Mộng thiếu thời
Chúng ta lúc còn trẻ vẫn là không hiểu chuyện,luôn làm đuợc những việc khiến bản thân phải hối hận. Sớm thành tựu nổi danh chẳng được mấy người, tôi cũng chỉ là kẻ bình phàm nhất trong số phàm nhân.Đợi đông sang xuân tới, bốn mùa luân chuyển,khi những đường nét ngây thơ trên khuôn mặt dần mất đi,âu cũng sớm nguội lạnh nhiệt tình năm xưa. Thôi cứ tận hưởng năm tháng tươi đẹp, cuộc đời bình lặng,lặng lẽ độc hành,kiên trì đi tiếp đến chân trời vô tận.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro