Chap 1: Gặp Gỡ Định Mệnh tại Thành Phố Cổ
Tần Tinh là một cô gái 28 tuổi, làm việc trong ngành marketing ở Bắc Kinh, sống một cuộc đời tẻ nhạt, thiếu vắng cảm xúc và niềm vui. Công việc căng thẳng, những mối quan hệ xã hội rối rắm, và áp lực từ gia đình khiến cô cảm thấy như đang sống trong một thế giới mà mình không thể thay đổi hay làm chủ. Một buổi sáng, sau một đêm thức trắng với những dự án chưa hoàn thành, Tần Tinh quyết định rằng mình cần một sự thay đổi. Cô gói gém mọi thứ vào một chiếc ba lô, rời bỏ thủ đô ồn ào, lên đường đến một thành phố cổ nằm ven sông, nơi được cho là có thể mang lại cho cô sự bình yên mà cô hằng tìm kiếm.
Khi đến nơi, Tần Tinh cảm nhận ngay được không khí thanh tĩnh, khác hẳn với cuộc sống bộn bề nơi thủ đô. Thành phố cổ không quá đông đúc, những con phố cổ kính, những ngôi nhà mái ngói lợp bằng gỗ cổ xưa, những chiếc thuyền nhỏ trôi dạt trên dòng sông êm ả như đang đưa cô về một thế giới khác. Cô cảm thấy như mình vừa lạc vào một thế giới xa lạ nhưng lại ấm áp, nơi mà những lo toan, mệt mỏi của cuộc sống hàng ngày không còn tồn tại.
Một buổi chiều mưa rơi nhẹ, khi Tần Tinh bước vào một quán trà nhỏ ven sông, cô đã vô tình gặp Lục Dương. Anh ngồi một mình bên cửa sổ, nhìn ra ngoài với ánh mắt xa xăm, như đang tìm kiếm một điều gì đó trong những hạt mưa. Tần Tinh cảm thấy anh có một sức hút kỳ lạ, một sự cô đơn lặng lẽ nhưng cũng đầy cuốn hút. Cô không thể không để ý đến anh, và một cơn gió nhẹ thổi qua khiến cuốn sách trong tay Lục Dương bay ra ngoài. Tần Tinh đứng dậy nhanh chóng đỡ lấy cuốn sách, đưa lại cho anh với một nụ cười.
"Cảm ơn cô," Lục Dương nói, đôi mắt anh nhìn cô với một ánh nhìn đầy sự tò mò.
"Không có gì, tôi chỉ vô tình mà thôi," Tần Tinh trả lời, rồi ngồi xuống chiếc ghế đối diện. Cuộc trò chuyện giữa họ bắt đầu đơn giản, nhưng lại sâu sắc đến mức khiến cả hai không thể rời mắt khỏi nhau. Lục Dương là một người đàn ông có gia thế bề thế, anh là thừa kế của một gia đình lớn, nhưng lại cảm thấy mình như một chiếc bóng trong chính cuộc đời mình. Anh sống trong sự cô đơn, giữa những bộn bề công việc và trách nhiệm nặng nề, mà không tìm thấy một ai thực sự thấu hiểu được mình. Tần Tinh cũng không khác là bao, dù cuộc sống của cô không có áp lực từ gia đình, nhưng cô lại cảm thấy như mình đang lạc lõng giữa thế giới này, thiếu đi sự đam mê và khát khao sống thực sự.
Khi cuộc trò chuyện kéo dài, họ bắt đầu chia sẻ những điều sâu thẳm trong lòng mình mà không cần phải nói quá nhiều. Họ nhận ra rằng, dù cuộc sống của họ rất khác biệt, nhưng họ đều có một điều chung – đó là cảm giác không tìm được chính mình trong thế giới này. Một cảm giác mà họ không thể chia sẻ với bất kỳ ai khác.
"Em nghĩ rằng, mình có thể tìm thấy sự bình yên ở nơi này không?" Lục Dương hỏi, ánh mắt anh sáng lên, như thể muốn tìm một câu trả lời cho chính mình trong lời nói của Tần Tinh.
Tần Tinh mỉm cười, nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi mà những giọt mưa vẫn lấp lánh như những viên ngọc trên những tán lá. "Có lẽ. Nhưng tôi nghĩ, chúng ta không thể tìm thấy bình yên nếu không tìm thấy chính mình trước đã."
Lục Dương nhìn cô, cảm giác như một luồng gió mới thổi qua tâm hồn anh. Anh chưa bao giờ nghe ai nói về sự bình yên theo cách này, và càng không ngờ rằng một cô gái xa lạ lại có thể khiến anh nhìn nhận lại mọi thứ trong cuộc sống.
Buổi tối hôm đó, họ quyết định cùng nhau ăn tối tại một nhà hàng nhỏ bên bờ sông. Tình cờ, cuộc gặp gỡ này lại trở thành một khởi đầu cho một mối quan hệ đầy thú vị, và có lẽ là một tình yêu mà cả hai chưa từng dám nghĩ tới. Mặc dù cuộc sống của họ đều đầy những lo toan và áp lực, nhưng ít nhất, giờ đây họ đã tìm thấy một người để chia sẻ những điều đó – một người có thể hiểu và đồng cảm với những điều mà họ không thể nói với bất kỳ ai.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro