Chương 52: Phát biểu (2)
Chiều cao của Úc Tâm và La Hạo đều trên 185cm, hai người đàn ông dáng đứng thẳng tắp và bắt mắt đứng trước cổng cao ốc Úc Thị nói chuyện sáng sớm tốt lành, làm không ít nhân viên dừng chân quan sát, thậm chí quên không đánh thẻ* .
* Ở đây mình nghĩ nôm na là dùng thẻ ra vào công ty như trong phim hay dùng ấy :3 mỗi tội không biết thay từ đánh bằng gì TT
Hai tay Úc Tâm đều đút vào túi quần, trên mặt mang theo nhàn nhạt ý cười, cả người có vẻ lười biếng lại gợi cảm.
Nhân viên nữ trong nháy mắt cho rằng chính mình đi nhầm công ty: "Trời ơi, người kia là Úc tổng sao?"
Đồng nghiệp bên cạnh đáp: "...... Ha hả tôi cũng không xác định được."
Úc Tâm nghe được tiếng nói chuyện của bọn họ, nghiêng đầu nhìn hướng các nàng, lộ ra một nụ cười ấm áo: "Chào buổi sáng, hôm nay cũng phải làm việc chăm chỉ nha."
Máu của hai nhân viên nữ liền tụt dốc về 0.
"Chúng tôi chắc chắn dốc hết toàn lực, đến chết mới thôi!"
"Úc tổng thiên thu vạn đại, nhất thống giang hồ!"
La Hạo: "......"
Anh cảm thấy hẳn là triệu tập toàn bộ nhân viên, kiểm tra chỉ số IQ một lần nữa.
Úc Tâm lại cười với các nàng phất phất tay, bước chân dài vào công ty.
La Hạo đi theo anh, chính mắt chứng kiến nơi Úc Tâm đến hù dọa vô số nhân viên nữa.
Nhân viên nữ Giáp: "Trời, Úc tổng thế nhưng có má lúm đồng tiền! Thật đáng yêu!!"
Nhân viên nữ Ất: "M* nó Úc tổng nhìn tôi cười! Nếu Úc tổng lại nhìn tôi cười một lần nữa, tôi nguyện ý không cần tiền lương tháng này!"
Nữ công nhân Bính phá lệ lớn mật, trực tiếp cầm lấy di động nhắm ngay Úc Tâm: "Úc tổng, xem bên này xem bên này!"
Úc Tâm phối hợp mà nghiêng đầu qua, nhìn camera cong cong môi, hô hấp em gái giơ di động cứng lại, thẳng tắp mà ngã xuống đồng nghiệp bên cạnh: "Ôi, tôi giống như thấy thiên thần vậy."
La Hạo: "......"
Úc Tâm cứ như vậy rêu rao tới phòng họp, vừa vào cửa liền "tặng" cho mọi người một nụ cười thật lớn lớn lớn: "Chào buổi sáng mọi người."
Các Giám đốc bộ phận khác nhau: "......"
Theo sát sau đó La Hạo mắt sắc thấy Giám đốc bộ phận tuyên truyên trộm lấy ra một bao khăn giấy.
Anh hạ khóe miệng, nhìn mọi người cười nói: "Nói vậy tất cả mọi người đều biết Úc tổng muốn kết hôn, người gặp việc vui tâm tình sảng khoái ha hả."
Lời này là La Hạo nhắc nhở mọi người, tuy rằng tất cả mọi người đều bị sốc bởi cuộc hôn nhân bất thình lình này, nhưng vẫn sôi nổi nhao nhao không cam lòng mà chúc mừng Đại lão bản.
Úc Tâm đi đến vị trí ngồi của mình, cười nói: "Cảm ơn, đến lúc đó phát cho mọi người hồng bao."
Các Giám đốc bộ phận không hẹn mà cùng mà che mặt, tổng tài đại đại cầu không cười, quá loá mắt mau mù được không.
Tiếp đón xong, hội nghị thường kỳ bình thường bắt đầu, Giám đốc PR Thẩm báo cáo: "Đầu bếp Winnie ngày mai sẽ ngồi phi cơ tới thành phố A, thế nhưng cô không muốn chúng tôi đi đón."
Thẩm giám đốc nói tới đây dừng một chút, muốn nói lại thôi mà ngó Úc Tâm liếc mắt một cái. Úc Tâm nhướn mày, ý bảo cô tiếp tục.
Thẩm giám đốc nói: "Cô ấy hy vọng Úc tổng có thể tự mình đi tiếp."
Mí mắt Úc Tâm rũ xuống, trong mắt lóe lên ánh sáng trong giây lát. Anh cúi đầu suy nghĩ một lát, nhìn Thẩm giám đốc cười cười: "Vậy tôi phụ trách tiếp đãi cô ấy."
Thẩm giám đốc làm Giám đốc PR, nhìn không ít người, nhưng lúc này vẫn có chút cầm giữ không được, cô cùng Úc Ý làm việc nhiều năm như vậy, vẫn là lần đầu tiên thấy anh cười.
Cô hoàn hồn trở về, nhìn Úc Tâm nói: "Tôi sẽ thông tin số chuyến bay và thời gian dự kiến cho thư ký sau."
Úc Tâm gật gật đầu, các Giám đốc bộ môn khác cũng lần lượt báo cáo. Chờ tất cả mọi người đều nói xong, Úc Tâm mới không nhanh không chậm nói: "Vào hôn lễ của tôi, nhà hàng của Úc Thị đều giảm 50%, mặt khác tôi chuẩn bị một trăm vạn hồng bao, tất cả khách hàng trong ngày cưới vào cửa hàng có thể nhận được hồng bao và kẹo cưới, tôi hy vọng các phòng ban khác nhau phối hợp một chút. "
Các Giám đốc bộ phận một bên ở trong lòng cảm thán tổng tài đại nhân quả nhiên hào phóng, một bên đầy mặt tươi cười mà bảo đảm nhất định toàn lực phối hợp.
Úc Tâm nhìn mọi người cười cười, đứng lên: "Như vậy hội nghị kết thúc, tan họp."
Anh vừa đi, toàn bộ văn phòng đều xôn xao lên. Giám đốc bộ phận tuyên truyền bắt lấy tay Giám đốc PR, vui mừng như thể khám phá ra châu lục mới:
"Cô thấy không, Úc tổng mặc chính là áo sơ mi màu hồng phấn! Tôi vẫn luôn cảm thấy đàn ông mặc màu hồng phấn đều là taobao (?), nhưng vì cái gì Úc tổng mặc vào lại soái tới như vậy!"
Giám đốc PR chân thành nói: "Xem mặt."
Bên cạnh Giám đốc bộ tài vụ đẩy đẩy mắt kính: "Tôi cảm thấy khí tràng cũng rất quan trọng."
Lại có người đặt câu hỏi: "Chẳng lẽ trọng điểm không phải Úc tổng thế nhưng lại mặc màu hồng phấn sao!"
Giám đốc tuyên truyền nói: "La trợ lý không phải nói người gặp việc vui tâm tình sảng khoái sao, Úc tổng không có mặc màu đỏ rực đã không tồi."
Lời này vừa nói ra trong văn phòng quỷ dị mà an tĩnh một chút, mọi người giống như đều nhớ tới trang đầu website công ty trên mạng đỏ rực .
Có nam giám đốc tỏ vẻ: "Ngày mai tôi cũng mặc màu hồng phấn! Nỗ lực hướng tới Úc tổng!"
Sau đó anh chàng nhận được mấy cái khinh khỉnh cùng một trận la ó.
La Hạo ra ngoài trừu khóe miệng đóng lại cửa văn phòng, đem tất cả nghị luận của mọi người ngăn cách bởi cánh cửa bên trong.
Úc Tâm trở về văn phòng một chuyến, lại rời đi công ty, còn không có mang theo La Hạo. La Hạo thừa cơ hội này gọi cho Đường Mật một cuộc điện thoại.
Đường Mật lúc này đang ở nhà hàng bị nhân viên vây quanh, nhìn thấy điện thoại La Hạo gọi tới như bắt được rơm rạ cứu mạng, không chút suy nghĩ mà nhận điện: "Alo, trợ lý La? Anh tìm tôi chuyện gì a?"
Nhân viên nhà hàng nghe được ba chữ La Trợ lý, quả nhiên đều ngừng lại. Đường Mật rút lui không dấu vết, nghe đầu kia điện thoại La Hạo nói:
"Cô hiện tại có rảnh không? Tôi muốn đưa cô đi gặp bác sĩ chủ trị của Úc tổng, đem tình huống nói với anh ta cụ thể một chút."
Đường Mật sửng sốt một chút, nói: "Có thể, bất quá anh đi được không?"
La Hạo nói: "Không sao, Úc tổng vừa rồi đi ra ngoài, chúng ta đi nhanh về nhanh, bây giờ tôi tới đón cô, mười lăm phút sau đến."
"Được."
Đường Mật cúp điện thoại, Quản lý Vu cầm đầu nhóm nhân viên nữ lại như hổ rình mồi mà nhìn cô, Đường Mật ho khan một tiếng, làm ra vẻ phu nhân như trong TV: "Tôi bây giờ được Úc Ý thừa nhận là phu nhân Tổng Giám đốc, các người nếu là dám xằng bậy, cẩn thận mất công việc của mình."
Mọi người: "......"
Đường Mật nhân cơ hội các cô xuất thần, nhanh chóng trốn ra ngoài, chỉ là chưa kịp thay trang phục đầu bếp.
Cô chạy đến ngã tư chờ La Hạo, thu hút rất nhiều ánh mắt tò mò của người qua đường.
Đường Mật cũng không thèm để ý, gọi điện thoại cho Nhà hàng trưởng, nói La Hạo tìm mình có việc, xin nghỉ hai giờ. Nhà hàng trưởng cũng biết hôn sự của cô và Úc Ý, không chút do dự phê chuẩn.
Mới vừa cúp điện thoại, Phó Tân lại gọi tới.
Đường Mật cảm thấy có chút đau đầu. Cô nghĩ Phó Tân tìm mình khả năng về sự tình , ấn nút trả lời.
Còn chưa mở miệng, giọng nói Phó Tân hùng hổ liền truyền tới: "Đường Mật, mày tối hôm qua đi đâu? Cả đêm không về, to gan thật!"
Đường Mật: "......"
Cô không nói chuyện, Phó Tân lại hỏi: "Còn kết hôn là cái quỷ gì? Bọn mày phát triển cũng quá nhanh đi!"
Đường Mật vô thức mà sờ sờ chóp mũi, nói: "Ách, anh ấy đêm qua cầu hôn tao, tao đồng ý rồi."
Thanh âm Phó Tân tăng ngữ khí : "Vậy tối hôm qua mày với Úc tổng ở bên nhau? Bọn mày ......"
Phó Tân còn chưa nói lời nói, Đường Mật liền thấy xe La Hạo lại đây, cô đi phía trước hai bước, vội vàng nói: "Bây giờ tao có chút việc, tối nay nói tiếp!"
Cô nói xong liền cúp điện thoại, xe La Hạo vừa vặn dừng trước mặt cô. Đường Mật mở ra cửa xe ghế lái phụ, ngồi lên có chút bất an hỏi La Hạo: "Công ty thế nào? Úc Tâm không gây họa gì chứ?"
La Hạo kéo khóe miệng: "Ha hả."
Đường Mật: "......"
Ha hả là có ý tứ gì? Đừng đánh đố cô a!
La Hạo khởi động xe, đem xe đi ra ngoài: "Cô đừng lo lắng, trên phương diện làm ăn hắn không xằng bậy." Thậm chí có thể nói là nghiêm túc đối đãi, nếu là Úc Ý tuyệt đối sẽ không đồng ý đi tiếp đầu bếp Winnie.
Nguyên nhân chính là vì như vậy anh chàng mới càng thêm lo lắng, Úc Tâm tích cực công tác như vậy, là bởi vì Úc tổng thật sự sẽ không trở lại sao?
Anh nghĩ đến đây, không thể không đẩy nhanh tốc độ.
La Hạo trực tiếp đưa Đường Mật tới phòng khám bác sĩ Trương. Đường Mật là lần đầu tiên tới nơi này, khó tránh khỏi có điểm mới lạ. Trợ lý xinh đẹp đem bọn họ tới phòng khách VIP, còn cho bọn họ nước ép trái cây tươi, Đường Mật uống một ngụm, chua tới nhíu nhíu mày, là dưa hấu thêm chanh.
Cô mới vừa buông ly nước, cửa phòng khách lại bị đẩy ra, bác sĩ Trương một thân tây trang sang trọng từ bên ngoài bước.
Lúc Đường Mật nhìn thấy hơi hơi sửng sốt, sau đó giống ở hồi tưởng cái gì lắp bắp nói: "Anh, anh không phải cái kia......"
Bác sĩ Trương nhìn cô cười, vươn tay: "Xin chào, tôi là Trương Thâm, là bác sĩ chủ trị của Úc Ý."
"Đúng vậy, Bác sĩ Trương! Thì ra anh là bác sĩ chủ trị của Úc Ý!"
Bác sĩ Trương nói: "Thật vui có thể cùng cô gặp mặt."
Đường Mật giật giật khóe miệng không nói chuyện, như vậy xem ra, anh ta lúc trước tới nhà hàng ăn bánh ngọt cũng không phải ngẫu nhiên, rất có thể chính là vì cô đi.
Bác sĩ Trương mời bọn họ ngồi xuống, đi thẳng vào vấn đề nói: "Đại khái tình huống tôi đã nghe La Hạo nói, tối hôm qua cụ thể đã xảy ra chuyện gì?"
Đường Mật sắp xếp từ ngữ một chút, đáp: "Tối hôm qua Úc Ý mang tôi tới biển, ở đó cầu hôn tôi, tôi đồng ý rồi. Sau đó chúng tôi trở về uống rượu vang đỏ, hàn huyên vài câu liền ngủ, chính là buổi sáng hôm nay vừa tỉnh dậy, Úc Ý liền biến thành Úc Tâm, anh ta còn nói Úc Ý bị anh ta nhốt lại, không bao giờ trở lại nữa."
Bác sĩ Trương nghĩ nghĩ, hỏi: "Cụ thể Úc Tâm cùng cô nói chuyện như thế nào? Có nói anh ta vì sao xuất hiện hay không ?"
Đường Mật nói: "Anh ta nói muốn cùng tôi kết hôn , Úc Ý trước kia chiếm nhiều tiện nghi như vậy, bây giờ nên đổi lại là anh ta chiếm tiện nghi."
Bác sĩ Trương cúi đầu suy nghĩ cái gì, La Hạo kìm nén không được hỏi: "Có biện pháp nào có thể làm Úc tổng trở về không? Chẳng lẽ nhân cách thứ hai thật sự có thể thay thế được nhân cách chính?"
Trương bác sĩ nói: "Nhân cách thứ hai thay thế được nhân cách chính để tồn tại cũng không phải không có. Nếu Úc Ý thật sự theo như lờiÚc Tâm nói, bị hắn nhốt tại trong thân thể, như vậy ta cũng không phải dễ dàng như vậy là có thể làm cậu ấy ra, huống chi Úc Tâm chống lại tôi, hắn khẳng định sẽ tận lực tránh tiếp xúc cùng tôi."
Anh nói xong nhìn nhìn Đường Mật: "Tối hôm qua cô cùng Úc Ý luôn ở bên nhau?"
Đường Mật gật gật đầu.
"Các người phát sinh quan hệ sao?"
Đường Mật: "......"
Đừng nói mặt Đường Mặt tức khắc đỏ bừng, ngay cả La Hạo cũng hơi căng ra một chút.
Đường Mật ấp úng vài tiếng, nhỏ giọng nói: "Không, không có."
La Hạo kinh ngạc nhìn nàng.
Đường Mật giải thích nói: "Úc Ý nói chờ đến kết hôn ngày đó lại......"
La Hạo ánh mắt càng thêm kinh ngạc.
Đường Mật: "......"
Vâng, cô liền nói bây giờ đàn ông giống Úc Ý như vậy đã rất ít.
Thật sự lo lắng về Phó Tân.
Bác sĩ Trương ngược lại không nhiều lắm phản ứng, như thể kết quả này nằm trong dự kiến của anh: "Tôi muốn nghe xem ý kiến của cô, cô cho rằng Úc Tâm muốn làm cái gì?"
Đường Mật cau mày suy nghĩ một lúc, nói ra ý nghĩ của chính mình: "Tôi cảm thấy, anh ta có lẽ là tới chia tay."
"Chia tay?"
La Hạo hiển nhiên không đồng ý với quan điểm này, bác sĩ Trương ngược lại nhàn nhạt mà cong cong môi, nói: "Tôi cảm thấy như chưa hỏi qua cô về vấn đề này, cô nghĩ thế nào về đa nhân cách?"
Đường Mật nhìn bác sĩ Trương, ánh mắt phá lệ nghiêm túc: "Tôi đối với đa nhân cách cũng không có cái gì là kiến thức chuyên sâu, nhưng theo ý kiến của tôi, mọi người đều có nhiều mặt, bọn họ chỉ là đem loại tình huống biểu hiện với thái độ cực đoan mà thôi. Tôi trước nay đều cho rằng Úc Tâm chính là một bộ phận của Úc Ý, anh ta làmột bộ phận trên ngườiÚc Ý đáng yêu nhất, thẳng thắnnhất."
| HẾT CHƯƠNG 52 |
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro