Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 8

- Cúp máy đi *HyoMin giành lấy điện thoại trên tay Kyung*. -Tại sao em lại làm như thế ? , những gì ở quá khứ , em chẳng thể để nó ngủ yên được hay sao ? *HyoMin hất mạnh tay Kyung , làm rơi điện thoại xuống đất*

- Vì cô ta mà unnie đối xử với em như thế này sao? . Em có gì không bằng ? , hay tất cả em đều không xứng đáng nhận được ? . Unnie nói đi . *Kyung khóc nấc cúi nhìn chiếc điện thoại vỡ tung dưới sàn nhà*

HyoMin ngồi xuống chiếc ghế salon dài , nắm tay Kyung *- Min biết em rất buồn , nhưng nghe Min đây . Tất cả đã là quá khứ , em là hiện tại . Hiện tại duy nhất của Min , em biết không ?.* HyoMin ôm Kyung vào lòng , lau nhẹ những giọt nước mắt đang đọng trên mi của Kyung *-Em đừng lo , tất cả sẽ qua thôi.* . HyoMin xiếc chặc tay Kyung

15 phút trước ~~

- Có phải Ji Yeon không ? .*Kyung cố gắng lục lọi trong điện thoại Min số của Ji*

JiYeon bắt máy với giọng điệu mệt mõi *Ne, ai đấy?.*

- Kyung đây .

- À , ừ . Có chuyện gì sao Kyung ? .*chuyển điện thoại từ tai phải sang tai trái , vì hơi bất ngờ với cuộc điện thoại này*

- Chẳng có gì ngoài việc cô nên ngừng tỏ vẻ yếu đuối đi , tôi biết cô và Min đã từng yêu nhau . Việc đó là đã từng , là ở quá khứ nên cô hãy thôi việc vờ yếu đuối để Min quay lại nhé . Thông báo luôn , chúng tôi sắp đám cưới và chắc chắn sẽ đám cưới . Nên cô hãy từ bỏ việc qua lại với chồng tôi nhé ...*Kyung nói với giọng điệu chua chát*

Nhưng cuộc đối thoại đã được ngừng lại khi có sự chen ngang của HyoMin.

~~~ Come back ~~~

Sau khi nhận được cuộc điện thoại đó , Ji cảm thấy chua chát vô cùng . Nhưng cảm thất thương hại bản thân nhiều hơn .

Trích nhật ký JiYeon :

Min a~ ! , cô ta đã gọi điện cho em . Anh và cô ấy sắp tổ chức lễ cưới sao ? , em không bất ngờ vì chắc chắn điều này sẽ tới . Có thể ở bên nhau 3 năm , có thể ngủ với nhau hàng nghìn đêm . Nhưng để chung chăn gối với một người được gọi là vợ , chắc chắn sẽ khó khăn lắm . Sẽ mời em chứ ? , khi đó em chắc chắn em sẽ quên Min , thật sự quên được Min. Em nên có cuộc sống mới , không nên vấn vương cái quá khứ nhạt màu đó . Khi đã trên danh nghĩa vợ chồng với một người , thì mọi mối quan hệ tình cảm với người khác nên chấm dứt đi . Em cũng như thế , nên chấm dứt tất cả . Em không còn yếu đuối nữa , nhưng chưa hẳn em đã mạnh mẽ . Quyết định em cảm thấy sáng suốt nhất lúc này là quên Min , những ngày qua em cũng nhận ra được nhiều điều . Những lời Min nói và những câu thề không có tương lai để thực hiện đó , em phải quên đúng không ? . Ừ điều đó là hiển nhiên Min nhỉ , chúc Min hạnh phúc ! .

- Cô chủ , có bạn đang ở dưới nhà chờ cô chủ .* Chị giúp việc đứng ngoài cửa phòng nói vọng vào *

- Có nói là ai không? . Thôi để em xuống được rồi , cảm ơn chị. *Ji vỗ vai chị giúp việc và nở nụ cười*

- Yaaa ! có biết tớ chờ cậu lâu lắm rồi không JiYeon? .*Jung nhìn Ji đang bước chậm từ cầu thang xuống*

- Sao lại đến đây giờ này

- Đi chơi đi , có chổ này vui lắm .*Jung chạy tới nắm tay Ji kéo đi *

- Aigoo , còn phải thay đồ chứ . *Nhìn lại mình Ji thấy cái áo đầm mỏng te mà ngượng ngùng*

30 phút sau ~~~ Khu vui chơi

-Yaaaa , còn con nít lắm hay sao chứ . * Ji nhìn Jung đang đu đu trên chiếc cầu tuột *

- LaLaLa , không vui sao . Tới đây thử đi *Jung bay xuống chiếc cầu tuột nắm tay Ji lôi tới hồ nước lớn *

Ở đấy là thuyền chèo bằng tay , đã có những chiếc thuyền xa tít ngoài kia . Có những chiếc chỉ còn nhìn thấy những chấm nhỏ *-Cậu leo lên đi* Jung nắm chiếc thuyền thật chặc để Ji bước lên . *-Như thế này thật sự rất khó coi đó , đúng là đồ con nít;* Jung mĩm cười vì dù Ji có nói thế nào nữa thì cũng đã leo lên ngồi trên chiếc thuyền rồi , Jung cũng leo lên cầm cái mái chèo khua nhẹ xuống mặt nước .

Ji ngồi đó im lặng nhìn Jung đang cầm mái chèo , chèo đều tay nên củng tỏ ra thích thú . *- Cho chèo với ;* Ji đưa tay để đón nhận sự đồng ý của Jung . Nhưng sao khi chèo thì chiếc thuyền cứ theo vòng tròn mà xoay , Ji hốt hoảng lắm . Buông cả mái chèo , thấy không ổn nên Jung đã kịp chụp lấy và đưa chiếc thuyền ra xa .

-Cậu không biết bơi sao ?

- Tất nhiên là biết , nhưng không rành lắm thôi . *Ji đưa tay xuống mặt hồ quậy quậy nước để lũ cá bơi nhanh*

Jung cất mái chèo lên thuyền , để cho chiếc thuyền tự động trôi theo dòng nước .

-Ji , cậu không nên buồn về những việc đã qua nữa . Tất cả vì ngày mai , cậu không được khóc nữa . Không được yếu mềm vì ai nữa , những điều này mà cậu còn không làm được thì cậu đúng là đồ đầu heo đó .*Jung ngã lưng xuống thuyền , ngửa mặt lên trời hít thật sâu bầu không khí trong lành đó *

Giọng nói của cô rất nhẹ , nụ cười lại thật nhẹ . Đôi mắt trong veo đang nhìn cậu , cùng ngã lưng xuống bên cạnh cậu *- Cậu đừng lo , tớ không phải là kẻ ngốc. *

- Dường như hai người đều là kẻ ngốc nghếch nhất trên thế gian này .*So chèo thuyền tới gần , gõ nhẹ lên thuyền của Jung*

Phá tan không gian im lặng đó bằng 2 tiếng cười sản khoái *- Omo ! So , Ri 2 người đi đâu đây? . Theo dõi em sao? .* Cả hai đều bật dậy nhìn đăm đăm vào chiếc thuyền đối diện .*- Ai rảnh để làm điều đó cơ chứ , chỉ là công chúa của unnie muốn dạo hồ này thôi . Chỉ trách hai đứa có ý đồ gì nên đã cất mái chèo và dừng lại ở nơi vắng vẻ này .* So và Ri nhìn nhau nở nụ cười *- Chẳng phải hai người cũng có ý đồ gì nên mới chèo ra đây hay sao ?.* Jung nhìn So với cặp mắt sắt lẽm *- Ya Ya , thái độ gì chứ hả ? . Chỉ là tình cờ thôi mà .* So sụ mặt vì đã đuối lí với đứa em của mình . Ji và Ri cũng phải bật cười thành tiếng .

- Thôi , hai kẻ ngốc cứ ngồi ở đây mà nói chuyện đi nhé . Unnie đi đây .*So tiếp tục chèo thuyền đi , Qri giơ tay lên tạm biệt , cùng với nụ cười dịu dàng*

Ji tiếp tục ngã lưng xuống thuyền , Jung lúc này thật sự bối rối lắm . Cúi mặt xuống nhìn Ji , Jung lấy từ túi áo một mảnh giấy , có lẽ đã khá cũ rồi vì nó đã bị nhàu nát . *-Em hãy xem ngay đi , cứng rắn lên nhé.*

Ji tò mò cầm lấy tờ giấy , Jung đặt lưng xuống cạnh Ji .

*Jung à . Ji là một cô gái tốt , hãy cố gắng chăm sóc . Khi mất đi thì sẽ không biết tìm ở đâu đâu , tớ sẽ cám ơn cậu nhiều lắm nếu cậu làm Ji cười . Tớ đã thấy nụ cười đó , thật sự rất đẹp , đẹp hơn khi ở cạnh tớ . Tình cảm , nghĩa vụ của tớ đến đây là hết . Tớ phải trở về với gia đình , tớ không đủ can đảm để vượt qua thử thách của tình yêu này . Cậu hãy tiếp tục chăm sóc cho Ji , đừng để Ji phải khóc . Tất cả bây giờ , tớ nhờ ở cậu hết . Ngày mai hay sau này , dù có ở bên ai hay không ở cùng ai tớ cũng sẽ không quên Ji đâu . Một lần nữa tớ thật sự cảm ơn cậu , vì cậu đã đến làm người con gái tớ yêu tiếp tục cười . Tớ cám ơn , thật sự cám ơn cậu nhiều lắm ... Kí Tên : HyoMin *

- HyoMin ~ . * Đặt tờ giấy lên tim,bất giác Ji lại gọi tên người ấy , cảm giác cay cay ở sống mủi lại trở về . Những giọt nước mắt ấm nóng một lần nữa lại tiếp tục tuôn rơi*

Jung nắm lấy tay Ji xiếc thật chặc , Jung vẫn để những giọt nước mắt ấy tuôn rơi . *-Cậu cứ khóc đi , khóc để rồi chấp nhận sự ra đi thật sự của một người.* Ji bật dậy , ôm mặt khóc nấc . Jung không thể kiềm lòng nên đã ôm lấy Ji , đẩy nhẹ đầu Ji vào vai Jung . Để những giọt nước mắt đó mạnh mẻ tuông rơi . Chỉ 10 phút thôi , tiếng khóc cũng ngừng hẳn .*Jung a~ , chúng ta phải về thôi .* Ji rời khỏi vòng tay Jung . *-à ừ , chèo thuyền vào trong thôi.*

20 phút sau cả hai đều có mặt ở bờ , củng không gọi là quá muộn . Jung đã đưa Ji về nhà , vẻ mặt mệt mõi Ji loạng choạng bước vào nhà ...

Những ngày trôi qua tiếp theo nhẹ nhàng hơn , kết quả học tập của Ji cũng tốt hơn . Kỳ thi cuối năm của Đại Học cũng xong , đều đó tương đương với việc đám cưới của Min và Kyung sẽ được diễn ra .

~~~ Tại Lễ Đường

Tất cả các bạn trong lớp đều có mặt , tất nhiên là không thiếu Jung và Ji . Hôm nay trời rất đẹp , tâm hồn Ji cũng đẹp . Giống như là nỗi đau cũng được vơi đi phần nào trong lòng , Ji nhìn Min mĩm cười và Min cũng đáp lại nụ cười đó . Nụ cười của hai người bạn , lúc này Ji cũng đã chấp nhận được tình bạn đó . *-Tới lâu chưa ?.* Jung ngồi cạnh Ji nở nụ cười ấm áp . *-Tớ mới tới .* - Ánh mắt của Ji không thể rời Jung lúc này . Bộ veston màu trắng , cùng cái kính râm màu trà làm cho Jung rất ra dáng người lớn và chững chạc . Jung đã ngồi xuống mà hình như xung quanh , mọi ánh mắt vẫn đang hướng về Jung . Những cô gái đã có người yêu , cho đến những bật cô chú bạn bè của appa HyoMin cũng không thoát khỏi vẻ đẹp thiên thần đó , vẫn nhìn về Jung nở nụ cười . Ji cũng cảm thấy tự tin và mũm mĩm cười . *-Đồ đầu heo , cậu cười gì đấy . Nhìn tớ buồn cười lắm sao?.* Jung cởi kính râm quay sang nhìn Ji để chờ câu trả lời *- À , à không . Cậu đẹp lắm .* Mặt Ji lúc này đã bừng bừng bỏ và hơi cúi xuống . Jung nhìn Ji nở nụ cười thật tươi , hé lộ nửa phần răng trắng muốt .

Tất cả nghe bài kinh ca , đều đứng lên để làm lễ . Từ phía sau , bà Kang dắt Kyung lên Lễ Đường , đi đến đâu tiếng vổ tay kéo dài đến đấy . Đến hàng ghế của Ji , Kyung nở nụ cười thân thiện . Ji cũng nở một nụ cười tươi , chúc mừng ngày cưới của Kyung . Bước đến bên chú rể , Kyung mĩm cười ngượng ngùng . Sau khi trả lời những câu hỏi của Cha Xứ để có thể bên nhau mãi mãi , Min đã đặt lên môi Kyung một nụ hôn . Nụ hôn ấm áp, cho tình yêu thật sự đã nảy sinh trong lòng HyoMin ...

End Chap 8 ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro