Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 7-Cảm ơn vì đã bảo vệ

  Tiếng chuông reo lên, tôi lưỡng lự không dám mở lên vì đó là tin nhắn của Tara. Nhưng cuối cùng tôi vẫn mở lên và đọc từng chữ một.

  Một đường link? Tara đã gửi cho tôi một đường link kì lạ. "Tớ có điều bất ngờ dành cho cậu, bầm vào đi, yên tâm..''-Tara nhắn. 

  Tôi bấm vào. Một video, có một cô gái nào đó...Tôi cố nhìn thật kĩ...

  Tôi vứt chiếc điện thoại và hét lên. Đó là tôi, Tara đã quay lại cảnh cô ta cắt áo tôi.

  Trời cũng đã tối, chẳng ai ở bên tôi, an ủi tôi lúc này. Tôi chỉ biết lấy tay bịt miệng lại và khóc. Từng giọt nước mắt rơi xuống, cũng là một cơn đau thấu gan thịt

  Gương mặt tái nhợt, cơ thể đau đớn. Đó là điều tôi cảm nhận lúc này...Tôi chỉ ước rằng, mình có thể xé nát lớp da trên gương mặt.

  Tiếng chuông vang lên, tôi vẫn rất lo sợ. Ngừng vang. Tôi nghĩ mọi thứ đã ổn. Tôi cầm điện thoại lên, 10 cuộc gọi nhỡ của Phuc...Tiếp tục vang.

  Tôi lập tức nhấc máy. ''Đã khá muộn rồi, nhưng cậu xuống công viên đi. Tớ mua kem cho cậu rồi nè''. Nước mắt ngừng tuôn, tôi chạy vội xuống công viên tìm Phuc.


  Cậu ấy kia rồi-Tôi mừng thầm. Bất giác tôi chạy đến ôm Phuc và khóc như một đứa trẻ. Cậu ấy nhẹ nhàng xoa đầu tôi ''Mọi chuyện ổn rồi, có tớ ở đây.''
  
  Phuc dìu tôi vào ghế đá ngồi. Ân cần lau nước mắt cho tôi. Lúc này trái tim tôi cảm giác ấm áp đến lạ kì.

 Vivian:- Sao muộn rồi, mà cậu vẫn đến với tớ- Cậu ấy cười nhẹ.

 Phuc:- Ăn kem đi nè, tớ mua cho cậu đó. Ăn đi rồi cười lên nha- Tôi khẽ gật đầu.

 Phuc:- Tớ cũng đã từng bị bắt nạt. Tớ đã phải chuyển trường khá nhiều. Nhưng khi đến trường này, tớ gặp cậu...Thì cho dù tớ có bị bắt nạt đến thế nào đi chăng nữa, thì tớ sẽ vẫn ở lại để bảo vệ cậu- Tôi đưa đôi mắt sưng vù lên nhìn cậu ấy

 Phuc:- Tớ không khỏe để bảo vệ cậu về thể xác, nhưng tớ sẽ bảo vệ cậu về tinh thần. Và tớ sẽ sẵn sàng chịu đòn cho cậu- Phuc đưa tay lên xoa đầu tôi.

 Tôi có cảm giác rất lạ. Đó là tình cảm gì? Tình cảm xuất phát từ tình yêu? Hay là tình cảm bạn bè?

  Tôi mỉm cười. Ôm lấy cậu ấy''Cảm ơn vì đã bảo vệ tớ''. Khi này nước mắt tôi không ngừng tuôn, tôi muốn khóc cho cạn nước mắt. Vì chỉ lúc này tôi mới có cảm giác thoải mái nhất.

  Công viên cứ thế sáng đèn, những ngôi sao sáng lấp lánh soi chúng tôi. Tôi cứ ôm chặt lấy cậu ấy...Trái tim tôi sợ sẽ mất cậu ấy.

Phuc:- Tớ thương cậu nhiều lắm. Đừng khóc nữa nhé- Phuc lau nước mắt cho tôi.

Phuc:- Tớ dìu cậu về phòng nhé. Muộn rồi. Cậu cứ khóc như thế, tớ sẽ không chịu được đâu.

Phuc:- Cứ cười lên, yêu đời lên. Nếu họ ghét cậu thì còn có tớ. Tớ sẽ thương cậu.


                                                (......)

Phuc dìu tôi lên phòng. Tạm biệt tôi bằng một cái xoa đầu. ''Ngủ ngon''...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #love