Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 6


Thời gian đầu khá là vất vả vì dù sao Nhã Anh cũng là 1 tiểu thư , việc cô phải vừa làm bánh vừa buôn bán khiến cô gầy đi thấy rõ ...Tối hôm nọ , lúc đang dùng cơm tối ....

_ Nhã Anh à , em ăn nhiều 1 chút dạo này em trông xuống sắc quá . Nè , ăn món súp gà này đi bổ lắm đó - Thành Hưng nói

_ Cảm ơn anh , em thấy no rồi - Nhã Anh mỉm cười

_ Cái gì mà no rồi ? Em chỉ mới ăn vài miếng mà bảo no à - Thành Hưng khẽ nhíu mày

_ Xin lỗi anh , em cảm thấy mệt quá nên ăn không ngon miệng nữa , em chỉ muốn nằm nghỉ thôi

_ Nhã Anh à , để anh đi đến trung tâm giới thiệu việc làm tìm cho em vài người giúp em việc ở cửa hàng nhé

_ Em nghĩ là chưa cần đâu , em chỉ mới mở cửa hàng chưa được bao lâu tiền vốn chưa có nhiều nếu thuê nhân viên sẽ tốn rất nhiều thứ . Hơn nữa bây giờ cửa hàng cũng đã có cậu Phúc em họ anh làm nhiệm vụ giao hàng rồi sao ?

_ Thằng Phúc nó chỉ giao hàng thôi , anh muốn có người giúp em làm bánh và buôn bán , sau đó còn phải thuê bảo vệ cho cửa hàng nữa

_ Em cũng có nghĩ đến nhưng hãy để sau này nhé , bây giờ em mệt rồi em đi nghỉ đây . - nói rồi Nhã Anh đứng dậy đi về phòng

Thành Hưng chỉ biết lắc đầu nhìn theo .....

Sau khi ăn xong Thành Hưng tự tay dọn dẹp mọi thứ rồi đi lên phòng cốt là để xem Nhã Anh đang làm gì ...Lên tới nơi thì anh thấy Nhã Anh đã ngủ thiếp đi vì mệt , Thành Hưng kéo chăn đắp cho Nhã Anh , ngồi suy tư 1 lúc rồi bước về phòng mình ....Sáng hôm sau như thường lệ Nhã Anh phải dậy từ rất sớm để đến cửa hàng kí nhận hàng hóa nguyên liệu và chuẩn bị làm bánh để kịp giờ mở cửa .....

_ Chào chị Nhã Anh - Linh Nhi đột nhiên xuất hiện

_ Linh Nhi ? Em đi đâu sớm quá vậy ? Cửa hàng của chị vẫn chưa tới giờ mở cửa - Nhã Anh ngạc nhiên

_ Em không đến đây để làm khách của chị mà là đến để giúp chị - Linh Nhi nói

_ Có phải Thành Hưng bảo em tới không ?

_ Ơ ...Làm gì có chị đa nghi quá rồi , em biết chị mở cửa hàng bánh , với sức của 1 tiểu thư như chị chắc chắn sẽ không quen việc nặng nhọc nên em mới đến giúp dù sao chúng ta cũng thân như chị em mà - Linh Nhi vui vẻ

Ngày hôm đó nhờ có Linh Nhi giúp nên công việc cũng đỡ vất vả hơn ...Đến chiều thì Thành Hưng đến đón Nhã Anh về nhưng hôm nay do có nhiều đơn đặt hàng nên đến giờ mà Linh Nhi và Nhã Anh vẫn chưa dọn dẹp xong ....Dĩ nhiên Thành Hưng không thể đứng chơi rồi , anh ta cũng bị cuốn vào công việc của Nhã Anh ...Nhìn cách Thành Hưng giúp dọn dẹp không ai nghĩ anh ta lại là 1 quý ông giàu có ....

Bữa tối khi Thành Hưng và Nhã Anh về tới nhà .....

_ Ui , no căng cả bụng - Nhã Anh ngồi xuống ghế xoa xoa bụng mình mỉm cười tinh nghịch

_ Nhã Anh à , có chuyện này anh muốn hỏi em - Thành Hưng ngồi xuống cạnh Nhã Anh , tay anh nới lỏng caravat và tháo nó ra

_ Ok , anh hỏi đi - Nhã Anh chớp chớp đôi mắt to tròn nhìn Thành Hưng

_ Sao ban nãy anh không thấy thằng Phúc đâu hết vậy ?

_ À ...à ......cậu ấy ....cậu ấy giao hàng xong về trước rồi

_ Nhã Anh em lại giấu anh chuyện gì đúng không ? - Thành Hưng hơi nhíu mày nhưng vẫn ôn tồn hỏi

_ Đâu có đâu nè , thì công việc của Phúc là giao hàng thôi , hết việc đi về là đúng rồi . Sao anh làm gì như hỏi cung em thế ? Em yêu anh nhất nà đừng hỏi nữa nhá - Nhã Anh nũng nịu ngã đầu vào ngực Thành Hưng

Thành Hưng muốn hỏi tiếp nhưng thấy con mèo con đang dụi đầu vào ngực mình nói những lời ngọt ngào tựa kẹo sữa mềm thì mỉm cười cho qua

_ Coi em kìa , lớn rồi mà cứ nhõng nhẽo như con nít vậy - Thành Hưng cốc nhẹ vào đầu Nhã Anh

_ Uuuuuiiiiiiiii - Nhã Anh khẽ kêu và vòng tay ôm lấy Thành Hưng

Thành Hưng bật cười trước cử chỉ đáng yêu đó , anh hôn nhẹ lên tóc Nhã Anh .....Trong khi Nhã Anh đã đi ngủ thì Thành Hưng vẫn còn làm cho xong giấy tờ ở công ty .... sau khi làm xong Thành Hưng bước đến bên cửa sổ tay cầm tách trà ấm nóng trên tay suy nghĩ về Phúc , người em họ mà anh nhờ đến giúp việc cho Nhã Anh .....Rõ ràng là Thành Hưng đã căn dặn Phúc ngoài việc giao hàng ra phải để ý giúp đỡ Nhã Anh thế mà hôm nay công việc nhiều mà Phúc lại về sớm ....có khi nào nó lại ngựa quen đường cũ không ....Thành Hưng suy nghĩ 1 lúc rồi lấy điện thoại ra gọi ......

_ Chào Linh Nhi , xin lỗi vì đã khuya mà làm phiền em .

_ Dạ không sao , em vẫn chưa ngủ mà - Linh Nhi trả lời

_Anh muốn em giúp anh làm 1 việc được không ?

_ Dạ tất nhiên là được ạ

_ Em có thể giúp anh ......

Sáng hôm sau , Linh Nhi lại đến giúp Nhã Anh ......

_ Chị dâu ...chị dâu ơi ....- Phúc hớt hải chạy vào

_ Có chuyện gì vậy Phúc - Nhã Anh hỏi

_ Con của em lại bị sốt cao , nhưng em lại không có tiền để trả viện phí . Chị có thể cho em vay 5 triệu để chi trả và mua thứ gì cho cháu nó tẩm bổ có được không ? - Phúc mặt mày khổ sở và không để Nhã Anh kịp phản ứng gì Phúc vội quỳ xuống - Chị ơi em chỉ biết nhờ chị thôi , em cầu xin chị cứu lấy con của em

_ Đừng làm vậy mà , cậu đứng lên đi - Nhã Anh đỡ Phúc đứng lên rồi bước vào tủ tiền lấy ra 5 triệu đưa cho Phúc

Phúc vội giật lấy rồi chạy gấp đi .....

_ Chị Nhã Anh , con cậu ấy bị gì vậy ? - Linh Nhi hỏi

_ Nghe cậu ấy nói là thằng bé bị mắc bệnh Lupus ban đỏ hệ thống ....Haizz thật tội nghiệp - Nhã Anh lắc đầu rồi quay lại mở lò lấy bánh ra

_ Em thấy anh Phúc có vẻ không thành thật

_ Không thể nào đâu , ai lại đem con mình ra làm cái cớ không lẽ có người cha nào lại ghép con vào những căn bệnh nặng sao

_ Chị quá tốt bụng thôi , chị có nghe câu bần cùng sinh đạo tặc chưa ? Chị quá tin người rồi

_ Chị thì lại thấy em quá đa nghi rồi Linh Nhi à . Em và cả anh Thành Hưng nữa

_ Tiểu thư của tôi ơi , không phải em và anh Thành Hưng đa nghi . Em và anh ấy đều lo cho chị thôi

_ Thôi , thôi , được rồi sau này chị sẽ cân nhắc được chưa ?

Khoảng 2h30 chiều hôm đó Thành Hưng đến , 1 buổi chiều oi ả mà lại cúp điện mọi máy móc đều không thể hoạt động....Nhã Anh thì đang miệt mài nhào bột , kế bên là 2 , 3 cái lò than...Do thời tiết nóng bức nên cửa hàng cũng chẳng có khách.Thành Hưng không lên tiếng anh chỉ đứng nhìn cô vợ yêu của anh đang phải vất vả làm việc mà xót lòng .....

_ Ủa , anh Thành Hưng , anh mới đến à ? - Linh Nhi từ ngoài bước vào

_ Ơ , chào anh , sao anh đến sớm thế ? - Nhã Anh quay người lại

_ Nhã Anh , cúp điện thì nghỉ sớm đi , dù sao cũng không có khách em làm thế này cực lắm - Thành Hưng nói

_ Em đã nói rồi nhưng chị ấy không chịu , chị ấy bảo nguyên liệu đang dang dở nếu để đến mai sẽ bị hỏng .- Linh Nhi nói

_ Thôi giờ vậy đi , anh sẽ bao hết mọi thứ còn lại ở đây - Thành Hưng nói

_ Nhưng ...nhưng mà ...- Nhã Anh

_ Nhưng nhị gì nữa , có khách muốn mua mà em lại không bán sao ? - Thành Hưng mỉm cười

_ Trời ạ , chị còn đứng ngây ra đó làm gì mau rửa tay đi đừng làm nữa

Thành Hưng lại 1 lần nữa giúp Nhã Anh và Linh Nhi dọn dẹp cửa hàng .....

_ Các em muốn đi đâu nào ? - Thành Hưng hỏi

_ Em cũng không biết nữa , có chỗ nào mới không ? - Nhã Anh nói

_ Em nghe nói công viên lần trước chúng ta đi chơi có hội chợ dân gian đấy , hay là chúng ta đi xem đi

_ Chúng ta đi thôi nào

Họ đi đến chỗ hội chợ ....

_ Ui , chỗ này vui quá ... Anh à , em muốn chơi ném vòng - Nhã Anh kéo Thành Hưng

_ Từ từ nào

...........

_ AAAAA lại ném hụt rồi ....- Nhã Anh phụng phịu

_ Còn 4 cái vòng sao chị không ném cho hết đi - Linh Nhi nói

_ Thôi không ném nữa , ném hụt hoài à , anh thích thì ném đi

Thành Hưng mỉm cười bước đến lần lượt ném 4 cái vòng còn lại ....Thật tuyệt vời vì cái nào cũng ném trúng ....thế là Nhã Anh liền mua thêm cả chục cái vòng nữa cho Thành Hưng ném .....

_ Ui , anh giỏi quá - Nhã Anh ôm 1 con gấu bông còn Thành Hưng và Linh Nhi thì xách 2 túi đầy những món quà nho nhỏ như nước ngọt và bánh

Thành Hưng ném vòng rất giỏi nên Nhã Anh bắt anh ném hoài , nếu không phải chủ trò chơi kéo tay họ ra chỗ khác và nói :" Anh chị ơi , làm ơn cho em làm ăn kiếm sống " thì chắc Nhã Anh còn bắt Thành Hưng đứng ném tiếp .....

_ Chào Nhã Anh - 1 đám con trai khoảng 3 đứa và có 2 cô gái khá xinh bước đến gần

Nhã Anh không thèm chào lại , gương mặt cô tỏ vẻ mất vui , cô kéo Thành Hưng và Linh Nhi định đi theo hướng khác ....

_ Ấy kìa , Nhã Anh sao mà đi vội vậy , dù sao chúng ta cũng là bạn học cũ mà - Một cô gái chặn lại

_ Đúng đó Nhã Anh , bọn này chỉ định hỏi thăm bạn thôi mà .

_ Đây chắc là chồng chưa cưới của bạn đúng không ? Nhìn sang trọng và lại rất đẹp trai nữa - Cô gái còn lại cũng lên tiếng

_ À , nghe nói năm đó thi đại học cả lớp chuyên của chúng ta chỉ có mỗi mình bạn thi rớt phải không ?

_ Thì tại thi rớt nên mới lấy chồng sớm đó , lại còn lấy được công tử đẹp trai con nhà giàu nữa

Đám bạn xấu ấy cố tình nói to giữa đám đông vừa nói vừa cười cợt ....Nhã Anh thì cúi sầm mặt , tâm trí cố bảo rằng :" Không được khóc . Không được khóc " ....

_ Các người là bạn của chị Nhã Anh nhà tôi à ? Con gái con đứa mở miệng ra là biết không phải người tốt rồi - Linh Nhi nói

_ Cô bé đứng nói khó nghe như vậy ? - Đám con trai bước đến

_ Còn các anh nữa trông các anh mặt mũi sáng sủa ăn mặt lịch sự không ngờ lại là hạng ngu dốt kém hiểu biết

_ Em dựa vào đâu mà dám nói bọn anh như vậy

_ Tôi thấy chỉ có những thằng ngu mới nói ra những lời như vậy . Còn những người đàn ông thông minh lịch lãm họ sẽ không bao giờ nói với phái nữ những lời như thế đâu các anh ạ

_ Thôi được rồi mặc kệ họ ,chúng ta đi thôi - Thành Hưng nói

Họ quay đi để lại cho nhóm bạn kia không ít ấm ức do bị nói giữa đám đông ....

_ Chúng ta đến chỗ khác chơi nhé - Thành Hưng

_ Em muốn đi về - Nhã Anh trở nên buồn hiu

Thành Hưng và Linh Nhi cũng hiểu tâm trang của Nhã Anh nên đành chiều ý cô .....Thành Hưng đưa Linh Nhi trước rồi mới củng Nhã Anh về nhà ... Về đến nhà , Nhã Anh không nói gì liền leo lên phòng ....Không lâu sau đó Thành Hưng cũng lên phòng Nhã Anh ....anh xoay nắm tay cửa , cửa không khóa , anh nhẹ nhàng bước vào ... trước mặt anh là 1 chiếc giường trải ga màu đỏ bên trên cũng là 1 tâm chăn đỏ đang bọc kín cô vợ yêu dấu của anh ....Thành Hưng nằm xuống cạnh Nhã Anh và ôm lấy cô ....Dù bị ngăn bởi 1 tấm chăn nhưng anh vẫn nghe được tiếng thút thít khẽ công với bờ vai đang rung lên anh biết là Nhã Anh đang khóc ....Thành Hưng càng ôm chặt Nhã Anh hơn ....được 1 lúc Thành Hưng đưa tay nhẹ gỡ tấm chăn ra nhưng Nhã Anh ghì lại....

_ Nhã Anh , em đừng vậy mà , có tâm sự gì em có thể tâm sự với anh - Thành Hưng nói

_ Anh cứ mặt kệ em . Em là đứa vô dụng mà . Anh đi ra ngoài đi - Nhã Anh hét toáng lên

Thành Hưng không nói gì , anh bước ra ngoài và không thèm đóng cửa phòng...Nhã Anh thấy hơi ấm ức vì ngoài miệng cô đuổi Thành Hưng đi nhưng trong lòng đâu có muốn vậy thế mà anh ấy lại bỏ đi thật ....Nằm 1 lúc trong chăn suy nghĩ vu vơ ....Xoảng ....có tiếng đổ vỡ dưới nhà ....Nhã Anh cũng hơi tò mò nhưng vẫn cố nằm trong chăn không thèm quan tâm ......Booong .....lại có tiếng như xoong nồi rơi xuống .....Nhã Anh bung chăn chạy xuống nhà .... Cô chạy vào bếp thì thấy Thành Hưng đang ôm cổ tay , xung quanh anh còn có 1 dĩa đựng mì vỡ tan tành và 1 chiếc nồi inox ngã nghiêng nước sôi đổ lênh láng ....

_ Trời ơi , anh có sao không ? Có chuyện gì vậy để em xem nào ? - Nhã Anh cuống quít

_ Thôi anh không sao đâu - Thành Hưng vẫn ôm chặt cổ tay

_ Chuyện gì xảy ra vậy ?

_ Lúc nãy em đòi về chúng ta chưa kịp ăn gì , anh thấy đói nên định làm mì spaghetti cho 2 chúng ta ăn , không ngờ anh hậu đậu quá làm hỏng hết rồi . Để anh làm lại nhé , em chờ anh 1 chút

_ Thôi được rồi , anh ngồi lên đi để em làm cho .

Thành Hưng ngồi lên ghế rồi ngắm nhìn Nhã Anh làm , từ việc dọn đống đổ vỡ đến việc nấu món spaghetti ....

_ Xong rồi . Cái này là phần của a , còn cái này là của em . Chúng ta lên phòng khách ăn nha - Nhã Anh nói

Thành Hưng giúp Nhã Anh bê lên phòng khách ....Anh ngồi xuống cạnh Nhã Anh và ăn món mì cô vừa làm ....

_ Sao anh im lặng vậy ? - Nhã Anh hỏi

_ Anh chỉ đang thưởng thức món ăn ngon thôi .... Phải công nhận là vợ yêu nấu ngon quá , ai lại bảo vợ tôi không có tài cơ chứ

Nhã Anh hơi sững người vì cô vừa hiểu ra tất cả chỉ là sự sắp xếp của Thành Hưng .... Anh muốn qua việc này để cô lấy lại sự tự tin .....

_ Nhã Anh , ai cũng có tài năng riêng em đừng để ý lời người khác nói gì quan trọng là em có dễ dàng đầu hàng hay không thôi - Thành Hưng choàng tay ôm vai Nhã Anh

_ Em xin lỗi vì đã cư xử ngốc nghếch , cảm ơn anh đã giúp em hiểu ra - Nhã Anh tựa đầu vào vai Thành Hưng

_ À , Nhã Anh nè anh muốn sau này thằng Phát có xin hay mượn tiền em dù bất cứ lí do gì thì em cũng đừng cho nhé

_ Tại sao vậy ạ ?

_ Ngày trước nó hay dùng đủ lí do để xin hoặc mượn tiền những người thân trong nhà ...Ban đầu mọi người cũng cho mượn nhưng khi biết nó đốt tiền vào cá độ và cờ bạc thì không ai tin nó nữa .

_ Có chuyện đó sao ....rõ ràng sáng nay nhìn mặt cậu ấy rất chân thành mà

_ Sao cơ ? Sáng nay em cho nó mượn tiền à ? - Thành Hưng hơi nghiêm giọng

_ Ơ ....em ....em ....

_ Nhã Anh , em nói thật cho anh biết từ lúc thằng Phát đến phụ em tới giờ nó đã mượn của em bao nhiêu tiền rồi

_ Dạ , đã 35 triệu rồi

_ Cái gì ? Chẳng phải lúc anh cho nó giúp em anh đã nói là không được dính liếu tiền bạc với nó sao - Thành Hưng nghiêm giọng hơn

_ Em ...em ...xin lỗi

_ Thôi được rồi , sau này không được cãi lời anh nữa đấy , em làm vậy chỉ tiếp tay cho nó thôi có biết chưa ? - Thành Hưng dịu giọng lại

_ Dạ em biết rồi .....

Tối hôm đó Thành Hưng hoàn thành giấy tờ và đang định đi ngủ thì ....cốc ..cốc ...cốc...Thành Hưng mở cửa

_ Có chuyện gì vậy Nhã Anh ?

_ Tối nay em ngủ với anh nhé - Nhã Anh giương đôi mắt to tròn nhìn Thành Hưng

_ Em vào đi

Thành Hưng nằm im lặng ôm lấy Nhã Anh ....

_ Anh ơi - Nhã Anh khẽ gọi

_ Sao nào ?

_ Chuyện của Phúc , anh đừng giận em nha

_ Uk , sau này em đừng dính tới tiền bạc với nó nữa ....Haizz , cũng tại anh ban đầu muốn tạo cơ hội cho nó nên mới bảo nó tới giúp em không ngờ nó vẫn chứng nào tật nấy

_ Anh đừng tự trách nữa , em hứa sau này sẽ không dễ dãi tin nó nữa

Sáng hôm sau , Phúc không tới làm và mấy ngày sau đó cũng vắng mặt ....Mãi gần 1 tuần sau đó khoảng 10h sáng có 1 đám đàn ông dáng vẻ côn đồ đưa Phúc vào ....Vừa trông thấy Nhã Anh thì ....

_ Chị ơi cứu em với chị ơi - Phúc kêu xin

_ Có chuyện gì vậy ? Những người này là ai ?

_ Họ là chủ nợ của em , chị ơi chị cứu em không là họ chặt tay em đó chị

_ Rốt cuộc là sao ? Sao em lại nợ tiền họ ? Em nợ bao nhiêu mà họ đòi chặt tay em ?

_ Nó nợ chủ của tôi 10 triệu tiền cá độ 1 tháng nay mà không trả . Nếu không có tiền thì cứ 1 triệu là 1 ngón tay . 1 tên lên tiếng nói và cắm 1 con dao lên bàn

_ Các anh muốn đến đây gây sự hả ? Ai nợ người đó trả liên quan gì đến chúng tôi - Linh Nhi nói

_ Đừng như vậy , chị ơi chị cứu em , em hứa sau này không như vậy nữa chị ơi chị cứu em lần này đi chị

Nhã Anh cầm lòng không đặng nên quay vô lấy tiền ...Linh Nhi đi theo ....

_ Kìa chị , chẳng phải chị nói anh Thành Hưng không cho chị dính líu tiền bạc với Phúc sao

_ Em nghĩ trong hoàn cảnh này chị có thể đứng nhìn người ta chặt tay nó sao

_ Chị làm vậy anh Thành Hưng mà biết anh ấy sẽ rất giận đấy hơn nữa nếu chị trả được 1 lần thì lần sau Phúc lại lợi dụng lòng tốt của chị đấy

_ Hoàn cảnh trước mắt không thể không giúp , còn về Thành Hưng thì chỉ cần chị và em đều không nói thì anh ấy sẽ không biết .

Nói rồi Nhã Anh đem tiền ra đưa cho bọn người đó .... Khi bọn người đó vừa bước ra thì Thành Hưng cũng từ ngoài bước vào ....Anh không khỏi thắc mắc trước sự có mặt của nhóm người kia , anh lo lắng chạy vào , anh thấy Phúc quần áo xốc xếch mặt lại thâm tím vẫn đang quỳ dưới đất ...

_ Anh ....- Nhã Anh ấp úng

_ Anh Hưng ....- Phúc cũng xanh mặt khi thấy Thành Hưng

_ Đám người vừa rồi là thế nào vậy Nhã Anh ? - Thành Hưng bỏ bịch đồ trên tay lên bàn và ngồi xuống ghế khoanh tay trước ngực nghiêm nghị hỏi

_ Dạ ....họ ...họ ....- Nhã Anh nhìn qua Phúc

_ Sao vậy , có gì khó nói sao ? - Thành Hưng hơi gằng giọng

_ Họ là chủ nợ của anh Phúc ạ - Linh Nhi đáp

_ Khốn kiếp - Thành Hưng đập bàn đứng dậy túm cổ áo Phúc lên - Tao bảo mày đến giúp Nhã Anh vì mẹ mày đến nhờ tao giúp mày . Tao thương dì chỉ có mỗi mình mày là con trai nên mới để mày có công ăn viêc làm làm lại từ đầu . Thật không ngờ mày vẫn chứng nào tật nấy cá độ cờ bạc .- Thành Hưng tức giận ra mặt

_ Anh ...tha cho em ...tại bọn chủ nợ dí quá nên em ....em phải nhờ chị dâu...

_ Nhã Anh , ban nãy đã trả hết bao nhiêu tiền ? - Thành Hưng quay sang Nhã Anh

_ Dạ ....đã trả 10 triệu - Nhã Anh đáp khẽ

_ Mày cút đi , tao cấm mày trở lại đây nếu không tao sẽ gọi công an đó . - Thành Hưng dúi ngã Phúc

Phúc lồm cồm bò dậy rồi gượng chạy đi ..... Nhã Anh vẫn còn đứng như chôn chân trước thái độ tức giận ban nãy của Thành Hưng ....Thành Hưng quay lại ngồi xuống ghế ....

_ Còn em , có muốn biện hộ gì không ? - Thành Hưng nhìn Nhã Anh

Nhã Anh khẽ lắc đầu mặt vẫn cúi xuống , cô sợ nhìn thấy ánh mắt của Thành Hưng lúc này ....

_ Anh Thành Hưng à , thật ra tình hình lúc đó bọn người kia làm dữ lắm . Chị Nhã Anh vốn tính thương người nên mới giúp Phúc thôi anh đừng trách chị ấy . Nếu là em trong trường hợp đó em cũng không thể khoanh tay đứng nhìn được - Linh Nhi vội gỡ vây cho Nhã Anh

Thành Hưng nghe xong thì im lặng nhìn Nhã Anh 1 lúc .....

_ Hai đứa đến đây ăn trưa đi - Thành Hưng dịu giọng lại - Nhã Anh , anh có mua những món em thích này

Nhã Anh từ từ đi đến gần ....

_ Ngồi xuống đi , anh có phải sắp ăn thịt em đâu mà cứ dè chừng thế - Thành Hưng mỉm cười

Nhã Anh và Linh Nhi ngồi xuống ... Thành Hưng kéo Nhã Anh ngồi sát bên mình ....Nhã Anh đột nhiên ôm lấy Thành Hưng mà khóc ....

_ Ôi ....sao thế ? - Thành Hưng hơi luống cuống

_ Ban nãy đám người kia trông rất đáng sợ , lúc anh tức giận trông cũng đáng sợ luôn .....huhuhuhu...- Nhã Anh mếu máo

_ Ngoan nào , đừng khóc anh có mắng em câu nào đâu. Đừng khóc nữa Linh Nhi cười cho bây giờ - Thành Hưng vỗ về

_ Đúng đó chị Nhã Anh , chị hãy quên chuyện ban nãy đi .... Chị xem , anh Thành Hưng mua toàn những món mà chị thích ăn này - Linh Nhi cũng lên tiếng

Nhã Anh từ từ nín khóc ...Thành Hưng lấy khăn giấy lau nước mắt cho cô . Trên bàn có món mực nhồi thịt , khổ qua xào trứng , canh gà nấu hạt sen ....toàn món Nhã Anh thích . Thành Hưng gắp vào chén cô 1 con mực dồn thịt to ^^ ....

_ Sao hôm nay anh đến sớm thế ? - Nhã Anh nhìn Thành Hưng bằng đôi mắt hoen đỏ

_ Sáng nay anh họp xong thấy không cò việc gì nên đến giúp em sẵn mua cơm trưa cho mấy đứa luôn - Thành Hưng nói

Sau khi ăn , Thành Hưng còn ở lại giúp Nhã Anh buôn bán ....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: