Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 17

Cảm giác như bị ai đó bóp nghẹn. Được 1 lát nó lấy lại tinh thần ngay "tim mình sao vậy chứ? Chắc phải đi khám mới được...mà sao chị ấy không nhờ ai khác mà lại là ông thầy đó chứ. Giáo viên nữ cũng được mà,sao lại là giáo viên nam như vậy chẳng phải sẽ gây hiểu lầm sao....hây...mà sao mình lại suy nghĩ nhiều vậy chứ,ai mà không được,giúp được chị là vui rồi. Chắc mình chỉ hơi ganh tị 1 chút thôi vì thường ngày chỉ có mình mới dìu chị ấy.. nhất định là vậy rồi...."
Nó tự suy rồi tự diễn...Mắt thì nhìn vào sách nhưng tâm hồn lại chạy theo cô,1 câu trong sách mà đọc quài chẳng hiểu được.."haizzz...nhưng sao mình không muốn chia sẽ chị cho người khác vậy chứ...kể cả việc lúc nảy thấy ông thầy đó thân mật với chị ấy như vậy mình cũng khó chịu...TRỜI ƠI LÀ TRỜI...có ai giúp tui không??? Sao tui nhức đầu quá zậy nè.." Nó đấu tranh với tâm lí của mình mà không hề hay biết là giáo viên đã vào. Không thấy lớp trưởng hô chào cô tụi bạn nó lây nó liên tục mà vẫn không có dấu hiệu hoàn hồn. Yến khùng đành phải đánh mạnh vào vai nó,nó giật mình la lên:
-AAAA..ĐAU...TỤI MÀY...
Yến khùng nhanh tay bịt miệng nó lại không thì có chuyện lớn,nói nhỏ vào tai nó:
-Mau kêu lớp chào cô nếu như mày không muốn đầu năm lớp bị phạt....mau
Nó như hiểu ra vấn đề gật gật đầu yến thả tay ra nó đứng dậy hô to:
-CẢ LỚP ĐỨNG
Thấy lớp đứng ngay ngắn c.lý (cô dạy văn,nv phụ k giới thiệu nhé) cười nhẹ ra hiệu cho lớp ngồi xuống...

Tiết học bắt đầu rồi trôi qua nó cũng không màng suy nghĩ vì càng suy nghĩ nó lại chẳng tìm ra được lý do. Cũng chẵng biết hỏi ai nên đành im lặng,cắm cúi mà chép bài....

Rengggggg...giờ ra chơi.
Nó cho lớp chào cô xong thì cũng gục đầu xuống bàn. Tụi bạn nó thấy vậy xúm lại chỗ nó hỏi thăm:
-Ê..Nga heo...mày có chuyện gì buồn hả?
Huyền la thay mặt cho 2 đứa kia mà hỏi nó. Nó nghe vậy chợt nhớ ra "à phải rồi,còn có tụi nó mà. Mình kể cho tụi nó nghe xem tụi nó nghỉ như thế nào" ngước đầu lên nó nói:
-Tụi bây theo tao
Nói xong nó đi trước tụi bạn lẻo đẻo theo sau chẳng hiểu nó đang muốn gì,ngoài ra còn 1 người nữa cũng theo đám tụi nó. Đến khuôn viên sau trường nó ngồi xuống dãy ghế đá,tụi bạn cũng ngồi theo:
-Mày dẫn tụi tao ra đây làm gì,có chuyện gì muốn nói sao?
Ngập ngừng 1 lúc nó cất lời...kể câu chuyện nó gặp cô và 2 người trở thành chị e nhưng tuyệt nhiên nó không kể chuyện lúc nảy:
-Chuyện là vầy,hôm pữa..pla...pla...
Nghe nó kể 1 mạch,tụi bạn nó cố gắng lắng nghe không bỏ xót 1 từ nào vì sợ nếu nghe xót sẽ không hiểu gì. Gật gù với câu chuyện của nó nhưng vẫn chưa biết lí do vì sao nó buồn:
-Vậy tại sao lúc nảy mày lại buồn
Dương ú thắc mắc. Nó không nói lí do thật sự mà tìm ra lí do nào đó nói đại,gãi gãi đầu:
-ờ thì tao sợ không kể tụi mày nghe. Mốt tụi mày thắc mắc hay biết được tao không biết phải làm sao ý mà..hì hì...
3 đứa ngạc nhiên:
-Trời@@...vậy mà cứ tưởng mày yêu ai thất tình nên vậy chứ
Nó cười trừ:
-hì hì...làm gì có. Bộ nhìn tao giống thất tình lắm hả
Yến khùng xen vào:
-Chứ còn gì nữa...chỉ có kẻ thất tình mới thiểu nảo,rồi làm cái vẻ chán đời giống như mày hồi nảy thôi.
Nó không muốn nói thêm,đánh trống lãng:
-Thôi. Dù gì tao cũng kể tụi bây nghe hết rồi,lên lớp thôi sắp vào rồi á
-Tại mày mà tụi tao không xuống căn tin ăn uống được nè...
Dương ú tiếc nuối vì không được ăn,nó lè lưỡi ra trêu.
-Tụi mày lúc nào cũng ăn với uống...tụi mày heo hơn tao rồi...lè.lè
Nó nói xong liền chạy vụt đi đám bạn nó dí theo vì bị chọc:
-MÀY ĐỨNG LẠI ĐÓ. TỤI TAO QUÁNH MÀY KHỎI ĂN MÀ CŨNG MẬP LUÔN Á.

Tụi nó đùa giởn dí nhau lên lớp, cách đó không xa có 1 người nghe được câu chuyện của nó rồi nghỉ "qua câu chuyện hình như cậu ấy rất mến cô thư,lúc nào mình cũng thấy đi chung mà bây giờ họ xem nhau như chị e. vậy mình sẽ lấy lòng c.thư trước nhờ chị ấy giúp mình."
Các bạn đã biết ai rồi chứ. Đó là Khoa,cậu ta không bắt chuyện với nó được nên tính nhờ cô giúp mình. Bây giờ tâm trạng khoa vui phơi phới.

Nó chạy thật nhanh,trong lúc chạy nó lại nhìn thấy cảnh tượng lúc nảy lặp lại. Nó thấy cô vừa đi vừa nói chuyện cười rất tươi với hắn "trông chị thật vui khi được ông ta dìu đi nhỉ? còn cười rất tươi nữa. Mình có nên qua đó dìu chị thay ông ta không? mà thôi đồng nghiệp giúp nhau thôi mà,chả sao đâu" nó tiếp tục tiến thẳng về lớp.

Về phía cô,hắn giúp cô nhiệt tình tạo cho cô ấn tượng khá tốt về hắn. Đi bên cô hắn luôn bầy đủ trò nói đủ điều làm cô vui và bước đầu kế hoạch lấy điểm với cô của hắn có vẻ thành công mĩ mãn. Gương mặt hắn bây giờ hé lộ 1 nụ cười đểu cáng mà chẳng ai thấy được....

Những tiết học lại trôi qua,đến lúc ra về nó chạy nhanh xuống văn phòng tìm cô. Thấy cô nó hít 1 hơi thở sâu lấy lại tin thần,cười tươi nó bước vào văn phòng:
-Chị xong chưa để e đưa chị về

Nó lên tiếng,đang cười tươi bỗng nhiên nụ cười vụt tắt. Nó gượng ghạo khi thấy hắn cũng ở trong văn phòng "sao tui đi đâu cũng gặp ông vậy hả":
-E chào thầy
Hắn cười nụ cười giả danh tri thức:
-Chào e,e đến rước cô Thư hả. E nói giúp thầy 1 tiếng với nảy giờ thầy nói để thầy đưa cô về khỏi phiền e mà cô không chịu...
"Lại còn muốn đưa về tận nhà,chẳng phải có ý đồ sao".
Nó cười:
-Hi....e xin lỗi thầy,e nghĩ muốn hay không là do cô quyết định ạ.
Hắn nghe nó nói vậy chẳng hài lòng chút nào,quay sang cô từ nảy giờ nghe 2 người nói chuyện cũng không biết phải làm sao (vì cô phải lòng hắn chút ít) quay sang hắn cô nói:

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro