Chap 2: Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh
Tần Tinh sau khi rời khỏi thành phố lớn, tìm về một vùng quê yên bình với những con đường lát đá cổ kính và dòng sông nhỏ uốn lượn bên cạnh. Đây là một thành phố cổ nổi tiếng với những câu chuyện tình yêu đẹp như tranh. Cô quyết định lưu lại tại một quán trọ nhỏ, nằm bên bờ sông, nơi cô có thể mỗi ngày ngắm hoàng hôn buông xuống. Tần Tinh, trong lòng vẫn chất chứa những tổn thương và khao khát tìm lại chính mình, dành cả buổi chiều đầu tiên để đi dạo quanh các con phố nhỏ, cảm nhận từng hơi thở của vùng đất này.
Trong khi đó, Lục Dương, một doanh nhân trẻ thành đạt nhưng mang trong mình nỗi cô đơn khó tả, cũng xuất hiện tại thành phố này. Anh đến đây không phải vì công việc mà là để tạm lánh khỏi những áp lực gia đình và xã hội. Một người đàn ông cao lớn, trong bộ trang phục đơn giản nhưng vẫn toát lên phong thái lịch lãm, Lục Dương thường thu hút ánh nhìn của mọi người xung quanh. Nhưng anh chẳng để tâm. Anh chỉ mong muốn tìm một nơi nào đó có thể giúp anh cảm thấy thanh thản hơn.
Chiều hôm ấy, khi hoàng hôn buông xuống, Tần Tinh tình cờ ngồi bên bờ sông, đôi mắt hướng về dòng nước lững lờ trôi. Trong khoảnh khắc ấy, cô không nhận ra có một người đàn ông đang tiến lại gần. Đó là Lục Dương. Anh tình cờ nhìn thấy cô từ xa, dáng vẻ cô độc của cô gái ấy khiến anh không khỏi tò mò. Tần Tinh, với ánh mắt đầy trầm tư, gợi lên trong lòng anh một cảm giác thân quen đến lạ. Dường như cô gái ấy, dù chưa từng gặp mặt, lại có thể làm tan đi phần nào sự lạnh lẽo trong anh.
"Chỗ này có ai ngồi chưa?" Lục Dương cất giọng trầm ấm, phá vỡ sự tĩnh lặng.
Tần Tinh giật mình, vội quay lại. Thoáng bất ngờ khi thấy một người đàn ông xa lạ, nhưng vì ánh mắt anh không mang vẻ gì nguy hiểm, cô nhẹ nhàng lắc đầu: "Chưa, anh cứ tự nhiên."
Lục Dương ngồi xuống cạnh cô, không gian xung quanh chỉ còn lại tiếng nước chảy róc rách và những tia nắng cuối ngày. Hai người, mỗi người theo đuổi một dòng suy nghĩ riêng, nhưng lại cảm thấy sự hiện diện của người kia không hề xa lạ. Lục Dương không nói nhiều, nhưng anh cảm nhận được rằng cô gái này không giống những người phụ nữ khác mà anh từng gặp. Cô không cố gắng gây ấn tượng, không giả tạo, chỉ là một cô gái với tâm hồn đang tìm kiếm sự bình yên.
Một lúc lâu sau, Tần Tinh cất tiếng: "Anh cũng đến đây để du lịch sao?"
"Không hẳn," Lục Dương trả lời ngắn gọn. "Tôi chỉ muốn tìm một nơi yên tĩnh."
Tần Tinh khẽ cười, một nụ cười vừa buồn vừa như tự giễu mình: "Chắc chúng ta có chung mục đích."
Họ bắt đầu nói chuyện, không nhiều, nhưng đủ để cả hai cảm nhận được rằng người kia cũng đang mang trong mình những câu chuyện chưa kể. Tần Tinh không muốn hỏi thêm về Lục Dương, còn anh cũng không cố gắng tìm hiểu quá sâu về cô. Cả hai đều hiểu rằng, đôi khi sự im lặng cũng là cách tốt nhất để giao tiếp.
Khi ánh mặt trời cuối cùng khuất sau dãy núi, Lục Dương đứng lên trước. Anh quay sang nhìn cô, ánh mắt có chút trầm ngâm: "Tôi là Lục Dương. Nếu cô cần một người bạn đồng hành để khám phá nơi này, hãy cứ tìm tôi."
Tần Tinh ngạc nhiên trước lời đề nghị, nhưng cô chỉ khẽ gật đầu: "Tôi là Tần Tinh. Cảm ơn anh."
Từ hôm đó, Lục Dương và Tần Tinh bắt đầu gặp nhau nhiều hơn. Họ cùng nhau dạo bước qua những con phố nhỏ, khám phá những ngôi đền cổ kính và thưởng thức những món ăn địa phương. Qua từng cuộc trò chuyện, họ dần mở lòng với nhau. Tần Tinh kể về những áp lực trong công việc, những lần thất bại và cả những mối quan hệ đã qua. Lục Dương cũng không ngần ngại chia sẻ về sự cô đơn của mình, dù anh luôn ở giữa ánh hào quang của sự thành công.
Nhưng không phải mọi chuyện đều thuận lợi. Một buổi sáng, khi Tần Tinh đang ngồi trong quán cà phê quen thuộc, cô tình cờ nghe thấy một nhóm người địa phương nhắc đến Lục Dương. Họ nói rằng anh là người thừa kế của một gia đình danh giá, người mà cả thành phố đều biết đến. Tần Tinh bất giác cảm thấy khoảng cách giữa mình và anh ngày càng lớn. Cô bắt đầu tự hỏi: Một người như anh, liệu có thật sự phù hợp với một cô gái bình thường như cô?
Trong khi đó, Lục Dương cũng phải đối mặt với những áp lực gia đình. Bố mẹ anh muốn anh trở về để tiếp quản công việc kinh doanh, nhưng anh lại muốn sống một cuộc đời tự do, không bị ràng buộc bởi những trách nhiệm. Tình cảm giữa anh và Tần Tinh ngày càng sâu đậm, nhưng anh biết rằng nếu anh không sớm giải quyết những vấn đề của mình, cả hai sẽ không thể có một tương lai.
Câu chuyện của họ bắt đầu bước vào một giai đoạn đầy thử thách. Những bí mật, những nỗi lo lắng dần được hé lộ, đẩy họ vào những lựa chọn khó khăn giữa tình yêu và trách nhiệm, giữa quá khứ và tương lai. Nhưng trong sâu thẳm, cả Lục Dương và Tần Tinh đều biết rằng, cuộc gặp gỡ này không phải ngẫu nhiên. Đó là định mệnh đã đưa họ đến bên nhau, và giờ đây, họ phải tìm cách để vượt qua tất cả.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro