Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

4. Mình nói chuyện đi

Văn Hậu về đến khách sạn còn chưa tới 9 rưỡi. Cảm thấy vẫn sớm chán, hơn nữa hôm qua cũng chưa tắm nên quyết định tắm rửa sạch sẽ rồi trả phòng.

Dòng nước lạnh xối đi thứ tâm tình tồi tệ của cậu. Không nên nghĩ quá nhiều như vậy, anh đến thì cũng có sao chứ, dù gì cũng kết thúc rồi, nói với nhau vài câu có khi lại dễ buông tay hơn...

------------------------------------------------------------

Bùi Tiến Dụng nhanh chóng chọn một chỗ trống, ngước nhìn lịch bay, "Ừm còn 1 tiếng nữa". Theo kế hoạch đặt ra ban đầu thì sau kì nghỉ dưỡng dài ngày, bốn anh em nhà cậu sẽ bay trực tiếp về câu lạc bộ luôn. Vì thế mà tên anh trai và bạn thân kia giờ này cũng sắp về đến nơi rồi đây. Khó khăn lắm mới tìm được lí do để lẩn đi một mình, Dụng thở dài thầm trách tên đen kia thật phiền hết sức, người ta bảo về thì cứ về đi, hỏi nhiều thế làm gì...

Lần này may mắn sân bay cũng không đông lắm vậy nên các thủ tục checkin tiêu tốn của anh chút ít thời gian thôi. Và giờ đây tên đại lười, theo như Hậu vẫn hay nói, đang nhoài người ra phơi chút nắng buổi sáng cuối cùng tại thành phố xinh đẹp này đây. Mở list nhạc chọn đại một bài hát, nhắm nghiền hai mắt cho tia nắng nhẹ khẽ chơi đùa trên khuôn mặt. Tự dưng anh nhớ thằng nhóc như cái giá treo quần áo kia quá đỗi, thật ấy. Có lẽ anh đã quá quen với việc mỗi ngày ngủ dậy đều phải nghe cái giọng lèo nhèo thèm đòn của nó nên nhớ rồi. À cả cái dáng vẻ cứ cố tỏ ra ngầu lòi của nó nữa. Các anh ai cũng bảo nó với anh chỉ kém nhau mỗi một tuổi thôi mà khoảng cách xem chừng lớn lắm. Một thằng loi nha loi nhoi, suốt ngày rảnh rỗi đi phá làng phá xóm, còn một thằng thì lúc nào cũng giữ cái vẻ mặt lãnh đạm đến khó hiểu. Thằng loi nhoi kia sau khi nghe được thì có vẻ uất ức lắm, nhưng thật sự bất lực để thay đổi suy nghĩ của mấy ông anh già thì nó quyết định, sẽ tỏ ra là một thằng đàn ông trưởng thành với anh à với các fan nữa. Rõ là thích theo đuôi mấy anh lớn nhây nhây nghịch ngợm, nhưng thấy anh thì lập tức đổi sang bộ dạng tai đeo tai nghe, tay đút túi quần, trông cũng ngầu lòi phết đấy nhưng trong mắt anh nó cứ ngố ngố thế nào ấy. Đúng là buồn cười không chịu được, cái mặt đấy mà định tỏ ra cool ngầu với anh à. Bất giác nhớ đến thằng kia rồi bất giác không nhịn được mà mỉm cười...

"Sợ anh biết, lại sợ anh không biết, muốn anh biết, lại muốn anh không biết.
Điều buồn nhất là, là anh biết mà làm như không biết..."

Giai điệu bài hát vang lên như thể một hồi chuông cảnh tỉnh phá nát những hồi tưởng đẹp đẽ kia của Dụng. Anh lắc lắc đầu, để những ca từ kia không như dòng suối âm ỉ trong lồng ngực nữa. Dụng không thích nghe nhạc lắm, bình thường anh chỉ toàn cắm tai nghe rồi để đấy, thường không bao giờ để ý đến bài hát được phát. Còn Hậu thì ngược lại, cậu rất thích lắng nghe thật kĩ những bài hát, cậu vẫn nói phải nghe kĩ, hiểu được cảm xúc của người viết mới cảm nhận được cái hay của bài hát. Còn nhớ có vài lần chiếc ipod nhỏ bị hỏng, điện thoại thì hết pin, cậu mới mượn điện thoại anh nghe nhạc. Chắc bài này cũng là nghe rồi tiện tay tải về. Dụng biết bài hát này, đây là bài cậu thích nhất, cậu bảo nó như được viết cho cậu vậy... Khi đó Dụng không hiểu lắm bài hát dở hơi này thì có gì hay, riêng mỗi đoạn điệp khúc mà câu trước câu sau đã mâu thuẫn rồi. Ai lại vừa muốn người ta biết vừa không muốn người ta biết, rõ là khó hiểu...

- Anh không yêu đơn phương thì không hiểu được đâu. - Đấy là lời phản biện của chàng trai 18 tuổi khi bài hát yêu thích bị chê dở...

- Ai bảo mày anh không. Anh cũng yêu đơn phương C...mà...

- À... Đúng nhỉ... Em quên... Thế là do anh ngu quá nên mới không hiểu thôi.

- Ơ thằng này...

Nói xong rồi lẳng lặng bỏ đi, kết thúc luôn cuộc nói chuyện nhạt toẹt của chúng nó. Dụng chỉ có thể thầm trách mình hiền quá mới không đánh nó...

Và đấy là chuyện của quá khứ, chuyện của những ngày xưa cũ, khi mà hai con người Đoàn Văn Hậu và Bùi Tiến Dụng vẫn chưa là gì của nhau cả. Khi mà Bùi Tiến Dụng vẫn chưa đồng ý lời tỏ tình trong cơn say của thằng em, có khi nó còn chưa biết về việc thằng út thích nó hoặc có thể biết rồi... Bùi Tiến Dụng thở dài, hi vọng đem được chút cảm giác bức bối, khó chịu trong lồng ngực đi ra được chút. Giờ anh hiểu rồi, ý nghĩa bài hát ấy, à còn cả tâm tư của thằng ngốc kia nữa... Yêu đơn phương chính là như vậy nhỉ, vừa sợ ngưới ta sẽ nhìn ra tình cảm của mình, vừa mong người ta nhìn thấy... Anh hôm qua đã suy nghĩ rất nhiều, về hai người họ, về Đoàn Văn Hậu và về cả Hà Đức Chinh. Cậu thích anh, anh biết, nhưng, anh thích Chinh... Anh ngu ngốc, ích kỉ kéo cậu vào vòng luẩn quẩn chết tiệt này, rồi anh cũng vô ý mà dày vò cậu, khiến cậu đau lòng... Anh không phải chưa từng nghĩ tới cảm nhận của cậu, chỉ là, khi ấy, người anh thích là Chinh...còn bây giờ, mọi thứ đã khác...

Vậy nên, Đoàn Văn Hậu à, chờ anh em nhé...

------------------------------------------------------------

Máy bay đáp xuống HN sau hơn một tiếng đồng hồ. Dụng mệt mỏi đưa tay lên xoa xoa cái vai mỏi nhừ, tay còn lại kéo vali to sụ ra khỏi cửa bay.

- Anh Huy, em đến HN rồi, mình gặp nhau ở đâu đây ạ?

- Ồ đến rồi à, ra quán phiền phức lắm, hay mày đến thẳng nhà Long Phí luôn đi.

- Cũng được, anh đọc địa chỉ đi.

- Số XX, đường YY, quận ZZ.

- Vậy được, giờ em đến,à mà Hậu có ở đấy không anh?

- Không, nó vừa ra ngoài tí rồi, mày qua đi rồi tao gọi nó về, cứng miệng tí thôi chứ nghe mày chắc nó sẽ về đấy...

-Anh, để em gọi Hậu cũng được.

-...Ừ tùy mày. Đến sớm chút bọn tao còn về clb trong sáng luôn.

Cúp điện thoại, không lạ lắm nhỉ, anh biết cậu sẽ tránh mặt mà. Từ hôm qua cũng đã thế rồi... Chắc cậu sẽ không tiếp tục không nghe máy chứ...

- Tútttttttt... Tútttttt....

Biết ngay mà... Em vẫn là ghét anh đến vậy sao...

- Alo.

-... Alo, Hậu, cuối cùng em cũng nghe rồi.

- Ừ, có việc gì sao?

- Không... Hậu, em về nhà anh Long đi, chúng ta nói chuyện.

- Được.

Hậu tự cảm thấy khâm phục bản thân vô cùng... Rõ là run với hồi hộp muốn chết mà vẫn có thể dùng tông giọng bình thản như vậy nói chuyện... Lần này nhất định phải chấm dứt mọi thứ, cả cậu và anh, hai người cũng đều quá mệt rồi...

------------------------------------------------------------

Hihi vậy là cuối cùng Dụng cũng về đến HN r, có ai mong Dụng bị xử đẹp như Milky ko =))) Đùa đọ, t không nỡ để đại gia Dubai bị giã đâu =))). Từ chap sau sẽ về nguyên nhân chúng nó cãi nhau và chuyện quá khứ nhé. Hi vọng mn ủng hộ Milky và đứa con này nha. Tym nàyyyyy ❤
Cái trên là t viết lúc viết cái chap này ý=))) mà ko nỡ xóa đi =))) h đọc lại thấy nó lan man lủng củng kinh khủng nhưng mà t cũng ko biết sửa như nào nên vẫn đăng =)) Mn đừng chê nhé =))) À thực ra t định đúng 5h20' đăng cơ mà ko thức nổi nên đăng h luôn =))
P/s: Dài quá r =)) cuối cùng chỉ muốn nói là Milky đã quay lại sau ngày dài tự hắt hủi bản thân đâyyyyy 🤣🤣🤣








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro