Chương 5: Cá cược
- Này sao anh ưa gây sự thế hả??? – Alice (xử nữ) lớn tiếng…
- Sao lại nói tôi, tại cô gậy sự trước… - Leo (sư tử) cũng không vừa
- Anh…
- Cô…
- Anh…
- Cô…
- Anh…
- STOPPPPP !!!! – Cecillia (cự giải) cuối cùng cũng không chịu nỗi… - Hai người định làm loạn đấy hả??? Đây là lớp học và tôi là lớp trưởng nên đề nghị hai người nể mặt tôi một chút, cái gì cũng có giới hạn của nó. Muốn cãi nhau đề nghị kéo ra sân sau cãi… - Cecillia không ngần ngại tuôn nguyên một tràng, người ta nói đúng… Cự giải lúc tức giận thật đáng sợ.
- Hừ… thôi được, nễ mặt chị Cecillia tôi sẽ nhường anh một bước…. – Alice (xử nữ) mỉm cười nham hiểm
- Sao đây??? – Leo (sư tử) cảnh giác…
- Tôi và anh cá cược đi… - Alice (xử nữ) vẫn giữ nguyên nụ cười trên môi
- CÁ CƯỢC – Leo (sư tử) và Cecillia (Cự giải) trợn tròn mắt
- Cá … cái gì??? – Leo (sư tử) nhìn cô em gái mình vẻ khó hiểu
- Tôi với anh mỗi người đưa ra một cuộc thi, ai thắng cả hai cuộc đó sẽ là người thắng cuộc, nếu không thì cứ tiếp tục thi… - Alice (xử nữ) bình thản
- Được, tôi chấp nhận – Leo (sư tử) đồng tình – Ai thua sẽ làm osin trong vòng 100 ngày – Leo (sư tử) tự đắc
- Được thôi, môn thi của anh đề ra là gì??? – Alice (xử nữ) nhướng mày
- Đua xe…
- Ok! – Alice (xử nữ) đồng tình không chút do dự - Thời gian, địa điểm???
- Thứ 2 tuần sau, tôi sẽ đưa cô đi… - Leo (sư tử) đắc chí
- Được…
Cùng lúc đó, tiếng trống vào học đã điểm, các học sinh khác tiếc ngẩn tiếc ngơ đi về chỗ của mình. Cuộc cãi nhau gay cấn, quyết liệt như thế mà phải dừng tại đây… Tiếc thật.
Trong giờ học lớp 10/3 cũng chẳng yên lành gì, con mụ “ dầu hắc” – biệt danh mà lớp 10/3 thân gửi đến cô giáo Lịch Sử. Haizz.. Môn sử đã khó rồi mà bây giờ bà già này còn dành nguyên 2 tiết học để kiểm tra miệng nữa thì cả lũ Die chắc rồi. Chỉ có cô nàng lớp trưởng Cecillia (Cự giải) là thoát nạn thôi, bởi cô xưa nay vốn nổi tiếng với chỉ số IQ cao chót vót cùng với địa vị và tiền bạc nên cô chẳng cần lo lắng gì đến mấy cái vụ kiểm tra này cả. Chỉ thương cho Leo (sư tử) và Alice (xử nữ) mới chuyển đến, bà già “ dầu hắc” chưa nghe tiếng nên có thể lãnh “đạn” bất cứ lúc nào….
- Lớp ta vừa có học sinh mới nhỉ… Mời em Leo lên trả bài… - Thôi xong… Xưa nay Leo (sư tử) chỉ toàn đánh với đấm, có học cũng chỉ học mấy môn chính chứ mấy thứ này cậu có thèm đụng vào đâu, bây giờ một chữ bẻ đôi về lịch sử cậu còn không biết nữa là…
- … - Leo (sư tử) im lặng bước lên bục giảng… Cậu đứng tựa lưng vào tường, mắt nhắm hờ ngạo nghễ khiến bà cô tức điên
- Em hãy cho cô biết vua Trần Thái Tông đã cướp vợ của ai… - Bà cô mỉm cười tự đắc…
Một dấu lặng cho học sinh 10/3… Thôi rồi, thế này thì toi cả lũ… Bây giờ cả lũ ước mong được như hai cô hàng “hot girl” đình đám kia - Cecillia (Cự giải) và Nhã Linh , ung dung tự tại nghe nhạc, chơi game mà không mảy may để ý đến cả lớp đang khốn khổ…
- AN SINH VƯƠNG TRẦN LIỄU … - Một tiếng nhắc bài từ dưới lớp vọng lên…
- AI??? – Bà cô “ Dầu hắc” dường như quên đây là giọng của ai…
- Em ạ … - Một thân ảnh đứng lên mặt đối mặt với bà cô… Không ai khác đó chính là Cecillia (Cự giải)…
- Là em àh h!!! – Bà cô lúng túng
- Vâng…. Em có bị kỉ luật không cô??? - Cecillia (Cự giải) hỏi bằng giọng bình thản
- Kho ông… Em ngồi xuống đi – Bà cô mặt trăng bệch… - Leo, em cũng về chỗ đi… Tiết này cả lớp tự học
Cecillia (Cự giải) mỉm cười, ngồi xuống tiếp tục ngồi chơi ván game còn dang dở… Cô mải miết chơi mà không để ý có một mảnh giấy đặt trước bàn mình từ lúc nào… Cecillia(Cự giải) khẽ mở nhảnh giấy, một dòng chữ nắn nót rất đẹp hiện ra… “ Coi như lần này tôi nợ chị..” Một nụ cười thoáng chốc nở rộ trên môi cô…
Ra về… Cecillia(Cự giải) bảo chú tài xế về trước còn cô thì tản bộ dọc theo con đường băng qua khu phố cổ yên bình, vắng vẻ để về nhà. Dường như đây là một thói quen của cô vào mỗi buổi chiều thứ 2… Vừa đi dạo hít thở không khí vừa suy nghĩ về những chuyện vu vơ nào đó quanh mình… Đang lâng lâng trong dòng suy nghĩ chợt Cecillia(Cự giải) cảm thấy hơi nhột nhột như có ánh mắt ai đó đang nhìn mình… Cẩn thận quay đầu cô chỉ kịp thấy bóng ai đó loáng thoáng mất hút ở ngã rẽ phía bên kia… Khẽ nhún vai, Cecillia(Cự giải) rảo bước nhanh về nhà…
- Mày là ai mà dám xen vào chuyện của bọn tao??? – Một giọng khan đặc vang lên phía trong một con hẻm sâu hun hút của khu phố… Cecillia(Cự giải) giật mình khựng lại… “Có vẻ như ai đó đang gặp rắc rối với lũ côn đồ…” Cô băn khoăn đưa mắt nhìn vào trong… Không biết là vô thức hay có chủ ý, Cecillia(Cự giải) nhẹ bước vào trong con hẻm…
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro