Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5

5h30p..Khi trời vừa mới tờ mờ sáng nó đã tỉnh giấc,bật dậy đầu nó hơi choáng váng 1 chút có lẽ đêm qua nó ngủ không ngon giấc. Ngồi 1 lát cho đầu óc tỉnh hẳn nó bước xuống giường đi làm vệ sinh cá nhân rồi sau đó xuống nhà phụ chị 2 làm đồ ăn sáng cho mấy chị e. Bước xuống bếp nó không thấy chị 2 đâu chỉ thấy mẫu giấy nhỏ nằm trên bàn mà chị nó để lại *Chị có việc ở trường phải đi sớm,đồ ăn sáng chị nấu rồi e cho 2 đứa nhỏ ăn xong thì đưa chúng đến trường giúp chị nhé! Chúc mấy đứa có 1 ngày đi học vui vẻ...*
Đọc xong nội dung mẫu giấy nhỏ nó khẽ mỉm cười thầm nghỉ "2 thật đảm đang và chu đáo,chúc 2 cũng có 1 ngày vui vẻ nhé!"...Nó tiến từng bước lên phòng để kêu 2 thiên thần nhỏ dậy chuẩn bị đi học,nhưng lạ thây khi cánh cửa phòng mở ra thì chẳng thấy đứa nào cả,hơi lo lắng 1 chút nó liền bước vào phòng để kiếm chúng vừa đi vừa kêu:
-Ku Nhi,bé Trâm à...các e đâu rồi? Mau ra đây anh 3 chuẩn bị đồ cho các e đi học nè

Gọi mãi mà không thấy chúng xuất hiện nó quay đầu lại thì...2 thiên thần nhỏ của nó liền nhào đến đứa thì bu lên cổ đứa thì ôm eo,làm nó giật mình chưa định hình được gì thì đã thấy muốn ngộp thở.
-Aaaa...tụi e bắt được anh 3 rồi..hí hí
Chúng cười thật tươi với chiến tích của mình (đúng là con nít m.n nhỉ.hi) còn nó thì nói không ra hơi nhưng vẫn đùa,nói giọng nài nỉ:
-Ây dza...tụi tụi e nặng quá
..quá đi à...tha cho anh 3 nhé!
-hii...tha cho anh 3 lần này đó...moazzz...chúc anh 3 buổi sáng tốt lành.

2 đứa đồng thanh trả lời 1 cách lém lỉnh rồi hôn lên 2 bên má của nó cùng lời chúc (cách nói chuyện bá đạo giống nó quá,chắc bị lây rồi)...Nó cười tươi hôn lại 2 đứa nhỏ:
-Moaz..Anh 3 cũng chúc các e đi học vui vẻ nhaz...cưng quá nè

Đùa giởn đã đời nó dẫn 2 đứa nhỏ đi làm VSCN thay đồ xong thì cho chúng ăn sáng rồi mình thì về phòng thay đồng phục để đến trường.
Nó dắt xe ra ngõ lẽo đẽo theo sau là 2 đứa nhỏ ú na ú nần,khóa cửa cẩn thận đợi 2 đứa nhỏ lên xe an toàn nó hô to:
-NGỒI CẨN THẬN,A.3 XUẤT PHÁT ĐÂY...
-DẠ...TUÂN LỆNH...
2 đứa nhỏ không vừa hô to không kém gì nó. Đến trường bán trú nó đưa 2 e đến tận cửa lớp mới tạm biệt để đến trường mình. Trên đường đi nó lại rêu rao cái bài hát độc nhất vô nhị của nó *Ngày mới nắng ấm heo xinh xinh đi trên con đường....v.v..* Tới trường nó lấy lại vẽ mặt nghiêm túc vốn có và nó lại là tâm điểm của sự chú ý vì vẻ bề ngoài của nó...nó thì không quan tâm lắm từ lúc nó thay đổi từ 1 cô bé xinh xắn hay cười thành 1 cậu bé ít nói thì nhận được không ít ánh mắt nhìn đến mình,soi mói có,khen có,ngưỡng mộ có,ganh tị có...v.v..và còn rất nhiều ý nghĩa khác. Đối với nó chả là vấn đề gì,nó là đứa suy nghĩ kỹ trước khi ra quyết định nên khi nó đã thực hiện đồng nghĩa với việc nó đã chuẩn bị tâm lí rất vững vàng. Sãi từng bước chân trên sân trường nơi đầu tiên nó muốn đến là bảng thông báo của trường để tìm lớp học của mình. Đang bước đi thì có 1 chiếc xe chạy ngang mặt nó mang theo 1 mùi hương (aaa là mùi của lăn khử mùi chớ giề...tớ biết hết..hehe nhưng tg không cho kết quả đúng đâu..) mùi hương rất dễ chịu lại rất quen "sao cái mùi này nghe quen quá ta?" nhìn theo phía chiếc xe vừa mới chạy qua nó thấy 1 thân hình nhỏ nhắn đang mặc chiếc áo dài màu xanh lá nhạt ít họa tiết lại là cái cảm giác trông quen quen " Chắc dạo này mình già rồi nhỉ,cứ quen quen mà không nhớ là ai..haiz"...nó thở dài vì đầu óc nó bây giờ chẳng nhớ ra gì,gạt bỏ ý nghĩ đó nó đến bảng thông báo xem thì biết mình học lớp 10a1 chuyên toán,khẽ liếc xem danh sách lớp thì nó thấy ngay những cái tên quen thuộc: Vũ Bảo Yến (yến khùng á),Lê Ngọc Minh Huyền (Huyền le là cái tên nó đặt cho,là bạn thân nó,những người này nói sơ thôi ạ),Nguyễn Thùy Dương (Dương ú,cũng là nó đặt,bạn thân nó)...thấy được 3 cái tên đó nó có chút vui vì ít nhất cũng gặp được người quen và còn là bạn thân nữa...Nó lại lê những bước chân lên từng bật thang để lên tầng 3 (lớp nhỏ nhất trên tầng cao nhất và lần lượt khối 11 tầng 2,khối 12 là tầng thấp nhất) lúc lên được tầng 2 nó lại 1 lần nữa bắt gặp cái bóng dáng nhỏ nhắn ấy,cố gắng để nhìn rõ gương mặt ấy nhưng lại bị che đi bởi mái tóc dài được xõa ra, sự tò mò dâng cao lần này nó không đứng nhìn mà rượt theo nhưng khi chạy được 1 đoạn lại không thấy đâu..."sao đi nhanh vậy taz,mà sao mình lại đi theo người ta chứ,mặc áo dài chắc chỉ là cô giáo của trường này thôi mà..mà mình đang ở tầng mấy rồi nhỉ??). Ngước lên nhìn mã số phòng học nó thấy được số 10a3 chuyên văn,vậy là gần tới lớp nó,bước qua 2 lớp học 1 cách thản nhiên nó nhận được không biết bao nhiêu ánh mắt đang nhìn mình, đến cái phòng học đề mã số 10a1 chuyên toán nó quay đầu qua thì...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro