Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Dương Dương ‹ 12 ›

Chap 12 ...
Cô tỉnh dậy trong vòng tay hắn. Thoát ra khỏi đó và vào phòng vệ sinh. Một lát sau , cô quay vào gọi hắn :
- Thiên Tỉ ! Thiên Tỉ ! _ Cô lay lay hắn _ Dậy đi , sáng rồi.
- Koneko à , để anh ngủ một lúc đi.
* Xưng anh em vì lớn hơn tuổi nhé *
- Không được , dậy đi. Mọi người đang đợi ăn sáng đó.
- ...
- Anh không dậy là em không gọi nữa đâu.
- ...
- Thế bây giờ anh muốn gì ? _ Cô bắt đầu phụng phịu.
- Muốn ăn em _ Hắn bỗng ngồi bật dậy.
- ? _ Cô giật mình _ Ý anh là sao ?
- ? Em không hiểu sao ?
- Không _ Koneko lắc đầu.
- Đồ ngốc _ Hắn véo má cô _ Lớn đi rồi anh nói.
- Nói đi !!! Em 18 rồi mà !!!
- Không nói _ Hắn cười _ Thôi anh đi đánh răng đây. Mặc kệ em.
- Ơ kìa. Nói đi ... !!!
Phòng ăn ...
- Itadakimasu ~ _ Cô và Satori đồng thanh.
- Các cậu nói cái gì vậy ?
- Etou ? Đấy là câu nói trước khi ăn ở Nhật Bản. Có nghĩa tương tự như ' Mời cả nhà ăn ' hoặc là ' Chúc ăn ngon miệng ' _ Cậu giải thích.
Một tiếng ' Oh ' vang lên :
- Nè ! Koneko-chan _ Hắn gọi.
- ?
- Phát âm như thế nào vậy ?
- Uhm ... Itadakimasu.
- I-ta-da-ki-ma-su ?
- Không _ Cô lắc đầu _ I-ta-da-ki-masu.
- I-ta-da-ki-masu ?
- Uhm...Đúng rồi.
-Oh ... Ra vậy. Cảm ơn em.
- Ukm. Không có gì.
- Eh ? _ Nhỏ kêu lên _ Hai người bắt đầu xưng hô như vậy từ khi nào vậy ?
- Như nào ?
- Thì ' anh em ' đó.
- Tôi lớn hơn nên phải xưng thế. Không được à ?
- Tch. Không thèm nói chuyện với các người nữa.
- Phải rồi , Nam Nam , Tuấn Khải với tiểu Nguyên đầu rồi ?
- Chắc là vẫn đang ngủ ấy mà.
- Chắc không có chuyện đó đâu. Nam Nam và tiểu Nguyên có thể dậy muộn. Nhưng Tuấn Khải thì không như thế đâu.
- Cũng có lý.
- Etou ... Vừa nãy tớ có gặp tiểu Nam _ Cậu lên tiếng _ Em ấy nói có việc phải ra ngoài gặp bạn. À phải rồi , em ấy nói là em ấy sẽ đi bằng Taxi nên đừng lo cho em ấy.
- Đi bằng Taxi à ? Ngoan thật đó.
- Chuyện. Em tôi mà.
- Chả bù cho thằng anh _ Nhỏ lẩm bẩm.
- Cô vừa nói cái gì ?
- Không nói anh là được chứ gì ? Hứ !!
- Vậy để tớ lên gọi Khải Khải và Nguyên ca _ Cô lên tiếng.
- Không được _ Hắn cộc lốc.
- Tại sao ? _ Nhỏ hỏi.
- Tôi không thích.
- Thiên Tỉ à _ Cô nhìn hắn rồi mỉm cười _ Em sẽ xuống ngay thôi mà.
Hắn liếc nhìn cô :
- Hn _ Hắn nói như vậy thôi chứ trong lòng đang có một âm mưu vô cùng to lớn :
" Ngày mai nhất định phải ngủ dậy muộn "
( !!? )
- Để tớ đi cùng với.
- Hyun Mi ?
- Tớ đi gọi Nguyên. Dù sao cậu ấy ở cùng phòng với tớ nên cũng tiện.
- Ukm.
Ở phòng Nguyên ...
- Nek ! Nek ! Tiểu Nguyên à , anh dậy đi chứ * xưng anh em vì Nguyên lớn hơn Hyun Mi nhé *
- Anh không dậy. Không dậy đâu _ Cậu vùi đầu vào cái gối.
- Em ghét anh. Dậy đi _ Nhỏ giật lấy cái gối và đánh cậu.
- Không dậy ... Trừ khi ...
- Trừ khi gì ?
- Em mua đồ cho anh ăn.
- Anh muốn ăn cái gì ?
- Uhm ... Hoành thánh.
- Rồi rồi , hôm nào em sẽ bao anh đi ăn hoành thánh được chưa ?
- Hứa không ?
- Hứa _ Cậu bắt phải ngoắc tay và bất đắc dĩ nhỏ đã làm vậy.
- Ok. Vậy đợi anh lát _ Cậu vui vẻ bật dậy và lao vào phòng vệ sinh với tốc độ ánh sáng.
- Đúng là đồ ngốc mà _ Nhỏ bật cười. Ôm chiếc gối trong lòng , nhỏ thì thầm với bản thân _ Nhưng mà đáng yêu.
Phòng của Khải ...
Cô bước vào và nhìn thấy một căn phòng trống không. Anh có thể đi đâu mới được ? Nhìn quanh phòng , cô bỗng thấy một cánh cửa bằng gỗ đối diện với nơi cô đang đứng. Bước lại gần và mở cánh cửa ra , đúng như cô nghĩ , anh đang ở ngoài ban công :
- Koneko-chan ? _ Khải đang đứng bỗng nghe thấy tiếng động liền quay lại.
- Anh làm gì vậy ? _ Cô đứng cạnh anh.
- Không có gì _ Khải nhìn lên trời _ Chỉ là ... mà khoan ...
- ?
- Koneko-chan thích ăn gì ?
- Uhm... Em thích Hamburger ạ.
- Hamburger ? Vậy hay quá _ Anh vui vẻ nói _ Anh cũng vậy. Vậy hay khi nào đấy anh mời em đi ăn Hamburger.
- Anh mời em ạ ?
- Ukm
- Vâng ạ !
- Thật à ? Vậy tối nay nhé. Được không ?
- Tối nay ? _ Cô hơi bất ngờ vì câu hỏi nhưng ngay lập tức trở nên háo hức _ Vâng ạ ! Etou ... _ Cô chợt nhớ ra mục đích mình lên đây _ Phải rồi , em lên đây là để mời anh xuống ăn sáng.
- Phải ha ? Anh quên mất. Hôm nay là ngàu đầu tiên mọi người ở chung nhà mà. Xin lỗi đã làm phiền em. Hì hì _ Anh cười. Nụ cười thật trẻ con. Không như bình thường , trong mắt cô anh luôn là một hình mẫu hoàn hảo. Nhưng hóa ra , hình mẫu ấy không hoàn hảo như cô nghĩ.
Cô và anh đi xuống thì đã thấy nhỉ và Nguyên ngồi ăn cùng mọi người. Ngồi vào ăn , không khí náo nhiệt lại diễn ra. Riêng hắn , cô thấy có vẻ ' vui vẻ '
" Thế này mà bảo là xuống luôn sao " _ Hắn thực sự là đang ' bốc cháy '. Đúng vậy ' vô cùng bốc cháy '. Thấy cô và anh nói chuyện vui vẻ như vậy khiến hắn phát điên cả lên.
" Khoan đã ! Mày bị làm sao vậy thiên tỉ ? Mày điên rồi à ? Chỉ là cô ấy và Tiểu Khải đi cùng với nhau thôi mà. Haizz !! Phiền chết mất " _ Cái đầu của hắn như chỉ muốn nổ tung ra.
- Mà quên mất , chúng ta còn phải đi học mà ? _ Nguyên chợt nhớ ra.
- Uk , phải ha ?
Cả hội đứng lên và đi đến trường. Chỉ có điều :
- Cô ấy sẽ đi với tôi !
- Với tôi !
Hắn và Satori cãi nhau chỉ vì việc cô sẽ đi cùng xe với ai :
- Anou ... _ Cô lúng túng không biết nên chọn ai thì nhỏ bỗng từ đâu xuất hiện.
- Sau nào , Koneko-chan ? Một bên Mercedes-Benz , một bên Lamborghini , cậu chọn bên nào ?
Cứ tưởng nhỏ sẽ giúp cô làm giảm đi sự căng thẳng thì nhỏ lại khiến nó ngày càng tồi tệ hơn :
- Cậu ...
- Hì hì !
- Anou ... _ Nam lên tiếng.
- Nam Nam ?
- Hình như hôm nay là Chủ nhật mà ạ.
- Hả ?
.
.
.
- Haizz , chết chán đi à ! _ Nhỏ than phiền _ Koneko-chan à _ Nhỏ quay sang và thấy cô đang cầm điện thoại vừa nhìn vừa cười trông rất khó hiểu - Cậu đang làm cái gì vậy ?
- Em đang làm gì vậy ? _ Hắn cũng ngứa mắt cái hành động đó lắm rồi. Hắn biết ánh mắt đấy , chắc chắn đang ngắm thần tượng chứ gì ? Hắn nhìn thấy fans làm như vậy nhiều rồi , lạ gì chứ. Nhưng mà không hiểu sao cái hành động đấy cứ khiến hắn muốn phát điên lên. Hắn ước người trong ảnh mang bốn chữ " Dịch Dương Thiên Tỉ " và tự nhủ sẽ giết chết cái tên trong ảnh nếu đấy không phải là hắn.
- À ... Ukm ... Không có gì , chỉ là _ Cô ngượng ngùng _ Đây là người mà em rất thích.
Hắn ngó sang nhìn và ... khoan đã , đây chẳng phải là ...
- Đ...Đây là L...Lưu Chí Hoành mà ! _ Nguyên hét lên. Vì tò mò nên cậu đã mò sang sau lưng cô từ khi nào.
- ...
Hắn không biết nói gì nữa. Thực sự không biết nói gì nữa. Hắn không thể ngờ người trong amh lại là một trong số những người bạn của hắn.
" Lưu ... Lưu Chí Hoành ! Tại sao lại là CẬU cơ chứ ?! "
- U..Ukm. Là anh ý. Nhưng mà sao mọi người lại phản ứng như vậy ?
- Em thích Lưu Chí Hoành à ? _ Khải vì ngạc nhiên quá nên cũng thốt lên hỏi.
- Vâng.
- À ... Uhm ... Anh thì không sao cơ mà ... Thiên Thiên thì có vẻ có sao đó.
- ...
Hắn bốc cháy , lại bốc chay nữa rồi. Từ khi gặp cô không hiểu sao hắn cứ liên tục bị bốc cháy. Làm Nguyên tốn bao nhiêu bình cứu hỏa luôn rồi đấy ( ? )
Bỗng ...
- Chào mọi người ... _ Hoành từ đâu xuất hiện.
- Tiểu ... H...Hoành _ Nguyên mấp máy.
- Cậu ... đến đúng lúc lắm !? _ Hắn gào lên rồi đuổi theo Hoành.
Nguyên đang định ra ám hiệu nói Hoành nên đi nhưng Hoành không hiểu mà còn lại gần hơn.
- Tiểu ... Tiểu Thiên ... Khoan đã ... Cậu bị làm sao vậy ? _ Hoành nhờ phản ứng nhanh nên không bị hắn bắt lại không thì ... Nhưng tội thay , hắn nổi tiếng là chạy nhanh nên Hoành muốn chạy cũng khó mà thoát.
- Thiên Thiên à , đợi đã _ Và thế là cả bọn phải xúm vào ngăn hắn.
- Thiên Thiên à ? Rốt cuộc là cậu bị làm sao vậy ?
- Tớ bị điên đấy ! Chỉ tại cái tên đáng chết như cậu đấy biết không !?
- Đợi ... Đợi đã ...
.
.
.
- Anh không sao chứ ? _ Nan lo lắng hỏi.
- ... _ Hắn nhìn sang chỗ Hoành với con mắt hình viên đạn _ Không ... sao _ Hắn nghiến răng.
Đối diện cô là Hoành đang cố tỏ vẻ đáng thương * trong mắt hắn *
- Anh có sao không ?
- Anh ổn mà.
- Xin lỗi anh nhé ! Thiên Thiên đôi lúc hơi trẻ con. Mong anh thông cảm cho anh ý ! _ Cô nói nhưng sắc mặt không hề thay đổi.
- Không sao đâu. Vậy em là Koneko à ?
- Vâng ạ.
- Anh là Lưu Chí Hoành. Chắc em cũng biết rồi. Phải công nhận tiểu Khải tìm được em ở đâu mà em đáng yêu thật đấy.
- Dạ ? Khải Khải anh ý làm sao ạ ?
- Uk thì ... Anh tưởng em thích Tuấn Khải chứ ?
- Dạ em ... Đâu có ạ ! _ Cô cúi mặt xuống rồi cười thầm. Dùng mái tóc xõa che đi biểu cảm đó.
- Vậy à ? Vậy mà anh cứ nghĩ.
- Uhm ... Anh là ai vậy ạ ? _ Nó hỏi.
- Phải đó , nói anh là ai đi chứ _ Nhỏ hùa theo.
- Đúng rồi , anh quên chưa giới thiệu. Anh là Lưu Chí Hoành. Anh làm cùng công ty với TFBoys và là bạn của một số người ở đây.
Rất vui được làm quen với hai em.
- Hoành này ? Mà sao cậu lại nói là Koneko-chan thích Tuấn Khải ?
- Uk thì ... _ Hoành đang định nói cái gì đó bỗng dừng lại _ Đoán thế. Hì hì.
- Hm ... Mà này _ Một bóng đèn hiện lên trên đầu nhỏ.
" Oh ! Ra vậy ! "
- Có ai muốn đi chơi không ? _ Nhỏ hăng hái.
- Đi đâu ? _ Là Nguyên.
- Khu vui chơi giải trí. Mọi người thấy sao ?
- Uhm ... _ Hiểu được ý nhỏ , cậu nói đầy phấn khích _ Đúng rồi , đúng rồi đấy , đi thôi. Phải vận động lên chứ. Hôm nay là Chủ Nhật mà.
- Uhm ...
- Vậy nha ! Đi thôi !!
" Hyun Mi à ! Em nợ anh hai bát hoành thánh đấy "
" Cảm ơn anh , tiểu Nguyên "
Nhỏ và cậu cùng cười thầm trong lòng .
Hết chap 12

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro