Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 01 : Nhớ gì cơ ?

Tên nữ chính : Nakamire Ryo
Tuổi : 16
Ngoại hình trước khi xuyên :

Thật ra cô là một sát thủ tài ba , được thế giới ngầm biết đến với biệt danh ' Tử thần máu lạnh ' bởi vì cô chẳng tha mạng cho ai cả và tất nhiên đã gặp cô thì chỉ có chết .
Còn đây là cô sau khi xuyên
Tuổi : 11 tuổi
Ngoại hình :

__________ Mến ta nhé ! _______________
Vào một ngày chẳng khác gì các ngày khác trong 365 ngày kia . Cô gái Ryo bước đi trên con đường , lúc đó trời đã tối tằm khoảng 12 giờ , tiếng chó sủa liên miên , tiếng gió xào xạt , tiếng cú mèo hú vang , cảm giác lạnh cả sống lưng thế nhưng đối với cô điều đó rất đổi bình thường . Cô dừng lại tại một mảnh đất trống trãi , gió thổi làm tóc cô bay bổng giữa không trung , nhẹ nhàng đặt tay xuống mặt , mặt đất rung chuyển dữ dội rồi lặng đi , một cánh cửa dẫn đến một con hầm tối . Lẳng lặng nhảy xuống căn hầm , đi đến đâu những ngọn đuốc được thắp sáng cả . Xung quanh đó được bao phủ bởi máu và màu , có những vết đã khô , đã ướt và còn tươi . Đối mặt với một cánh cửa khác , cất giọng nói khản đặc , thêm một chút trầm :
- Cho đến ngày mặt trăng đỏ hiện lên , rọi vào búp hoa ấy , thế giới này sẽ bị hủy diệt !
Lập tức cánh cửa khẽ mở ra , giữa khoảng trống của căn phòng là một lão già , một bên mắt đã bị mù vĩnh viễn lại còn để lại một vết sẹo đáng sợ in hằng mãi . Quanh lão là hai cận vệ to khỏe , lực lưởng . Lão ngước nhìn cô , nói với giọng nặng nề :
- Cuối cùng tử thần cũng tới đây , mời tử thần vào ngồi !
Dưới mặt đất ngoi lên một chiếc bàn dài vươn tới thân tôi , chiếc ghế nhỏ hiện lên '  Lão ta đang muốn gì đây ? Chẳng lẽ ..... ' Lão ta khụ khụ vài cái , mặt nghiêm chỉnh :
- Ta gọi tử thần đến đây cũng muốn nói với tử thần điều này
- Điều gì nào? Về thằng cháu của lão chẳng ?
- Ngươi còn dám nói về nó ư ? _ Lão ta bật dậy , hét lên
Tức thì chỗ ngồi bỗng rơi xuống , với bản năng của một sát thủ , cô phóng ra từ tay một chiếc móc , bất ngờ thay móc rơi xuống chứ không văng lên =)) . Cô rơi xuống mặt biển tự do , chỉ trách cái tội hôm qua không chuẩn bị kỹ lấy nhầm móc cũ mà còn hư nữa . Cô lấy đà bơi vào bờ , một luồng lốc mạnh cuốn cô vào trong nó , cô thầm nghĩ ' Không lẽ mình lại chết sớm như thế này , cuộc đời mình kết thúc sớm vậy ư ? Không bao giờ , mình sẽ không chết ' Bất chợt trong đầu cô hiện lên một cái tên ' Gaara ' , nó bắt đầu ám ảnh cô , cô ôm đầu la hét . ' Cái tên đó của ai ? Mình có quan hệ với người đó chứ ? ' Cô ngất đi , lặn xuồng dần và .... ' Ưm ư , cái gì mềm thế này ? Còn ấm nữa chứ ! ' Cô khó chịu mở mắt , nhìn quanh , ' Mình đang ở một căn phòng , yead ! Đã được cứu sống ' , vừa đặt chân xuống đất một luồng cát quấn lấy quanh cô , cô vùng vẩy thoát ra , nó đưa cô tới gần hơn . Nó đưa cô tới sát cô tới một cậu trai . Tóc đỏ , mắt gấu trúc , mắt đồ nâu , hồ lô . Cô quan sát và cảm thấy người này rất quen . Một Otaku chính hiệu , cô nhận ra rằng ...  Đó là Gaara má ơi !!!!! , không lẽ ta xuyên vào Naruto , dẹp dẹp phi lý , chưa có cái giả thuyết nào nói rằng con người có thể xuyên vào phim hoạt hình . Vô lý quá ! Cô cũng rất sốc nên để chứng minh là thật hay giả , cô đã quyết định ... hét :
- Ba má ơi ! Gaara bị ám sát chết !
Tiếng hét vang vọng cả rừng xanh , xóm làng và cả Gaara , người cho giấc ngủ ngon đầu tiên ... Chỉ chưa đầy 30 giây , bước chân bịch bịch tới gần , gần hơn nữa . ' Trời ơi ! Trốn đâu đây ? Cứu tui ông trời yêu quý của tui ơi !! ' , bỗng từ đâu xuất hiện một bàn tay vòng qua eo tôi , đẩy tôi vào chiếc mềm ấm áp . Từ phía cửa , một cô gái với mái tóc vàng nắng óng ánh , cùng với đó là cậu trai mang trên mình bộ quần áo đen phủ từ đầu đến chân , trên mặt cậu là những nét vẽ màu tím đậm làm nổi bật khuôn mặt . Hai người đứng ngoài cửa , trông vừa hấp tấp vừa hoảng hốt :
- Gaara , em có sao không ? _ Cô gái tóc vàng méo mặt
- .......
- Gaara trả lời chị đi nào !
- Đi ra khỏi phòng tôi mau ! _ Gaara khản giọng
Sát khí bay vù khắp căn phòng tôi , hai chị em hắc tuyến , lẳng lặng ra khỏi phòng . Lúc này Ryo mới chui cái đầu của mình ra , nhìn Gaara :
- Cảm ơn cậu đã cứu tôi nhé ! Bây giờ cậu thả tôi ra nào !
Gaara nhìn cô , cô nhìn Gaara , không khí im lặng tràn vào phòng :
- Em muốn đi đâu ?
- Về nhà
- Không ! Em không được đi đâu cả , em không được bỏ rơi tôi !
- Ểu ? Tôi từng quen anh à ?
- Em không nhớ gì à ? Hay em đang giả vờ ?
- Này này tôi chưa từng quen biết anh nhé
- Em ... em không nhớ ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #gaara#ryo