Phần 3: Những Linh Hồn U Uất
Tố Lan thức dậy với tâm trí đầy rẫy những suy nghĩ về cuộc hành trình sắp tới. Nàng biết rằng việc tìm kiếm những bông hoa đen trong rừng sâu sẽ không dễ dàng, nhưng lòng quyết tâm của nàng không hề giảm sút. Nàng cảm thấy mình không chỉ đang chiến đấu cho Minh Huy, mà còn cho chính bản thân mình.Sau bữa sáng, Tố Lan chuẩn bị một số vật dụng cần thiết: một chiếc đèn dầu, một ít bánh mì và nước. Nàng cũng mang theo một chiếc khăn quàng cổ của bà ngoại, như một lá bùa hộ mệnh.
Nàng hít một hơi thật sâu, rồi bước ra khỏi nhà, hướng về phía rừng sâu.Khi bước vào rừng, không khí trở nên lạnh lẽo và u ám. Những tán cây cao vút che khuất ánh sáng mặt trời, tạo ra những bóng đổ kỳ quái. Tố Lan cảm thấy một cảm giác lo lắng, nhưng nàng không thể quay lại. Nàng phải tiếp tục.Đi sâu vào rừng, nàng nghe thấy những âm thanh lạ lùng, như tiếng thì thầm của những linh hồn đang lẩn khuất. Nàng dừng lại, lắng nghe. Một giọng nói vang lên, nhẹ nhàng nhưng đầy u uất: "Cứu chúng tôi... cứu chúng tôi..."Tố Lan cảm thấy trái tim mình thắt lại. Nàng quay đầu, nhìn quanh, nhưng không thấy ai. "Ai đang gọi?" Nàng hỏi, giọng nói run rẩy."Chúng tôi là những linh hồn bị mắc kẹt, không thể siêu thoát," giọng nói lại vang lên, lần này gần hơn. "Hãy giúp chúng tôi..."Nàng cảm thấy một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng. Tố Lan biết rằng những linh hồn này có thể là những người đã từng cố gắng giải thoát cho Minh Huy, nhưng không thành công. Nàng không thể để điều đó xảy ra với mình."Ta sẽ giúp các ngươi," Tố Lan nói, lòng đầy quyết tâm. "Nhưng hãy cho ta biết cách.""Để giải thoát cho chúng ta, nàng phải tìm thấy trái tim của rừng. Nó nằm ở nơi sâu thẳm nhất, nơi mà ánh sáng không thể chiếu tới. Chỉ khi nàng tìm thấy nó, nàng mới có thể phá vỡ lời nguyền," giọng nói đáp.Tố Lan gật đầu, cảm thấy một sức mạnh mới trỗi dậy trong lòng. Nàng tiếp tục đi sâu vào rừng, lòng đầy hy vọng.
Sau một hồi đi bộ, nàng thấy một khoảng trống, nơi có một cây cổ thụ lớn, rễ cây vươn ra như những bàn tay đang tìm kiếm ánh sáng.Nàng tiến lại gần, cảm nhận được một nguồn năng lượng mạnh mẽ tỏa ra từ cây cổ thụ. "Trái tim của rừng," nàng thì thầm, cảm thấy sự kết nối với thiên nhiên xung quanh.Bỗng nhiên, một cơn gió mạnh thổi qua, làm lá cây xào xạc. Tố Lan cảm thấy một sự hiện diện, như thể có ai đó đang quan sát nàng. "Ai ở đó?" Nàng hỏi, nhưng không có ai trả lời."Đừng sợ," một giọng nói vang lên, nhẹ nhàng như gió thoảng. "Ta là linh hồn của rừng. Ta đã chờ đợi một người như nàng.""Ta đang tìm kiếm những bông hoa đen để giải thoát cho Minh Huy," Tố Lan nói, lòng đầy hy vọng."Những bông hoa đó không dễ tìm. Chúng chỉ nở vào những đêm trăng tròn, và chỉ những ai có trái tim thuần khiết mới có thể thấy chúng," linh hồn của rừng nói."Vậy ta phải làm gì?" Tố Lan hỏi."Trước tiên, nàng phải vượt qua nỗi sợ hãi của chính mình. Hãy đối mặt với những linh hồn u uất trong rừng, và giúp họ tìm thấy bình yên. Chỉ khi nàng làm được điều đó, nàng mới có thể tìm thấy những bông hoa đen," linh hồn của rừng hướng dẫn.
Tố Lan cảm thấy một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng, nhưng nàng biết rằng đây là thử thách mà nàng phải vượt qua. Nàng hít một hơi thật sâu, quyết tâm không để nỗi sợ hãi chi phối mình. "Ta sẽ giúp các linh hồn này," nàng tự nhủ, "và từ đó, ta sẽ tìm thấy những bông hoa đen."Nàng quay lại, quyết định tìm kiếm những linh hồn đang kêu gọi sự giúp đỡ. Nàng đi dọc theo con đường mòn, lắng nghe những tiếng thì thầm, và cảm nhận được sự hiện diện của những linh hồn đang lẩn khuất trong bóng tối."Cứu chúng tôi... cứu chúng tôi..." Giọng nói vang lên, lần này gần hơn, như thể đang dẫn dắt nàng đến gần hơn với những linh hồn đang đau khổ.Tố Lan dừng lại, nhìn quanh. "Ta ở đây! Ai cần giúp đỡ?" Nàng gọi, lòng đầy hy vọng.Bỗng nhiên, một hình dáng mờ ảo xuất hiện trước mặt nàng. Đó là một linh hồn, với ánh mắt đầy nỗi buồn. "Chúng ta đã từng sống trong nỗi đau, không thể siêu thoát," linh hồn đó nói, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy u uất."Ta sẽ giúp các ngươi," Tố Lan nói, lòng đầy quyết tâm. "Hãy cho ta biết các ngươi cần gì.""Chúng ta cần được giải thoát khỏi nỗi đau này. Chúng ta đã từng yêu, nhưng tình yêu đó đã bị chia cắt bởi những thế lực bóng tối. Chúng ta không thể tìm thấy nhau, và vì thế, chúng ta không thể siêu thoát," linh hồn đó nói."Ta sẽ giúp các ngươi tìm thấy nhau," Tố Lan hứa. "Hãy cho ta biết tên của các ngươi.""Ta là Lâm và nàng ấy là Mai," linh hồn đó đáp. "Chúng ta đã yêu nhau, nhưng đã bị chia cắt bởi một lời nguyền.""Ta sẽ tìm kiếm nơi mà các ngươi đã hẹn ước," Tố Lan nói, quyết tâm trong từng lời. "Hãy cho ta biết nơi đó.""Đó là một khoảng trống nhỏ, nơi có một hồ nước trong vắt. Chỉ khi nàng tìm thấy nơi đó, chúng ta mới có thể siêu thoát," Lâm nói.Tố Lan gật đầu, lòng đầy quyết tâm. Nàng bắt đầu tìm kiếm nơi mà Lâm và Mai đã hẹn ước, một nơi mà tình yêu của họ có thể được tái sinh.Sau một hồi tìm kiếm, nàng đến một khoảng trống nhỏ, nơi có một hồ nước trong vắt. Nàng cảm nhận được một nguồn năng lượng mạnh mẽ tỏa ra từ nơi đây. "Có phải đây là nơi mà các ngươi đã hẹn ước không?" Tố Lan hỏi."Đúng vậy," Lâm đáp, hình dáng mờ ảo của anh dần hiện rõ hơn. "Hãy thắp sáng ngọn nến này và cầu nguyện cho tình yêu của chúng ta."Tố Lan lấy chiếc đèn dầu ra, thắp sáng ngọn nến và đặt nó bên hồ nước. Nàng nhắm mắt lại, cầu nguyện cho Lâm và Mai, cho tình yêu của họ được tái sinh. "Hãy tìm thấy nhau, hãy tìm thấy bình yên," nàng thì thầm.Bỗng nhiên, một cơn gió mạnh thổi qua, làm ngọn nến bùng cháy rực rỡ. Ánh sáng lan tỏa, và hình dáng của Lâm và Mai dần hiện ra, tay trong tay, ánh mắt tràn đầy hạnh phúc."Cảm ơn nàng," Lâm nói, giọng nói đầy cảm xúc. "Chúng ta đã tìm thấy nhau, và chúng ta đã được giải thoát."Tố Lan cảm thấy một cảm giác ấm áp trong lòng. Nàng biết rằng mình đã giúp được hai linh hồn tìm thấy nhau, và họ đã được giải thoát khỏi nỗi đau. Nhưng ngay khi họ biến mất trong ánh sáng, một bóng hình khác xuất hiện, một người đàn ông với ánh mắt lạnh lùng.
"Ngươi đã can thiệp vào chuyện của ta," người đàn ông đó nói, giọng nói đầy đe dọa. "Ngươi không biết mình đang đối mặt với ai.""Ta chỉ muốn giúp những linh hồn này," Tố Lan đáp, cố gắng giữ bình tĩnh. "Họ đã chịu đựng quá đủ rồi.""Ngươi không thể cứu họ. Họ thuộc về ta," người đàn ông nói, ánh mắt lạnh lùng như băng. "Và nếu ngươi tiếp tục can thiệp, ngươi sẽ phải trả giá."Tố Lan cảm thấy một cơn lạnh lẽo chạy dọc sống lưng. Nàng biết rằng mình đang đứng trước một thế lực mạnh mẽ, nhưng nàng không thể lùi bước. "Ta sẽ không từ bỏ. Ta sẽ tìm cách giải thoát cho Minh Huy và những linh hồn khác," nàng khẳng định.Người đàn ông cười khẩy. "Ngươi nghĩ rằng tình yêu có thể đánh bại bóng tối? Ngươi thật ngây thơ. Hãy xem điều gì sẽ xảy ra nếu ngươi tiếp tục con đường này."Và ngay lập tức, không khí xung quanh trở nên nặng nề hơn. Những bóng hình mờ ảo của các linh hồn khác bắt đầu xuất hiện, chúng đều mang vẻ mặt đau khổ và tuyệt vọng. Tố Lan cảm thấy trái tim mình thắt lại khi nhìn thấy họ."Cứu chúng tôi... cứu chúng tôi..." họ đồng thanh kêu gọi, khiến nàng cảm thấy như mình đang bị cuốn vào một cơn bão của nỗi đau."Ngươi không thể cứu họ," người đàn ông nói, giọng điệu đầy thách thức. "Hãy từ bỏ đi, hoặc ngươi sẽ phải chịu đựng những gì họ đã trải qua."Tố Lan cảm thấy nỗi sợ hãi tràn ngập trong lòng, nhưng nàng biết rằng mình không thể từ bỏ. Nàng nhớ lại những gì bà ngoại đã nói về sức mạnh của tình yêu và lòng dũng cảm. "Ta sẽ không từ bỏ," nàng nói, giọng nói kiên quyết. "Ta sẽ tìm thấy trái tim của rừng và giải thoát cho tất cả các linh hồn.""Ngươi sẽ phải đối mặt với những thử thách khắc nghiệt," người đàn ông cảnh báo. "Hãy chuẩn bị cho những gì sắp đến."Và với đó, bóng hình của người đàn ông biến mất, để lại Tố Lan đứng giữa những linh hồn đang kêu gọi sự giúp đỡ. Nàng cảm thấy một sức mạnh mới trỗi dậy trong lòng. Nàng không thể để nỗi sợ hãi ngăn cản mình."Ta sẽ giúp các ngươi," Tố Lan nói với những linh hồn. "Hãy cho ta biết cách để tìm thấy trái tim của rừng.""Trái tim của rừng nằm ở nơi sâu thẳm nhất, nơi mà ánh sáng không thể chiếu tới. Chỉ khi nàng vượt qua nỗi sợ hãi và giúp chúng ta tìm thấy bình yên, nàng mới có thể tìm thấy nó," một linh hồn nói.Tố Lan gật đầu, lòng đầy quyết tâm. Nàng biết rằng cuộc hành trình này sẽ không dễ dàng, nhưng nàng đã sẵn sàng. Nàng sẽ không chỉ chiến đấu cho Minh Huy, mà còn cho tất cả những linh hồn đang bị mắc kẹt trong bóng tối.Với lòng dũng cảm và quyết tâm, Tố Lan tiếp tục cuộc hành trình của mình, sẵn sàng đối mặt với những thử thách đang chờ đợi phía trước.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro