Chương 9
Móng tay nàng lần nữa đâm mạnh vào cơ bắp, Thẩm Nghê dùng cả tay chân để thoát ra vòng tay hắn, chân bị hắn kẹp chặt rút về dùng hết sức đá lên cơ ngực trần trụi của hắn.
"Ngươi là đồ lật lọng lừa đảo, được một tấc lại muốn tiến một thước! đem kia vật đáng ghét rút ra ngoài, ra ngoài!"
Thẩm Nghê đã sớm bị chơi đùa đến sức cùng lực kiệt, cú đá này như đang gãi ngứa Thẩm Chiếu Độ, hắn cầm lấy mảnh khảnh chân ngọc, để lên lòng bàn tay mà hôn lên từng chút.
"Ngươi đừng đụng ta, thả ra!"
Lòng tham không đáy, hắn một tay đem Thẩm Nghê ôm vào trong ngực, để cho nàng trượt ngồi trên háng chính mình, tiếp đón hung hăng vỗ lấy nàng mông thịt.
"Ah ——"
Kiều mềm tiếng hô vang lên, ẩm ướt mị thịt lập tức hút hắn càng chặt.
" Nếu chán ghét sao ngươi còn xoắn ta nhanh như vậy?" Tìm được nhược điểm , tay hắn luồn vào phía dưới Trầm Nghê, xoa nắn hoa hạch của nàng ác liệt, "Từ trước đến nay, thứ thần muốn chỉ có nương nương một người, như vậy sao tính được tiến thêm thước, lật lọng?"
Mềm mại tê đại cảm giác làm cho Trầm Nghê triệt để mất đi sức phản kháng, chỉ có thể mặc cho tay Thẩm Chiếu Độ đè trên lưng của nàng, theo dẫn dắt của hắn nuốt lấy to lớn dương vật.
Tiêu Linh không phải người coi trọng việc ân ái, dương vật cũng không dọa người bằng Thẩm Chiếu Độ, nàng lại chưa từng thử qua cảm giác căng đau giày vò này, mỗi lần hắn va chạm nàng chỉ cảm thấy muốn chết đi sống lại.
Ấm áp giọt nước rơi trên hắn đầu vai, tay Thẩm Chiếu Độ quanh quẩn chỗ giao hợp của hai người, trong điện giờ chỉ nghe được nhỏ vụn khóc nức nở.
"Ngươi đến cùng muốn ta như thế nào......"
Nhỏ xuống nước mắt càng ngày càng nhiều, cho dù là to lớn hứng thú cũng bị giội tắt.
Thẩm Chiếu Độ dừng lại tất cả động tác, nâng lên khuôn mặt Thẩm Nghê đang chôn ở cỗ hắn, má đào tràn ngập nước mắt, hạt châu rơi như mưa, khiến người ta thấy mà yêu.
Nàng buông thõng con mắt hơi hơi hút không khí, đứt quãng nói: "Trận chiến các ngươi thắng, chiến lợi phẩm ngươi cũng lăng nhục, ngươi đến cùng còn muốn thứ gì? Ta đã không còn có cái gì nữa, các ngươi có thể tha cho ta hay không......"
Nghe thấy nàng oán hận nói, Thẩm Chiếu Độ nhíu chặt mày lại.
Hắn thừa nhận khởi binh mưu phản là chuyện đại nghịch bất đạo, nhưng hắn lăng nhục chiến lợi phẩm khi nào?
"Ngươi đừng khóc."
Nói xong câu này, Thẩm Chiếu Độ cũng không biết nên nói cái gì.
Hắn mười tuổi quy y làm võ tăng, mười bốn tuổi gia nhập vào Tĩnh Vương quân, cuộc sống phần lớn thời gian đều tại chém chém giết giết, có thể sử dụng đao thương giải quyết tuyệt không mở miệng, dỗ người đối với hắn còn khó hơn lên trời.
Nhưng hắn không nỡ để Thẩm Nghê khóc thảm thiết như vậy.
"Có lẽ ngươi cảm thấy đây là lăng nhục, nhưng đối với ta là hoan ái, không có một chút muốn làm nhục ngươi." Hắn cứng đờ bày tỏ, một bên lưu ý Thẩm Nghê biểu lộ, "Ta nói không buông tha ngươi không phải muốn mạng của ngươi......"
Hắn nhẹ nhàng lau nước mắt trên Thẩm Nghê khuôn mặt, thấp giọng ôn nhu nói: "Ta muốn ngươi trở thành chiêu Vũ Hầu phu nhân."
"Làm càn!" Thẩm Nghê đột ngột thay đổi thái độ, vung tay đánh rớt cái tay đang giúp nàng lau nước mắt, "Ta đã gả làm vợ Tiêu Linh, cho dù mười năm trước, mười năm sau hay hai mươi năm cũng sẽ là vợ hắn, ngươi bớt si tâm vọng tưởng!"
Mặt Thẩm Chiếu Độ tối sầm lại phản ứng ngu ngốc đến mấy cũng biết đây là Thẩm Nghê giả bộ đáng thương.
Lại nghe thấy nàng nhắc tên Tiêu Linh, lửa giận bốc lên ngút trời, lần nữa đè lại Thẩm Nghê bả vai để cho nàng ngồi xuống, hung hăng xuyên qua.
"Gả hắn làm vợ?" Thẩm Chiếu Độ nắm nàng gáy buộc nàng ngẩng đầu nhìn thẳng chính mình, "Nếu hắn thật sự xem ngươi là thê tử, vì sao ngươi vào cung mười năm đều không được ngồi lên vị trí hoàng hậu?"
"Không có quan hệ gì với ngươi!"
Bị đánh trúng nỗi đau, Thẩm Nghê lộ ra hung ác một mặt, tránh ra nắm tay, há mồm cắn lấy mạch máu trên cổ Thẩm Chiếu Độ.
Quanh năm nuôi dưỡng ở khuê phòng nữ tử không tạo ra bất cứ uy hiếp gì với hắn, Trầm Chiếu Độ mặc cho nàng gặm cắn, nắm nàng phía dưới đầy đặn mông thịt, thúc đẩy càng hung mãnh.
" Hôn quân là một cái tham sống sợ chết chuột nhắt, hứa với ngươi nhiều hơn nữa có ích lợi gì! Hắn vì cái gì không lập ngươi là hoàng hậu, đó là bởi vì ngươi đường tỷ nhà mẹ đẻ tay cầm 10 vạn binh quyền, trong lòng hắn ngươi ngay cả binh quyền cũng không bằng! Đây chính là ngươi yêu mười năm phế vật!"
"Ngươi câm miệng cho ta!"
Thanh âm cái tát vang dội.
-------------------------------------------------
Cảm ơn mn đã ủng hộ tặng mình một sao nếu thích nhé
Mấy chương sau này toàn trên nghìn chữ thoi mệt xỉu luôn í 😢😢
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro