thì không sao nhưng đã nhớ ra rồi thì không thể trốn tránh, không thể chối bỏ sự thật rằng đã có quan hệ thân mật như vậy với y. Không phải hắn có suy nghĩ gì kỳ quái nhưng đối với nam nhân sáng nay, người mà hắn vừa mới ôn nhu ôm trong ngực, Sở Phi Dương bất kể như thế nào cũng không thể vô tình mà sát hại y.

Nếu sáng nay trong lúc còn hỗn loạn chưa nhớ được gì mà hạ sát y thì tốt rồi. Sở Phi Dương nhặt đá ném xuống huyền nhai.

Chính là... hình ảnh tinh dịch màu trắng thuận theo chân Quân Thư Ảnh chảy xuống hết sức dâm mĩ lại thoáng hiện trước mặt hắn. Sở Phi Dương mất tự nhiên ho nhẹ một tiếng, cảm giác xấu hổ sợ có người ở bên nhìn thấu tâm trạng mình.

Hắn còn nhớ Quân Thư Ảnh từng nói sẽ chịu chết già ở Thương Lang Sơn, không bao giờ xâm chiếm Trung Nguyên nữa. Nếu là như vậy, hắn cùng Quân Thư Ảnh cũng không có thâm thù đại hận gì. Chỉ cần y an phận không nổi loạn nữa, Sở Phi Dương cũng không muốn đối địch với y. Tuy rằng hắn đã đáp ứng với Tống Lam Ngọc rằng sẽ vì Tống gia mà đòi công đạo, nhưng Tống gia cũng không phải hạng người thiện lương, sau lưng làm nhiều điều xằng bậy. Rơi vào kết cục như vậy hơn phân nửa là gieo gió gặt bão, trừng phạt đáng tội.

Ngẫm lại chính mình cư nhiên lại viện cớ để không phải giết Quân Thư Ảnh, Sở Phi Dương cười khổ một tiếng. Huống hồ đêm qua hắn đã dùng hành động cự tuyệt điều kiện Quân Thư Ảnh đưa ra... Hiện tại nghĩ Quân Thư Ảnh có lẽ sẽ an phận tại Thiên Nhất giáo, căn bản là lừa mình dối người.

Sở Phi Dương lại thở dài một hơi. Thôi thì nếu giờ phút này nếu không thể hạ sát được thì nghĩ nhiều hơn cũng vô ích, ở lại Thương Lang Sơn này cũng không có ý nghĩ gì. Không làm gì chi bằng trở về, nếu Quân Thư Ảnh dám đặt chân vào võ lâm Trung Nguyên làm điều xằng bậy, hắn tuyệt đối sẽ không tha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro