28
"Chị tắm xong rồi sao?? Để em giúp chị sáy tóc"_Lâm Hàn
Hai người ngồi ở bàn trang điểm Lâm Hàn giúp Lăng Xương sáy tóc sau đó cả hai bước lên giường. Hiếm khi cả hai có dịp ở cạnh nhau thế này liền cùng nhau đùa giỡn. Một lúc sau Lâm Hàn vì mệt nằm xuống nệm còn Lăng Xương thì ngồi trên người Lâm Hàn
"Chưa gì đã mệt rồi sao?? Em yếu sinh lý thế này làm sao đáp ứng nhu cầu của tôi đây"_Lăng Xương giơ tay tự liếm lấy ngón giữa còn nhìn Lâm Hàn bằng ánh mắt khêu gợi
"Chúng ta chưa làm gì sao chị lại biết em yếu chứ"_Lâm Hàn ngồi dậy hai bàn tay vịn hai bên eo Lăng Xương
...
...
...
"Chị làm sao vậy tự nhiên không nói gì"_Lâm Hàn nhìn thấy Lăng Xương miệng thì cứng đơ mắt mở to đang nhìn phía sau
Lâm Hàn liền quơ tay trước mặt cô ấy vẫn không động tĩnh gì liền theo hướng mắt Lăng Xương quay về phía sau. Nhìn thấy một con gián ngay đầu giường liền hét lớn. Con gián cũng vì Lâm Hàn hét lớn cũng giật mình tung cánh bay vòng vòng
Cả hai đều ôm nhau chạy vào phòng tắm đóng chặt cửa
"E..em mau ra bắt nó đi"_Lăng Xương mặt mày tái bét nhìn Lâm Hàn đang khóc tay còn đang nắm chặt áo cô nói
"Em thà chết còn hơn đến gần nó"_Lâm Hàn lấy tay lau nước mắt nói
"Không phải em từng nói dù gì cũng bảo vệ tôi sao?? Em đi học mấy loại võ kia làm gì bây giờ có một con gián cũng không làm gì được"_Lăng Xương
"Học võ để phòng thân và bảo vệ chị khỏi mấy tên biến thái chứ không phải con kia"_Lâm Hàn
Phía dưới cửa có một khe hở nhỏ con gián từ từ chui vào từ khe hở đó bay trước mặt hai người. Cả hai lại một lần nữa ôm nhau chạy ra ngoài. Lần này hai người chạy ra khỏi phòng đi thẳng đến phòng Nhu Phụng. Tay Lăng Xương không ngừng gõ mạnh cửa miệng liên tục gọi tên cô.
Hai người bên trong đang 'yêu' cũng không yên ổn, Nhu Phụng bây giờ mà không bước ra cánh cửa sẽ thực sự gãy mất. Cô tùy tiện mở túi lấy một bộ đồ mặt vào rồi quay sang nhìn Jamie đang ôm gối ấm ức.
"Em cũng mau mặt đồ vào đi"_Nhu Phụng
Nhu Phụng bước đến cửa vừa mở ra đã bị hai người trước mặt hù đến mức hồn muốn lìa khỏi xác
"Có chuyện gì vậy"_Jamie cũng mặt đồ xong liền bước ra
"Có có con gián trong phòng tụi này phiền hai người đến bắt"_Lăng Xương
"Vậy Lâm H..."_Nhu Phụng định hỏi Lâm Hàn đâu sao không giúp cô ấy bắt mới quay sang nhìn người sau lưng Lăng Xương. Nước mắt nước mũi đều chảy ròng rả tay còn bấu chặt lấy áo Lăng Xương
"Rồi hiểu rồi"_ Nhu Phụng_Jamie
Nhu Phụng và Jamie nhìn nhau rồi cùng thở dài. Cả bốn người bước đến phòng Lăng Xương, hai trước hai sau. Đến giờ Lâm Hàn vẫn vậy hai tay vẫn cứ nắm chặt lấy áo Lăng Xương.
"Lúc nãy mấy người thấy nó ở đâu"_Nhu Phụng
"Trong phòng tắm"_Lăng Xương
Nhu Phụng cùng Jamie bước vào phòng tắm nhìn xung quang liền thấy nó đang nằm trên bồn rửa mặt. Jamie nhanh tay nắm lấy râu nó
"Em mau bỏ nó vào bồn cầu xỏa nước rồi rửa tay đi"_Nhu Phụng
"Hừm..."_Jamie nhìn con gián rồi nở nụ cười gian
"Em đây tính làm gì"_Nhu Phụng nheo mắt nghi hoặc
"Chỉ đùa tí thôi"_Jamie
Vốn hai người này tính làm nhanh rồi trở về phòng mà nhìn Jamie đây thì...
"Hai người yên tâm đi bắt được rồi"_Jamie để hai tay sau lưng cùng con gián bước ra ngoài
Lúc này Lâm Hàn mới dừng khóc tay đang nắm áo Lăng Xương cũng bỏ ra
"Cảm ơn"_Lâm Hàn
"Vậy xử sao đây"_Jamie nỡ nụ cười gian nhìn hai người
"Xử???"_Lăng Xương_ Lâm Hàn
Jamie thì đưa con gián sau lưng ra để trước mặt. Như mong đợi của cô cả hai người kia liền hét lên lùi về phía sau cô cũng tiến lên cứ thế ba người chạy quay phòng
"Em ấy làm gì dư sức dữ thần vậy"_ Nhu Phụng
Lăng Xương với Lâm Hàn liền chạy qua sau lưng Nhu Phụng
"Cậu đừng bao giờ hỏi vì sao tôi lại ghét cô ta đến như vậy"_Lăng Xương
Nhu Phụng thở dài bắt lấy con gián trong tay Jamie rồi đưa tay còn lại kéo tai Jamie xuống đi ra ngoài
"Á á em biết lỗi rồi tha cho em"_Jamie
Cả hai người họ đi Lăng Xương mới nhẹ nhõm nằm dài trên giường Lâm Hàn bước ra đóng cửa lại sau đó bước đến giường nằm cạnh Lăng Xương. Lăng Xường liền theo thói quen nó hình thành từ bao giờ đến cả cô cũng không biết, quay sang ôm.
"Không có gì phải sợ có em rồi"_Lâm Hàn đưa tay vuốt tóc Lăng Xương
"Có em?? Em nhìn xem em bây giờ như nào mà có em"_Lăng Xương ngồi dậy nhéo nhẹ mũi Lâm Hàn
"Không phải chị cũng sợ sao?? Bây giờ lại trêu em"_Lâm Hàn liền bật dậy
"Nhưng ít nhất tôi không khóc như em đây"_Lăng Xương
"Em em"_Lâm Hàn
"Được rồi"_Lăng Xương nói xong liền kéo Lâm Hàn nằm xuống
"Hôm nay làm phiền họ quá mai phải đền bù gì đó mới được"_Lăng Xương
"Làm phiền???"_Lâm Hàn
"Em không nhìn thấy sao trên cổ Nhu Phụng có nhiều đóm đỏ, môi cô kia thì lại sưng"_Lăng Xương
"À phải rồi"_Lâm Hàn
Lăng Xương nhướng người hôn lên má Lâm Hàn một cái sau đó kê đầu lên vai Lâm Hàn tay vòng qua ôm
"Bao giờ tôi và em mới có thể như vậy đây Lâm Hàn"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro