Chương 32: Hỗn dịch (H)
Editor: Kua Kua (Ái Vũ)
Quả nhiên, cảm giác đánh dã chiến thế này thật không tồi chút nào, lấy trời lấy đất mà làm giường, đè nặng nữ nhân mình yêu thương nhất xuống, để cho trời đất chứng kiến cảnh hợp hoan của hai người bọn họ, làm cho nàng phải khóc lóc, không ngừng cầu xin tha thứ. Nghĩ như thế làm Quý Thịnh cảm giác được một loại thỏa mãn xưa nay chưa từng có.
"A a, ta từ bỏ, từ bỏ."
Hung khí dữ tợn cứ thế mà ngang nhiên đâm vào giữa mật huyệt kiều nộn, hoa kính u hẹp bị mị thịt kẹp đến phát run, gân xanh toàn bộ đều cương cứng dưới lớp dương thủy ào ạt, nơi mẫn cảm không ngừng bị trêu chọc khiêu khích, cơn ngứa tê dại giữa nhụy hoa càng ngày càng thêm sâu.
"Khó chịu quá... Ô ô!"
Môi mắt xinh đẹp ửng đỏ, rưng rưng chút hơi nước, tiếng rên rỉ đứt quãng kiều mị, uyển chuyển, còn có đôi tay đang bị trói chặt trên đỉnh đầu, đong đưa qua lại theo từng nhịp của động tác. Nhiễm Diên thở dốc mà nhìn về phía bầu trời bao la trong xanh, cảnh tượng trước mắt chỉ còn lại những màn hoa anh đào bay múa rợp trời.
"Nơi này của A Diên bị ta cắm vào, có phải trướng đến thoải mái hay không? Ngoan đi, ta còn chưa cho nàng ăn tinh dịch đâu, chỉ một lát nữa thôi nó sẽ còn thêm trướng."
Hoa huyệt thủy nộn kẹp vô cùng chặt, gắt gao ép lấy côn thịt hắn, cảm giác dâm hoạt thế này sung sướng đến không thể tả. Hắn theo quán tính mà nắm lấy eo thon của Nhiễm Diên, mãnh liệt trừu soát, hung hăng đâm nàng, làm nước mắt nàng chảy xuống như hạt châu đứt sợi.
"Nàng nên biết rằng, nàng càng khóc to như thế, ta sẽ chỉ càng thêm hung hăng mà làm nàng thôi."
"Hu hu! Cái tên hỗn đản nhà ngươi!"
Nhiễm Diên lúc này cực kỳ xinh đẹp.
Cho dù là đang khóc lóc, nhưng vẫn tuyệt mỹ như cũ. Vẻ mặt đang nàng đang hưởng thụ những niềm vui mà hắn mang đến, mái tóc đen nhánh như lụa không ngừng bay tán loạn trên đất, y phục trên người hỗn độn, không chỉnh tề, xương quai xanh tinh xảo lả lướt, còn có hai bên vú nở nang, đẫy đà.
Càng đặc biệt hơn chính là cái bụng nhỏ đang bị dương vật hắn tra tấn, hành hạ. Nơi thon thả, mảnh khảnh không ngừng thay đổi hình dạng theo động tác ra vào của hắn, có vài cánh hoa anh đào lặng yên mà đáp xuống trên người nàng, màu đỏ cánh hoa, da thịt tuyết sắc.
Làn da trắng nõn như tuyết ngọc, diễm dật vô song, du hoặc Quý Thịnh, làm hắn không nhịn được mà vươn tay ra lướt theo đường cong ôn nhuận, lả lướt nhất thế gian này.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro