Chương 10: Côn thịt lớn thao chết tiểu huyệt (H)
Editor: Kua Kua (Ái Vũ) - Đọc chương mới nhất tại Wattpad của kuakua123
Tiếng hô của Nhiễm Diên thê lương đến cực điểm, ngọc môn cọ xát chỗ mềm yếu bỗng nhiên ngừng lại, chỉ thấy Quý Thịnh mới vừa rồi còn hưng phấn đột nhiên thả nàng ra, mông nhỏ dựa trên chăn gấm tơ tằm, nàng giống như người tìm được đường sống trong chỗ chết, hai chân kẹp chặt vội trốn đi.
Tựa hồ như còn có chút không đáng tin, hắn thế nhưng buông tha cho nàng.
Buông tha nàng? Đương nhiên không có khả năng.
Đợi Quý Thịnh tìm được thứ mình cần từ trong đống quần áo hỗn độn, liền xoay về chỗ cũ, nhìn đến Nhiễm Diên đang sợ hãi, đỉnh mày tuấn dật khẽ nhếch, đem mảnh lụa trắng trong tay mở ra, mỗi một hành động đều cực kỳ ưu nhã, cánh tay dài tàn nhẫn duỗi ra nắm lấy cổ chân của Nhiễm Diên.
"Buông ta ra, buông ra!"
Lại một lần nữa bị túm trở về, mông to vểnh lên để hắn cột dải lụa trắng vào, nàng giãy giụa lung tung, mông nhỏ tuyết trắng bị Quý Thịnh đánh 'bốp bốp', nhất thời cũng không dám lộn xộn nữa.
"A!"
"A Diên ngoan một chút đi nào, rất nhanh sẽ thấy máu trinh của nàng."
Hắn khẽ cười, dùng bàn tay xoa vết ửng đỏ trên mông, bàn tay cứng rắn nắm lấy cẳng chân Nhiễm Diên, đem cự long nóng bỏng để ở hoa phùng trên âm hộ.
"Ngươi, ngươi! Cái tên biến thái chết tiệt!"
Nhiễm Diên cảm thấy thật xấu hổ, hắn để nàng mang miếng lụa trắng là để thấm máu xử nữ của nàng, còn không đợi nàng chống cự, hoa môi nhắm chặt đã bị hắn dùng ngón tay tách ra, mất nước tiết ra, sắc mặt Nhiễm Diên thoáng chốc thay đổi.
"Không muốn, không muốn! Đau quá!"
Editor: Kua Kua (Ái Vũ) - Đọc chương mới nhất tại Wattpad của kuakua123
Quý Thịnh nhíu mày, hoa huyệt của nữ nhân ngốc này quá mức nhỏ hẹp, mắt thấy âm hộ khó khăn nuốt lấy đỉnh quy đầu, thật vất vả mới tiến vào được một chút liền bị thịt non nóng bỏng làm cho nhúc nhích không được, mồ hôi của hắn nhỏ giọt trên bụng bóng loáng của Nhiễm Diên, hắn không có kinh nghiệm thực chiến nhiều, chỉ có thể dựa vào bản năng nguyên thủy.
"Từ từ, nàng kẹp ta thật chặt."
Nhiễm Diên đau đến rít gào, kiều nộn địa phương bị dị vật tiến vào, cánh môi căng ra, quy đầu chầm chậm xâm nhập, hoa huyệt một mảnh nóng rát, nếu không phải đôi tay đang bị trói chặt, nàng nhất định phải chém chết tên cuồng ma này.
"Đi ra, mau đi ra ngoài! Đau chết mất, hu hu!"
Âm thanh nàng khóc nghe nhu mềm bất lực, quy đầu cứng rắn cũng đã đi vào toàn bộ, để phần còn lại bên ngoài, dừng lại một chút, bắt đầu tiến công.
"Nhớ cho kỹ sự đau đớn này, là ta cho nàng."
Quý Thịnh cúi người, duỗi tay kéo xuống thượng ngọc trâm trên búi tóc nàng, mái tóc đen bóng xõa ra như mặt nước, kiều diễm tuyệt mĩ, làm lơ đi tiếng nức nở bi thương của nàng, ngậm lấy cánh môi anh đào, hung hăng mút vào.
"Ngô!"
Nhiễm Diên cảm thấy một cổ đau nhức tê tâm liệt phế, tiếng thét chói tai đều bị chôn vùi trong nụ hôn giữa hai người, thân thể mềm mại vô thức run rẩy lên, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, nàng khổ sở nắm chặt lấy dải lụa trên tay.
Sự đau đớn này, cả đời nàng sẽ không quên...
Cự long tiến quân thần tốc đánh vào hoa tâm, ngừng một chút, đôi tay Quý Thịnh chống ở bên người Nhiễm Diên, hít sâu một hơi, nhục bổng của hắn đã hoàn toàn cắm vào trong cơ thể nàng, cùng nàng tiến hành chuyện thân mật, khắng khít nhất.
"Nàng rốt cuộc đã là của ta."
Tiếng nói trầm thấp của hắn tràn đầy dục vọng, yêu thương vuốt ve khuôn mặt trắng bệch của nàng, nhịn không được bắt đầu trừu động lên, có trời mới biết, u huyệt ướt nóng chật hẹp kia, cơ hồ hút hắn đến điên cuồng.
Cự bổng thô to sau khi rời khỏi vách thịt mềm, từng giọt máu cứ thế đọng lại trên miếng vải lụa trắng, Quý Thịnh nhìn đến mà hô hấp dồn dập, mật khẩu nhỏ xinh gian nan mà bao lấy phân thân của hắn, ra ra vào vào, trên côn thịt dữ tợn dính nhè nhẹ máu tươi và ái dịch nhớp nháp.
"A Diên, A Diên, ta đang ở bên trong nàng, ngoan nào, rất nhanh liền sẽ thoải mái."
Lúc này hắn không hề nói những lời biến thái, nàng đau đến không nói nên lời, hoa kính bị cự long làm căng ra, nàng thậm chí có thể cảm giác được gân xanh uốn quanh côn thịt, cọ xát với mị thịt bên trong, theo bản năng xoắn chặt lấy chúng, căn bản là ngăn cản không được.
"Ngô..."
Trong cổ họng bật ra tiếng rên rỉ, thống khổ mà nhìn người nam nhân trước mắt, tốc độ thọc vào rút ra càng ngày càng biến hóa.
Đặt mình vào sâu bên trong hoa huyệt, Quý Thịnh bị mị thịt mút liếm đến sung sướng không thôi, so với Nhiễm Diên thống khổ thì khác nhau một trời một vực, cả người đều là dòng điện lưu động, dục vọng kêu gào, rong đuổi trên cơ thể trắng tuyết, lả lướt, mềm mại của nàng, hắn gập người, lại một lần nữa hôn lên đôi môi mê người kia.
Cần cổ, xương quai xanh, hai vú bị hắn liên tiếp gặm mút, để lại những dấu vết ái muội, ngậm lấy đầu vú đỏ hồng, bên tai liền truyền đến tiếng thở dốc kiều mị của Nhiễm Diên, tiếng 'ưm' này, trực tiếp phá tan đi lý trí của hắn.
"A Diên, tận hưởng đi."
Nắm chặt eo thon lá liễu của nàng, hắn bắt đầu dùng côn thịt trêu đùa cơ thể nàng, từng động tác đều hung hăng, mãnh liệt, quy đầu ép sâu vào bên trong mị thịt, trong đầu chỉ có một suy nghĩ.
Hắn muốn cho nàng biết, từ nay về sau, tất cả những thứ của nàng, toàn bộ đều là của hắn, chỉ có hắn mới yêu thương nàng như thế, chỉ có hắn mới cho nàng được những thứ vui thích cực hạn!
"Kêu ra đi! A Diên, kêu lên!"
Nhiễm Diên bị đâm đến choáng váng, hai chân bị Quý Thịnh đặt ở đầu vai, toàn bộ âm hộ đều là nhắm ngay côn thịt dưới háng hắn, không biết từ lúc nào, vách trong hoa kính dần dần nóng lên, theo động tác mưa rền gió dữ của hắn, thân thể như chiếc lá rụng kịch liệt run rẩy.
"A a, nhẹ chút, hu hu!" Nàng khóc lóc, điên cuồng lắc đầu, thanh âm nức nở ngắt quãng vì bị hắn cắm vào.
Phần eo phía dưới bị hắn nắm chặt, côn thịt chặt chẽ thao chết tiểu huyệt, càng thêm dữ tợn đáng sợ, hung hăng đánh vào giữa hoa tâm, làm cho Nhiễm Diên một trận buồn nôn, sự đau đớn sớm đã tiêu tan, mật huyệt lúc này lại tê dại khó tả.
Editor: Kua Kua (Ái Vũ) - Đọc chương mới nhất tại Wattpad của kuakua123
Ha ha, Đại Vương là trai tơ ~~~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro