Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3

- Ah.........ah.....đau... đau.....dừng...lại....đau....
Một thứ gì đó đang tiến vào tôi nó rất lớn , nóng và nó đang tiến vào một cách thô bạo . Nó đau, đau lắm , nó như muốn thiêu đốt cơ thể tôi . Từng hơi thở , từng giọng nói cậu ấy trao cho tôi đều rất giống một người.
Cả đêm cơ thể y bị hành hạ , y vẫn chưa hạ sốt được mà lại nặng hơn , cậu tỉnh dậy khó khăn lại còn có cơ thể đau nhức . Cậu lim dim đôi mắt dụi dụi vài cái rồi quay ngang quay dọc .
- Đây là đâu ? Mình đang ở đâu vậy ?
Ở đây là một căn phòng rất lớn xung quanh toàn những nội thất có giá đắt nhất thế giới còn chiếc giường này là giường King size sao ? Y bò ra khỏi giường với cơ thể trần trụi , làn da trắng nõm kia thì chằn chịt những vết hôn cổ tay có vết bầm còn bên dưới đang sưng lên .
- Nó khá là đau đấy đúng không ?
Một giọng nói vang lên ngay cửa , là Đông Minh sao ? Vì sao anh ấy lại ở đây ? Chẳng lẽ đây là nhà anh ấy ?
- Anh biết em đang nghĩ gì đấy Mặc Hàn à . Anh ở đây vì đây là nhà anh . Và em đang ở đây với cơ thể trần truồng đấy .
Sau khi nghe cậu nói , y liền giật mình ngại ngùng che cơ thế ấy lại . Đông Minh cười thầm tiến lại bế cậu lên hôn vào cổ và môi cậu ,đôi môi hồng gợi cảm khiến Đông Minh không muốn tách rời . Cậu đưa cho y bộ đồ cậu đã lựa chọn tối qua , nhưng lại không cho y thay cậu muốn tự mình " chăm sóc " cho y nên cậu không cho y làm gì . Trước khi mặc quần lót cho y thì cậu dang hai chân y ra nhìn chằm chằm vào chỗ đó của y khiến y ngại ngùng ,dùng tay che lại .
- Đáng yêu quá đi ~~~
Y ngại ngùng nhìn Đông Minh rồi cố gắng khép chân hai tay che mặt vì mắc cỡ . Đông Minh nhịn cười nắm hai tay y cúi đầu chu mỏ  .
- Hun cái coi ~~~
Mặc Hàn đỏ mặt hun chụt một cái vào môi Đông Minh rồi đòi lại chiếc quần . Đông Minh vẫn nhây với Mặc Hàn cậu không đưa đồ lót cho y mà lại cất nhanh vào tủ khoá lại không cho y lấy mà chỉ để y mặc chiếc áo to phùng phình của cậu không cho mặc quần hay đồ lót may là chiếc áo khá to nên che hết phần dưới . Hôm nay do y đang bệnh nên Đông Minh xin nghỉ cho y , cậu gọi quản gia chăm sóc cho y rồi đi đến trường học .
Ở nhà , y nằm trên giường co cơ thể lại run rẩy rên rỉ trong đau đớn cậu vớ tay lấy chiếc điện thoại trên tủ bên giường , đắn đo có nên gọi cho Đông Minh hay không vì y sợ sẽ làm phiền cậu nhưng sau một lúc y liêng gọi cho cậu . Cuộc gọi truyền đến Đông Minh , cậu nhấc máy liền nghe tiếng rên rỉ khóc lóc .
- Có chuyện gì à ?
Cậu vừa nghe điện thoại của y vừa làm tình với một cô gái khác . Cậu nghe y khóc liền cười gian , y không nói gì chỉ nằm rên đến khi cậu ngất . Đông Minh vừa cười vừa ngạc nhiên .
- Vừa mới xa một chút mà đã nhớ anh rồi à .
Điện thoại không một âm thanh chỉ nghe một tiếng cộp và tiếng thở gấp của y , một lúc sau cậu liền nghe tiếng la từ y rồi dừng lại nhanh chóng mặc quần áo bỏ mặc cô gái kia chạy về nhà .


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #dammei