Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 5

Thành Hưng ngay lập tức gọi cho Nhã Anh nhưng không liên lạc được , anh ta thấp thỏm đứng ngồi không yên hối hận vì việc mình đã làm......Còn về Nhã Anh , cô cùng Linh Nhi về quê của Linh Nhi chơi....

_ Chị Nhã Anh cẩn thận đó , bờ ruộng dưới này không như đường sá trên thành phố đâu – Linh Nhi nhắc

_ Uk , công nhận khó đi thật – Nhã Anh cười - Ối ....

Vừa dứt lời thì 1 chân của Nhã Anh đạp phải mô đất trơn nên trượt xuống ruộng ...cũng may Linh Nhi kịp níu lại nên chỉ có 1 chân của Nhã Anh bị lún xuống bùn .....

_ Ôi đau quá – Nhã Anh ôm mông và la toáng lên

_ Em đã bảo ở nhà em đi không nghe nhất định đòi đi xem ruộng – Linh Nhi nói

_ Em giúp chị với chân chị như bị bùn hút xuống không nhấc lên được này – Nhã Anh nhăn mặt

Sauk hi giúp Nhã Anh , Linh Nhi phải múc nước sạch rửa chân cho cô .......

_ Công nhận miền quê đẹp thật – Nhã Anh đưa mắt nhìn ruộng lúa xanh rờn

_ Umh , nhưng em ở nhà có 1 mình thôi vì đây là nhà hương quả thờ tự tổ tiên nên em không bán được , em sợ chị buồn chán

_ Không sao 2 chị em mình ở đây cũng tốt mà

Nhã Anh quyết định ở lại đây 1 thời gian , vào 1 buổi sáng đẹp trời sau khi đã căn dặn Nhã Anh phải ở nhà chờ mình , Linh Nhi xách giỏ đi chợ .....Với tính hiếu kì thích phiêu lưu Nhã Anh dễ gì nghe theo ....Khi Linh Nhi vừa đi khỏi Nhã Anh đã nhởn nhơ ra bờ sông chơi , đang thời điểm nước lên nên Nhã Anh thấy rõ mực nước đã cao lên rất nhiều so với chiều hôm qua ....Dạo được 1 đoạn dài Nhã Anh thấy 1 chiếc xuồng ba lá không biết của ai neo bên bờ , là dân thành phố Nhã Anh rất hiếu kì với chiếc xuồng nên trèo lên và chèo thử ....Chiếc xuồng xoay vòng tròn và trôi ra giữa dòng ( cô này không biết chèo xuồng =.=" ) ...Nhã Anh loay hoay mãi không tài nào chèo trở lại bờ được ...chiếc xuồng theo dòng nước mà trôi mỗi lúc 1 xa , Nhã Anh sợ quá nhìn xung quanh để xem có ai giúp mình ...bất chợt cô nhìn thấy từ xa hình như có 1 chiếc xuồng , cô đứng bật dậy vẫy tay , loi nhoi thế nào cô bị mất thăng bằng ngã nhào xuống sông ...mà cô lại chẳng biết bơi ( bó tay =.=" ) ....Chơi vơi giữa dòng nước , Nhã Anh nghĩ phen này chết chắc ....và trước khi ngất đi cô cảm nhận được 1 vòng tay ôm ngang người cô

Nhã Anh chỉ kịp thoáng nghĩ :" Ôi , thần chết đang ôm mình " rồi ngất đi .....

Một cảm giác mềm mại ở đôi môi mang theo luồng khí ấm nóng ....

Khụ ...khụ ...Nhã Anh sặc nước rồi dần dần mở mắt ....Những tia sáng đầu tiên xuyên vào đồng tử làm Nhã Anh như còn mơ hồ ....hình ảnh 1 chàng trai da rám nắng với nụ cười cuốn hút ....

_ Thiện thần ....chắc do mình ăn ở tốt nên lên tới thiên đàng rồi - Nhã Anh lẩm nhẩm

_ Em gì ơi , em không sao chứ ?- Chàng trai lên tiếng hỏi

_ Đậy là thiên đường phải không ? - Nhã Anh ngồi dậy hỏi 1 câu hết sức là ngốc

_ Thiên đường ? .....Em bị rơi xuống sông anh đã cứu em lên . Anh tên Lê Trọng Khải , em tên gì ? Nhà em ở đâu ? Em đi đâu mà để rơi xuống sông vậy.

_ Tôi tên là ....

_ Chị Nhã Anh - có tiếng Linh Nhi gọi

Linh Nhi hớt hải chạy lại với gương mặt lo lắng ...

_ Chị Nhã Anh , chị không sao chứ ? Em đã bảo chị đừng đi lung tung rồi mà sao chị không chịu nghe vậy

_ Đây là anh Trọng Khải , anh ấy vừa vớt chị từ dưới sông lên - Nhã Anh tinh nghịch

_ Cảm ơn anh , may là nhờ có anh - Linh Nhi nhìn Trọng Khải

_ Không có gì đâu

_ Em mời anh về dùng cơm nhé , anh không được từ chối đâu đấy nếu không em sẽ giận - Nhã Anh nói

_ Ơ ....nhưng ...thôi cũng được

Trọng Khải đến nhà Linh Nhi dùng cơm , họ đã trò chuyện vui vẻ qua đó Trọng Khải biết về gia thế và lai lịch của Nhã Anh , còn Nhã Anh thì biết Trọng Khải là sinh viện sư phạm trên thành phố mới ra trường hiện đang về thm8 quê nhà....

Mấy ngày sau , ....

_ Chị Nhã Anh à , khi câu cá thì đừng nên đi đi lại lại như vậy - Linh Nhi nói

_ Chị biết nhưng chị thấy chán quá hay mình vào vườn hái trái cây đi

_ Hai em cứ đi hái trái cây đi , khi nào câu được cá anh sẽ nướng cho 2 em ăn - Trọng Khải mỉm cười

Thế là 2 cô nàng rủ nhau ra vườn hái trái cây ...nói là hái trái cây chứ chủ yếu là Nhã Anh toàn nghịch phá .... Một lúc sau ...

_ Nhã Anh , Linh Nhi ra đây xem này - Trọng Khải gọi

Hai cô nàng tíu tít chạy lên ...

_ Anh câu được 2 con cá lóc to ghê chưa này , bây giờ chúng ta nướng cá nha

_ Nướng bằng bếp ga sẽ không ngon , ở đây thì không có bếp điện , thôi để em đi lấy củi - Linh Nhi nói

Linh Nhi ôm bó củi lên....

_ Để chị nhóm cho , em ra sau lấy dao đi - Nhã Anh nói

Nhã Anh nói vậy thôi chứ cô loay hoay 1 hồi mới khiến củi cháy , thấy rơm đã cháy nên Nhã Anh cứ thế ném củi vào kết quả là lửa đâu chẳng thấy chỉ thấy khói bay mù mịt .....

_ Khụ ...khụ....cay mắt quá - Nhã Anh nhăn nhó

_ Trời ạ , em làm gì vậy Nhã Anh - Trọng Khải và Linh Nhi từ nhà dưới chạy lên

_ Huhu , em không biết - Nhã Anh quýnh lên

Linh Nhi đành phải dọn mớ hỗn độn ấy ....

_ Thôi , không sao đâu sau này anh sẽ chỉ em nhóm lửa

Sau đó Trọng Khải ngồi nướng cá , Nhã Anh chăm chú nhìn đôi lúc lại liếc nhìn Trọng Khải ...

Những ngày sau đó Nhã Anh và Trọng Khải thường đi chơi chung , hết ra ruộng bắt cá , rồi ra đồng cỏ thả diều , Trọng Khải còn đưa Nhã Anh đi chợ huyện , đi hội làng nữa Nhã Anh thích lắm .... Nhã Anh cảm thấy Trọng Khải thật nam tính , tốt bụng và dịu dàng điều này cũng khiến cô nguôi ngoai bớt nỗi đau mà Thành Hưng vừa gây ra ....Về phía Trọng Khải , anh bắt đầu nhận thấy mình có tình cảm với Nhã Anh , Trọng Khải cảm thấy Nhã Anh tuy là con nhà giàu nhưng rất khiêm tốn lại hồn nhiên đáng yêu nữa .....chỉ tiếc là cô đã có chồng chưa cưới ....

Reng reng ......tiếng chuông điện thoại chợt vang lên phá tan bầu không khí yên tĩnh của bữa sáng sớm .....

Nhã Anh mắt vẫn nhắm tịt nhíu mày huơ tay với lấy chiếc điện thoại ....

_ Alo ....

_ Nhã Anh , là ba đây .

_ Ba ? - Nhã Anh choàng tỉnh

..........Không biết 2 cha con đã nói gì nhưng sau đó Nhã Anh lập tức cùng Uyển Nhi thu xếp trở về , Trọng Khải cũng vừa lúc có việc về thành phố nên cũng đi cùng Nhã Anh ....Về đến thành phố , Nhã Anh không về nhà của Thành Hưng mà về nhà ba mình , cô còn nằng nặc mời Trọng Khải về cùng mình chơi , lúc bấy giờ cũng có mặt ba Thành Hưng , Thành Hưng và Lucia ở đó....Trọng Khải biết không nên ở lâu nên chỉ vào chào hỏi rồi nói khéo và ra về ....sau đó ...

_ Nhã Anh , không phải ba muốn chen vào chuyện của vợ chồng con nhưng dù con có giận thì cũng đừng bỏ đi không thèm liên lạc gì .

_ Ba à , chẳng phải anh ta cũng để con đi mà không thềm đi tìm đó sao ? Đến lúc nghĩ lại thì anh ta lại chạy sang nhờ ba giải quyết . Anh ta tài giỏi như vậy sao không tự giải quyết chuyện riêng của anh ta đi - Nhã Anh liếc nhìn Thành Hưng

_ Nhã Anh , anh biết là em giận anh nhưng sao em lại không nghe điện thoại chứ ? Chúng ta là vợ chồng có gì từ từ nói ...- Thành Hưng

_ Từ từ nói ? Anh có ngồi xuống nghe tôi nói sao ? Anh tùy tiện đưa 1 người phụ nữ khác về nhà và vì cô ta mà đã xuống tay đánh tôi không hề nghe tôi giải thích ...Chúng ta dù sao cũng là vợ chồng chưa cưới không lẽ anh không hề tin tưởng tôi sao ?

_ Nhã Anh , em nói vậy là không đúng rồi . Em cũng tự nhận là vợ chưa cưới của anh Thành Hưng mà lại tùy tiện giận dỗi bỏ đi , khi về lại còn dắt theo 1 người đàn ông lạ , em bảo anh Thành Hưng tin em thế nào đây - Lucia chen vào

_ Chị Nhã Anh và anh Trọng Khải chỉ là bạn thôi chị đừng nói bậy - Uyển Nhi nói

_ Còn cô nữa , nơi này khi nào mới tới lượt con ở như cô chen vào .

_ Người không có tư cách chen vào chính là chị đấy Lucia à . Chị ngang nhiên vào nhà gạ gẫm chồng tôi , chị là con đàn bà vô liêm sĩ - Nhã Anh tức giận ra mặt

_ Đủ rồi Nhã Anh , đây đâu phải những lời mà 1 thiên kim danh giá nói chứ . Lucia là bạn của anh , chứ không như những gì em nghĩ đâu - Thành Hưng nói

_ Đến nước này mà anh còn bênh vực cho cô ta sao ? Gì mà thiên kim tiểu thư chứ , không lẽ anh bảo tôi phải cười nói lich sự với kẻ giựt chồng mình sao ? ....Thôi được , tôi hiểu rồi . Dù sao chúng ta cũng mới chỉ là vợ chồng chưa cưới thôi . Sẵn dịp hôm nay mọi người có mặt đông đủ tôi tuyên bố tôi muốn hủy bỏ cuộc hôn nhân này

Mọi người sững sờ trước lời nói của Nhã Anh ...

_ Con nói cái gì ? - Ông Lương đập bàn đứng dậy

_ Chị Nhã Anh , chị bình tĩnh đi - Uyển Nhi can vào

_ Con nói là con muốn hủy hôn .- Nhã Anh vẫn nhất quyết

_ Nhã Anh , ba biết là con trai của ba có lỗi với con nhưng con đừng vì 1 phút nóng giận mà quyết định như vậy - Ông Thiên cũng lên tiếng

_ Thưa 2 ba , con cũng vì muốn cứu vãn mọi chuyện mà đã nhiều lần chịu đựng ...nhưng bây giờ đủ lắm rồi , con cũng là con người , con cũng biết đau , biết vui biết buồn , sức chịu đựng của 1 con người cũng có giới hạn và hiện tại con không còn chịu nỗi nữa rồi - Nhã Anh bật khóc nghẹn ngào rồi bỏ chạy về phòng

Thấy Nhã Anh làm căng nên mọi người không ép giữ cô lại , định là chờ cho Nhã Anh trấn tĩnh sẽ tính tiếp ....

Nhã Anh thật sự cũng vì tức giận mới nói ra như vậy , trong lòng cô vẫn còn rất hỗn loạn với 2 ý nghĩ trái chiều đang chiến đấu trong tư tưởng của cô ....Còn nhớ lúc phải chọn giữa Thành Hưng và Hoàng Dương cô đã chọn Thành Hưng . Cô và Thành Hưng vốn có những giây phút rất hạnh phúc , sao mọi chuyện lại trở nên thế này ....Nhã Anh lén bỏ ra ngoài đi dạo , cô vào 1 quán cafe nơi mà ngày trước Hoàng Dương từng đưa cô đến . Nhã Anh ngồi trên lầu cạnh ô kính trông ra đoạn đường tấp nập xe cộ .....tay cô nâng tách cappuchino ấm nóng , thức uống mà cô thường dùng khi trong lòng nặng tâm sự ....Mùi vị cà phê trầm và nhẹ, cùng hương thơm của kem hòa lẫn vị béo của sữa tất cả quyện vào nhau khiến cho Nhã Anh cảm thấy dễ chịu , đầu óc cũng bớt căng thẳng .....

_ Chào Nhã Anh , thật không ngờ em vẫn còn nhớ đến quán cafe này đấy - Giọng nói của Hoàng Dương vang lên

_ Ôi , anh Hoàng Dương , anh về khi nào vậy ? Mời anh ngồi - Nhã Anh bất ngờ

_ Em đi được 2 ngày thì anh về đây có việc , chuyện của em và Thành Hưng anh cũng biết . Anh vô tình gặp Thành Hưng đang say bí tỉ trên đường , anh đã đưa cậu ấy về sau khi tỉnh lại thì cậu ta tâm sự hết với anh

_ Thì ra là vậy - Nhã Anh khẽ mỉm cười

_ Ban nãy cậu ấy gọi cho anh và nói là em đòi hủy hôn , chuyện này có thật không ? - Hoàng Dương hỏi

_ Đúng vậy

_ Em đã suy nghĩ kĩ chưa mà lại quyết định như vậy ?

_ Thật ra lúc đó thấy anh ấy vẫn còn bênh vực cho Lucia nên em mới nói vậy thôi . Bây giờ em cũng không biết nên làm sao nữa , nghĩ đến những việc vừa xảy ra em rât giận nhưng khi nhớ lại những lúc hạnh phúc thì em lại không muốn

_ Nhã Anh à , em còn đắng đo như vậy nghĩa là em vẫn còn yêu Thành Hưng đấy - Hoàng Dương cười hiền hòa

_ Nhưng nhớ đến cô Lucia đó , em ...em ....vì cô cô ta mà anh ấy không thèm nghe em , em tức lắm

_ Nhã Anh à , tình yêu không phải lúc nào cũng màu hồng đâu cũng như tách cappuchino này sẽ ngon hơn khi uống nóng , em hiểu ý anh không ?

_ Ý anh là em cần hâm nóng tình yêu của mình sao ?

_ Đúng vậy , không những em cần hâm nóng tình yêu mà còn biết cách làm cho mùi vị tình yêu trở nên tinh tế . Cũng như 1 tách cappuchino ngon cần phải biết cân bằng các nguyên liệu , không được cho quá nhiều cafe vì như vậy sẽ khiến nó bị đắng , không được cho quá nhiều đường như vậy nó sẽ quá ngọt và không được cho quá nhiều kem sữa nếu không rất rất béo , rất mau ngán

_ Em hiểu rồi , tình yêu không phải lúc nào cũng màu hồng mà đôi khi phải có vị đắng như cafe có chút chông gai thì mới hiểu nhau nhiều đúng không anh ? - Nhã Anh dường như vui vẻ hơn

Hoàng Dương cũng mỉm cười khi thấy Nhã Anh vui vẻ trở lại

Hoàng Dương đưa Nhã Anh về nhà , lúc này không thấy Lucia , Nhã Anh cũng chẳng quan tâm vì cô ta đi luôn càng tốt ...

_ Thành Hưng , tôi đem Nhã Anh về cho câu , giữ được cô ấy hay không là do cậu thôi - Hoàng Dương nói

_ Cảm ơn cậu rất nhiều - Thành Hưng nói

Hoàng Dương và những người khác bước ra ngoài trả lại không gian cho 2 người ... Nhã Anh vẫn im lặng chẳng nói gì .....

_ Nhã Anh , anh biết anh có lỗi , em đừng giận nữa . Lucia đã dọn về nhà cô ấy , sau này anh sẽ không hành động thiếu suy nghĩ nữa - Thành Hưng ngồi xuống cạnh Nhã Anh

_ Câu này em nghe anh nói nhiều lần rồi nhưng không thấy anh thực hiện - Nhã Anh điềm tĩnh

_ Nhã Anh , anh biết bây giờ anh có nói gì em cũng không tin , hay là em hãy về với anh để anh có thêm thời gian chứng minh cho em thấy sự hối lỗi của anh

_ Thôi được rồi lần này em sẽ về nhưng hãy như trước đây mỗi người 1 phòng - Nhã Anh nói rồi bước ra ngoài

Thật ra thì Nhã Anh vẫn còn yêu Thành Hưng nhiều lắm , cô vẫn nhớ lời Hoàng Dương bảo cô phải khéo léo trong chuyện tình yêu nhưng cô vẫn chưa biết làm bằng cách nào . Vì vậy Nhã Anh mới đồng ý về nhà với Thành Hưng trước sau đó sẽ nghĩ cách ....Ngay ngày đầu tiên , Nhã Anh vừa bước xuống bếp đã thấy ngay 1 bữa điểm tâm thịnh soạn nóng hổi trên bàn ....

_ Em dậy rồi à ? Ngồi xuống đi chúng ta cùng ăn sáng - Thành Hưng vui vẻ nói

_ Sao chỉ có 2 phần ? - Nhã Anh hỏi

_ Ý em là sao ? - Thành Hưng ngạc nhiên

_ Phần của Lucia đâu ?

Thành Hưng thoáng ngỡ ngàng , nhưng anh nhanh chóng hiểu ra là Nhã Anh đang nói móc anh ...

_ Bữa ăn này anh tự tay làm , chỉ dành cho vợ yêu của anh làm gì có Lucia nào ở đây chứ

_ Anh cũng dẻo miệng ghê nhỉ - Nói thì nói vậy thôi chứ Nhã Anh cũng ngồi xuống bàn ăn

Trước mắt Nhã Anh là những thứ điểm tâm mà cô thích nhất .....hai người dùng điểm tâm , Nhã Anh im lặng ăn không nói gì không phải vì không muốn nói mà là vì không biết nên nói gì ....

_ Hôm nay anh nghỉ , tí nữa anh đưa em đi chơi nhé .- Thành Hưng không muốn sự im lặng kéo dài nên vui vẻ lên tiếng

_ Umh - Nhã Anh khẽ gật dầu

_ Thế vợ yêu muốn đi đâu chơi nè ?

_ Mua sắm - Nhã Anh đáp ngắn gọn

Qủa nhiên sau khi ăn sáng Thành Hưng giữ đúng lời đưa Nhã Anh đi mua sắm ....Nhã Anh thì mua đủ thứ , mua như chưa bao giờ được mua , cái chính là cô muốn trút giận thôi ^^ ....Thành Hưng cũng biết ý nên không nói gì , từ đầu tới cuối anh vẫn vui vẻ ...

Nhã Anh hơi bất ngờ cô nghĩ " Mình chưa kịp hâm nóng thì anh ấy đã chủ động làm trước rồi ....Thôi được nếu đã có người hâm nóng thì mình cứ làm giá vậy để coi anh ta thế nào.....Sau khi rời khu mua sắm Nhã Anh đòi đi biển chơi nhưng lại không chịu đi xe hơi mà đòi Thành Hưng phải lấy mô tô chở mình ....Thành Hưng nghe nói vậy mừng như mở cờ trong bụng .... Rõ ràng là cô bé ngốc này muốn mượn cớ quán tính khi ngồi mô tô để ôm mình mà ......

Cả hai người đi chơi quên cả thời gian , tới khi trời tối mịt thì đành nghỉ lại ở khách sạn ....

_ Chúng ta ra nhà hàng ăn tối nhé nghe nói là tối nay có buffet hải sản đấy - Thành Hưng vừa sắp xếp đồ vừa nói

_ Chúng ta mới đến thì sao kịp đặt vé chứ - Nhã Anh nằm trên giường thở dài

_ Em đừng lo , em xem này - Thành Hưng chìa ra 2 cái vé

_ Hay quá , chúng ta đi ngay đi - Nhã Anh kéo tay Thành Hưng

Cuối cùng thì 2 người cũng làm hòa .... Mọi thứ diễnra rất bình thường và im ắng trong 2 tháng trời ... Nhã Anh mở 1 cửa hàng bánhđúng với sở thích và ước mơ của cô ....    

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: