Đừng thức giấc trước khi trời sáng
Đừng thức giấc trước khi trời sáng
Đừng mở mắt trước khi trời sáng, chẳng có gì vui đâu em
Chỉ có đêm đen và những ánh đèn đằng xa mờ ảo
Bất chợt hư không tìm về và nổi buồn thức giấc
Chẳng có thể tìm quên trong bề bộn khi nhịp sống đã ngủ say
Và em gối đầu lên tay nghe tim mình trống trải
Những nổi buồn cố giấu cứ như một bài hát mãi không dừng
Đừng thức giấc trước khi trời sáng, chỉ có đêm đen em mơ hồ hốt hoảng
Như chỉ còn mình giữa nhân gian
Cô đơn là những chuỗi thời gian lặng
Giai điệu buồn cất câu hát thê lương
Nổi nhớ sẽ to dần như bong bóng thật căng
Và vỡ òa tan vào giọt sầu bên gối
Em chao đảo giữa sông đêm giá lạnh
Đợi bình minh dài dằng dặc mơ hồ
Chẳng có giấc mơ nào như mộng cảnh lung linh
Nghe mèo kêu tìm nhau trong đêm lạnh
Tim dồn dập đập nhịp đầy nhịp vơi như cãm xúc khi lên rồi xuống
Chẳng có gì vui khi bàng hoàng tỉnh mộng
Mộng kịch tàn, em tỉnh giấc mơ hoang.
Đừng mở mắt trước khi trời sáng, nghe em !
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro