chap 3
Nhảy lên xe bus, nó cảm thấy mình đã làm được một việc thật tốt. Tuy có mất một quả táo nhưng mà giúp được một người cũng đáng…he..he…nó lại ngoác miện ra cười. (hi…chưa bít anh í có cảm thấy tốt lên không mà bảo đã giúp được người khác – chưa gì đã kể công)
Tua lại lúc trước một chút nha. Hắn vừa to tiếng với ông bố của mình xong thì vô thức mà thẳng ra đây cho thật yên tĩnh.
Ông bố hắn – người mà hắn căm hận tột cùng. Kẻ đã hại chết mẹ hắn. Vì sao ư, vì ông ta suốt ngày chỉ lo làm việc và đi chơi với gái thâu đêm bỏ mặt mẹ hắm ngày đêm cô đơn héo mòn, khiến mẹ hắn ngày đêm khóc lóc, suy sụp, đổ bênh rồi qua đời trong tuyệt vọng, uất ức trong khi ông ta vẫn đang vui vẻ với những cô chân dài của mình. Lúc hắn còn nhỏ, cái gia đình đó vẫn hạnh phúc biết là bao. Nhưng năm hắn lên 10 tuổi, lúc hắn vừa đi học về thì thấy ba hắn đang đập phá đồ đạc trong nhà. Mẹ hắn thì một mực khóc lóc cầu xin cha hắn. Hắn thấy thế liền đứng ngây người ra, vừa mới hôm qua hắn đang còn thấy bố mẹ hắn đang hạnh phúc ôm hắn vào lòng nhưng hôm nay hắn lại thấy cảnh tượng kinh hãi này. Khi nhìn thấy hắn, ba hắn đã bỏ đi mặc cho mẹ hắn cầu xin, khóc lóc. Sau hôn đó thì ba hắn rất ít khi về nhà. Hình như ông ta cũng quên luôn mình còn có một cô vợ và một thằng con trai. Kể từ đó mẹ hắn không cười nữa. Cho tới năm hắn 15 tuổi thì mẹ hắn mất. Khi đó thì ông ta ở đâu, ở đâu????..từ khi đó tới bây giờ hắn luôn suy nghĩ câu hỏi đó trong đầu. Bây giờ hắn đã 26 tuổi, cái kí ức đau buồn đó vẫn không phai nhạt trong tâm trí hắn.
Hôm nay sau khi chơi ở bar thâu đêm, hắn về nhà, thấy cảnh tượng trước mắt mà không khỏi tức giận. Một con đàn bà đang kích thích ông bố của hắn ngay ở phòng khách. Thấy thế hắn đã lao vào kéo ả ra mầ tát hai cái tái rõ đau vào cái mặt ảvà chỉ thẳng vô mặt ông bố nó mà nói:
“ Tôi cảnh cáo ông, đừng có dẫn gái về cái nhà này. Đừng có quên vì ông mà mẹ tôi đã chết” rồi hắn bỏ đi.
Quay lại lúc này, trong khi hắn đang buồn khi nhớ tới người mẹ đã mất của hắn thì bỗng ở đâu, một đứa con nhỏ chạy lại hù hắn làm hắn sook tập 1, rồi lại cười nói luyên thuyên giảng giải lẽ đời với hắn làm hắn sok tập 2, sau đó cho hắn 1 quả táo rồi phi lên cái xe bus làm hắn sook tập 3….nghĩ lại hắn bất giác nở một nụ cười. Một nụ cười theo đúng nghĩa của nó:
“ Thật không ngờ còn có người quan tâm mình, mà lại là một con nhỏ lạ hoắc. Đường đường là phó tổng giám đốc một công ty vàng bạc đá quý lớn xuyên quốc gia mà lại được một con nhóc cho một quả táo, lại còn tính 5k nữa chứ..ha..ha…Mà cũng đúng thôi, ăn mặc xì tai như thế này, trông mình chẳng khác thằng nhóc 20 tuổi, thảo nào con nhóc nói chuyện cứ như bạn bè cùng trang lứa. Nhưng mà con nhỏ này thật thú vỵ, đã vậy là người đầu tiên ân cần quan tâm hắn, vậy thì phải lấy làm vợ – hắn đã thề như thế rồi thì quyết sẽ không nuốt lời. Tuy rằng con nhoc mới tầm 17. 18 t nhưng mà cũng chẳng sao. Vài năm sau làm đám cưới cũng được. Mà hắn cũng đâu có già, chỉ mới có 26 tuổi thôi” hắn lại cười rõ tươi hơn lúc nãy. Cầm quả táo lên hắm ngoạp một cách ngon lành.
“ Đúng là thoải mái thật” hắn nói rồi lại ăn tiếp cho tới khi hết quả táo rồi đứng dậy ra về.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro