Chương 16: An Kinh Vĩ
Bị nghi ngờ có liên quan đến chuyện lừa cưới, vừa ra khỏi tỉnh hai ngày đã bị bắt.
Nghe mẹ Nina nghẹn ngào mà nói đại khái chuyện đã trải qua, Dịch Dao lần đầu tiên biết, nguyên lai lại có một số việc thế nhưng có thể như thế " Hiệu suất cao"!
Ngải Kỳ sau khi biết sự tình của Nina, đối với Uông Húc Phong chửi ầm lên nhưng hai người bọn cô biết có chửi cũng vô dụng.
Dịch Dao và Nina đều là người Lân thị, ở chỗ này không có thân thích hay bạn bè có thể giúp đỡ, Ngải Kỳ liền gọi cho cha mẹ, một bên nhờ sự giúp đỡ của mấy chỗ có giao tình, một bên chuẩn bị mời luật sư.
Suy xét một lúc sau, Dịch Dao quyết định đi tìm.........Lương Diệu Trung.
Đứng trước cửa văn phòng Lương thúc Dịch Dao chậm chạp không có đưa tay lên gõ cửa.
" Chờ Cầu Dịch Hành đi rồi, ngươi có thể tạm thời đi theo ta, ta nếu cao hứng, còn có thể giới thiệu cho ngươi...."
Tại lần trước, liền ở tại đây bên trong cánh cửa, Lương thúc đối với cô nói qua một chữ vẫn còn ở nguyên bên tai, tự tìm xui xẻo, kia không phải là Lương thúc cô đã từng biết, không phải là người trưởng bối ngẫu nhiên cô có thể nói giỡn! Nhưng phá hư hết mọi thứ, không phải là chính cô hay sao.
Cũng không phải cái công ty lớn gì, cũng không đào tạo ra mấy cái siêu sao, nhưng hơn hai mươi năm qua có thể vẫn luôn kinh doanh thuận lợi chưa bao giờ gặp phải huy cơ lớn gì, Lương thúc có mối quan hệ rất rộng rãi và đều là những người có danh tiếng. Lương thúc là người duy nhất cô có thể tìm đến xin giúp đỡ.
Chính là...... ông ta nguyện ý giúp sao?
Nếu nguyện ý, sự trả giá đại giới là gì?
Nina.....
Dịch Dao bước ra nữa bước, giơ tay hướng cửa định gõ lên.
" Ngươi tại sao lại đến đây? Vừa khéo, ta đang muốn tìm ngươi, vào đi." Lương Diệu Trung mở một bên cánh cửa ra liền thấy Dịch Dao đứng ở cửa giơ tay định gõ cửa, lãnh đạm nói.
Đi trở lại bàn làm việc từ ngăn kéo lấy ra một phong thư, Lương Diệu Trung giương mắt liếc về phía Dịch Dao. Nhìn bề ngoài Dịch Dao là một người rất có trình độ học thức, từ thân hình đến khí chất đều không tồi, trước kia từng nghĩ tới huấn luyện cô làm nghệ sĩ nhưng cô lại hoàn toàn không có hứng thú, hắn cũng liền không có cưỡng cầu, còn cảm thấy người như cô bé này rất khó kiếm vì không có dã tâm, không ham danh lợi. Nhưng không nghĩ tới, hắn từng duyệt qua vô số người cũng có lúc phải nhìn nhầm.
" Lương thúc, con có chuyện muốn cầu xin người giúp đỡ." Dịch Dao nghiêm mặt nói.
" Nga?" Lương Diệu Trung nhìn nhìn phong thư, ngồi xuống." Nói nghe thử xem"
" Con thật ra có một người bạn bị vu khống là lừa gạt, con muốn cầu ngài nghĩ xem có biện pháp nào có thể hay không đem cô ấy bảo lãnh, nếu không làm như thế nào để đi kiện"
" Vu khống? Cụ thể là gì?"
".... Bạn trai của bạn con có cho cô ấy một số tiền để cho mẹ chữa bệnh, cũng trong khoảng thời sau vài ngày thì hai người chia tay, hiện tại bạn trai cô ấy tố cáo là lừa gạt kết hôn"
" Bạn trai? Kim chủ phải không? Lừa gạt bao nhiêu, nhiều hay ít?"
" Hai trăm vạn"
Lương Diệu Trung lộ ra cái biểu tình cổ quái, đung đưa phong thư trong tay, " Dịch Dao, cái này là chi phiếu Cầu Dịch Hành cho ngươi, ngươi có thể lựa chọn cứ như vậy cầm đi, sau đó chính mình đi giải quyết chuyện của bạn ngươi hoặc là đưa ta một nữa, ta giúp ngươi giải quyết. Bất quá, ngươi cần phải đưa ra quyết định ngay bây giờ."
Dịch Dao ngoài ý muốn nhìn phong thư, hai giây sau: " Chỉ cần thúc có thể đảm bảo Nina không có việc gì, hơn nữa cũng sẽ không vì chuyện này mà bị quấy rầy, tiền thúc có thể cầm lấy hết đi "
"......" Cô gái này không hề có bất luận biểu tình giãy giụa do dự nào, biểu hiện kiên định như là làm một việc kinh thiên trọng đại đã quyết là không đổi, Lương Diệu Trung không khỏi thu lại ánh mắt khinh miệt: " Ngươi xác định? Ngươi không muốn nhìn xem mệnh giá của chi phiếu sao?"
" Lương thúc, con hy vọng bạn của mình có thể mau chóng được thả ra, càng nhanh càng tốt"
Đem tình huống của Nina và Uông Húc Phong nói cho Lương Diệu Trung xong, Dịch Dao dứt khoát mà rời đi văn phòng của Lương Diệu Trung, Lương Diệu Trung đợi trong chốc lát, mở ra phong thư nhìn nhìn chi phiếu phía trên mệnh giá vừa đủ hai trăm vạn, lắc đầu hừ cười vài tiếng. Uông Húc Phong chỉ là giám đốc của một công ty kiến trúc nhỏ, có tiếng bại gia tử, lần này tố cáo một cái tình nhân, hơn phân nữa là tình nhân kia chỗ nào đã chọc giận hắn rồi, hắn chơi lại nàng ta, vấn đề này rất dễ giải quyết.
Nhưng mà liền như vậy cái vấn đề " dễ giải quyết", ở Lương Diệu Trung một buổi trưa kiêm nửa buổi tối gọi vài cuộc điện thoại lúc sau.
Sáng sớm ngày 29, hắn đem Dịch Dao kêu lại đây, đưa chi phiếu có chữký trả cho cô: " Chuyện này, ngươi tìm lầm người"
" Có ý gì." Dịch Dao không rõ.
Lương Diệu Trung không tiện nhiều lời, lắc lắc phong thư: " Cầm chi phiếu, trở về rồi hảo hảo ngẫm nghĩ lại đi."
Vừa thấy điệu bố biết rõ sự tình của Lương Diệu Trung, Dịch Dao khẩn cầu, " Lương thúc! Nếu thúc biết cái gì cầu ngài nói cho ta! Nina cô ấy vì để cho mẹ có tiền chữa bệnh mới đi làm tình nhân, đều làm phận con cái, ngài nhất định có thể lý giải! Cầu thúc giúp giúp cô ấy!"
Lương Diệu Trung khó xử mà nhìn nhìn Dịch Dao, cuối cùng chỉ có thể không kiên nhẫn nói: " Cầm chi phiếu, ai tố cáo ngươi đi tìm người đó! Đừng hỏi ta. Đi đi đi. Đi mau!"
----------‐--------‐-------------------
" Dịch Dao ba mình nói tìm mấy văn phòng luật sư đều không tiếp nhận vụ án này của Nina! Uông Húc Phong như thế nào lại có thế lực lớn như vậy? Hắn muốn bức tử Nina sao?"
Lương thúc từ ngữ mập mờ, nghe tin tức Ngải Kỳ thông báo, Dịch Dao cảm thấy chính mình tựa hồ đã xem nhẹ cái gì, chính là mặc cho cô nghĩ như thế nào cũng không ra, vì cái gì sẽ là cái kết quả này. Mở ra phong thư, nhìn đến mệnh giá trên chi phiếu, cô phảng phất bắt được cọm rơm cứu mạng cuối cùng, cầm chi phiếu liền vọt vào ngân hàng.
Bùm bùm!
Dịch Dao đem hai trăm vạn mới tinh để lên trên bàn trước người Uông Húc Phong, làm cho người phụ nữ yêu diễm bên người hắn hai mắt sáng tỏa sáng.
" Chỗ này là hai trăm vạn, cho ngươi! Thỉnh không cần lại tìm Nina gây phiền toái."
"....hừ" Uông Húc Phong liếc mắt tỏ vẻ khinh thường: " Cô cảm thấy thiếu gia ta đây thiếu chút tiền này sao?"
Dịch Dao khẽ cắn môi " Vậy ngươi nói, ngươi muốn cái gì?"
" Tôi muốn cô......" Uông Húc Phong vẻ mắt hạ lưu nhìn nhìn Dịch Dao nhưng tựa như nhớ đến điều gì, nói nữa câu lại sữa miệng " Tôi muốn cô quỳ xuống xin lỗi"
Dịch Dao lập tức quỳ xuống, " Thực xin lỗi, lần trước tôi không đúng, tôi không nên đắt tội Uông thiếu gia, thỉnh Uông thiếu gia đại nhân đại lượng bỏ qua cho, không cần so đo cùng loại người như tôi"
" Haha.... không nghĩ tới người phụ nữ như cô cũng thật có nghĩa khí, nếu không phải cô đắc tội với An ca, tôi sẽ thật đại phát từ bi tha cho cô cùng Nina cái đồ lẳng lơ kia."
Uông Húc Phong đắc ý ôm tình nhân, cười đến không khống chế được nhưng giây tiếp theo, trên mặt hắn liền biểu hiện khó coi vì thấy người phụ nữ quỳ trên đất lạnh ngạo đứng lên, cúi người đem tiền. trên mặt bàn bỏ lại trong balo, bỏ đến đầy cứng.
" An Kinh Vĩ sao? Cảm ơn Uông thiếu gia đã nói cho tôi biết" Nói xong Dịch Dao đeo lên balo liền rời đi.
Uông Húc Phong nữa ngày sau chưa lấy lại được tinh thần, nhìn bóng lưng thẳng tắp rời đi dức khoát, hắn không khỏi hoài nghi vừa mới lúc nãy bộ dáng cô ta khiêm tốn quỳ xuống nhận sai có phải hay không là hắn ảo giác.
A! Nguy rồi! Hắn vừa mới nãy có phải hay không đã nói đều không nên nói?
----------------------------------
An Kinh Vĩ! An Kinh Vĩ! Khó trách Lương thúc cái gì cũng không nói! Khó trách Ngải thúc tìm luật sư mãi mà không có ai dám nhận.
Hắn vì sao muốn làm như vậy? Bởi vì cô đã làm hỏng chuyện hối lộ của hắn? Bởi vì sự cản trở của cô đã tạo nên việc không nên có?
Liền tính hắn muốn trả thù cô, cô chấp nhận. Nhưng vì cái gì hắn muốn liên lụy đến Nina.
Cao ốc Minh Khiêm bên ngoài tường pha lê là ảnh ngược gương mặt phẫn nộ của cô, nỗ lực thả lỏng cơ mặt, cố gắng kiềm chế lắm mới có thể bài trừ một nụ cười thân thiện.
" Xin chào, tôi là quản lý của công ty đối tác Dịch Dao, đây là thẻ nhân viên của tôi, hai ngày trước An tổng có để quên tài liệc ở công ty chúng tôi, Lương tổng của chúng tôi muốn tôi đích thân đến đây đưa cho An tiên sinh, xin hỏi hiện tại An tiên sinh có tiện không?"
Dịch Dao dịu dàng trình bày vấn đề. Muốn đến gặp An Kinh Vĩ, đầu tiên phải đảm bảo là sẽ không bị bảo an ném ra ngoài.
" Vâng, cảm phiền xin đợi lát" Lễ tân mỉm cười lễ phép nói rồi gọi điện thoại báo lên trên: " Thư ký Trương, quản lý của công ty đối tác Dịch Dao tiểu thư muốn đưa đồ Phó chủ tịch An để quên."
Tầng 50, văn phòng của Phó chủ tịch.
Dịch Dao? Giống như...... Đã nghe qua ở đâu?
Trương Dạng nghe lễ tân báo cáo nghi hoặc mà bỏ điện thoại xuống vào văn phòng, đợi người đàn ông anh tuấn lãnh khốc trước bàn làm việc từ văn kiện ngước mắt lên mới nói :" Lễ tân mới thông báo quản lý của công ty đối tác Dịch Sao tiểu thư muốn đưa lại đồ ngài để quên."
Người đàn ông hơi kinh ngạc, trên khuôn mặt soái khí lộ ra một tia nghiền ngẫm.... người phụ nữ này cư nhiên lại trực tiếp đến tìm hắn?
Này cũng không phải kết quả hắn muốn trong kế hoạch lần này.
-------------------------
Edito: Lâu lâu ta lại xuất hiện đây
@uyennhi
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro