Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 7

Tui vô được cấp 3 rồi mấy mẹ * tung bông *

------------------------------

*Cạch * đang lăn lộn trên giường thì nghe tiếng mở cửa , nhanh như cắt cậu ngồi dậy và thấy khuôn mặt bất cần đời của ai kia làm đủ giật .

-S...sao anh vô được ?

-Hừ . Đây là nhà tôi , phòng cũng là phòng tôi tất nhiên tôi phải có chìa khóa dự phòng chứ . Hắn nhếch môi đưa tay lên lắc lắc chiếc chìa khóa kia rồi tiến lại gần cậu .

-A ha , hihi . Anh bình tĩnh nghe tôi nói A . Chưa kịp nói xong liền bị chặn bởi môi của hắn , t...tên biến thái...aaaaaaaa nụ hôn đầu của ông đấy .

-Cậu nếu như còn tiếp tục phá tôi như vậy thì không chỉ dừng lại ở hôn không đâu . Sau 2 phút môi kề môi hắn dứt ra nhìn cậu thở hổn hển nói .

-Bi...biết rồi . Cậu ôm ngực thở dốc .

-Giờ thì...bây giờ là mấy giờ ? ( ... ờ ha , buổi này là buổi nào ? )

-Con viết nó cũng không nhớ nên làm sao tôi biết .

-À , mà thôi đi giờ ta đi ngủ đi . Hắn lôi cậu lên giường rồi ấn xuống .

-Ừ .

Một ngày kết thúc nhạt nhẻo vậy đấy , haizzzzzzz .

-------------------------

Nhà họ Park .

-Hoseok , em ăn gì không ? Anh hỏi.

-Mì đi .

-Được em ở đây chờ anh một chút . Anh xoa đầu nó rồi đứng dậy vào bếp .

-Để em giúp anh . Nó mỉm cười đứng dậy bước vào bếp của anh . Không biết vô tình hay cố ý miệng anh lại nhếch lên nụ cười vui sướng .

-Ngu ngốc , em yêu anh . Những ngày qua làm anh chụi khổ rồi , từ nay Jung Hoseok em chỉ yêu một mình Park Jimin anh thôi .

-E..em...anh cũng yêu em , ngựa con .

-Ngựa ?

-Nói em đừng giận a~ . Thật sự mặt em...aigoo nhìn ngang hay nhìn dọc gì cũng thấy giống ngựa nha . Và ngay lập tức anh ăn trọn cái gối của ai đó ném qua .

-Đáng ghét , dám nói tôi ngựa . Đánh chết anh đồ Mều béo .

-Thôi được rồi , anh thua rồi . Giờ mình làm đồ ăn nha .

-Nae . Cả hai kéo nhau xuống bếp làm việc được giao .

-Em định nghĩ chơi với Taehyung thật sao ? Đừng động tác mở gói mì anh hỏi.

-Em cũng không biết nữa , thật sự ra em cũng đã suy nghĩ rất nhiều về chuyện này nhưng chưa có cách giải quyết . Em nghĩ em cần Hyungie , và Hyungie cũng vậy chắc em sẽ không nghĩ chơi . Nó mỉm cười nhẹ đáp . Thật sự nó không vì 1 chuyênn gì đó mà làm vỡ đi tình bạn 5 năm như vậy .

-Anh cũng nghĩ vậy . Nếu như 1 ngày nào đó bắt em lựa chọn giữa anh và cậu ta thì sao ?

-Em sẽ chọn cậu ấy . Khônh cần suy nghĩ liền đáp .

-Vì sao ? Anh thắc mắc .

-Em không biết , nhưng lí trí của em bảo thế . Nó cười nhẹ rồi tiếp tục công việc . Anh cũng gật đầu , mỉm cười 1 cách chua xót thì ra đến giờ em chưa hoàn toàn quên cậu ta .

Cả 2 ăn xong liền nhận được tin nhắn của Baekhyun . Hai người thật sự bị Baekhyun làm tức chết mà , có phải không vậy ? Đãi sinh nhật mà đợi tới khi người ta ăn xong mới gửi sao .

-Giờ sao ?

-Đi thôi chứ sao giờ . Baekhyun hyung có tính thù dai mà . Nó cười . Cả hai cùng thay đồ và đi đến nhà Baekhyun .

-------------------------

Nhà họ Kim .

-Háp pi bớt đê tu du . NamJin đồng thanh hô to .

-Chú dì à hai người có cần vậy không ? Baekhyun giật giật mắt trái biểu thị sự khinh bủy đến 2 người già neo đơn à không lố lăn chứ .

-Taehyung đâu rồi ạ ? Hoseok hỏi.

-Nó nói đi qua nhà bạn gì đó không về được.  Jin lên tiếng khi đang cố gắng nhét thêm bánh vào miệng mình .

- -.- , em không nghĩ họ thật sự là người sinh ra Taehyung đó . SeulYoon thật sự sợ rồi a~ .

-Mi too . Đồng thanh.

-Các con ăn đi , đồ ăn nguội mất . NamJoon nói.

Cả gia đình quay quần bên sinh nhật lần thứ 22 của Baekhyun rất vui vẻ nhưng không trọng vẹn vì thiếu ai đó mất rồi .

Ăn uống xong đại gia đình kéo nhau tìm chỗ ngủ và 1 lần nữa NamJin lại chiếm tiện nghi dành hết 2 phòng ngủ lớn làm cho tụi nhỏ phải lê lết ra phòng khách .

Sáng hôm sau...

Nhà họ Jeon .

Sáng nay cậu dậy với tinh thần cực thoải mái là vì con người đáng ghét kia hiện đang đi học trên trường nên không có ở nhà , cậu hí hửng thay đồ đeo balo lên và phóng về ngôi nhà thân yêu .

Vừa về tới nhà mở cửa ra và liền há hốc mồm , cô bạn thân SeulYoon đang lê lết trên Sofa , anh họ Baekhyun thì lê lết dưới sàn nhà và cậu bạn Hoseok đanh lê lết kế bên phó hội trưởng Jimin gần nhà tắm , CÁI GÌ ĐANG DIỄN RA .

-Dậy ngay cho em . Cậu vác thân già đi kêu từng người một , sau 15' cậu đã thành công kêu 4 con heo kia dậy .

-Em còn dám về đây sai oáp . Baekhyun ngồi gục đầu vào vai SeulYoon .

-Sao lại không dám ạ ?

-Hôm qua là sinh nhật của anh mày đấy . Hoseok trả lời khi ngồi dựa vào Jimin .

-CHÌN CHÁ . Ô MAI GỌT . EM QUÊN MẤT . Cậu ôm đầu la lớn làn ai cũng giật mình và kèm theo đó là...

-Aaaaaaaaa

-Jimin oppa gì vậy ? SeulYoon hỏi .

-Chết rồi hôm nay anh có cuộc họp , aisssh khi không lại quên mất JungKook sẽ chửi anh chết . Lật đật đứng dậy chạy về nhà và kéo theo Hoseok đang không hiểu mô tê gì . Sau khi hai cục nợ kia rời khỏi Baekhyun định giáo huấn em trai thì ngay lúc này cửa nhà mở và theo đó là 1 thân hình quen thuộc .

-Xin chào em về rồi . Cậu quay lại 5s đứng hình và sau đó la lớn .

-KIM TAEHYUNG ?

-----------END Chap 7-----------

Xin lỗi mọi người vì sự chậm trễ .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro