Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 4

Sáng hôm sau , Thành Hưng bảo Lucia đến cứ đến công ty còn anh thì ở nhà ....Nhã Anh mơ màng tỉnh giấc ....Đầu cô đau như búa bổ , cô thấy mình nằm trong phòng , nhìn sang thì thấy Thành Hưng ngồi nhìn mình ....

_ Anh ...- Nhã Anh mỉm cười ngồi lên rồi chợt tái mặt khi thấy cây roi mây nằm trên tay Thành Hưng

_ Nhã Anh ! – Giọng Thành Hưng khá nghiêm nghị - Nằm sấp xuống !

_ Anh ....nhưng ...nhưng em đã lớn rồi , anh không thể phạt em thế này được – Nhã Anh nép sát đầu giường

_ Nếu em không tự giác thì đừng trách anh – Thành Hưng quát lên

Nhã Anh vội vùng chạy ra cửa ...nhưng cô bị Thành Hưng kéo lại .... Thành Hưng dùng dây trói 2 tay Nhã Anh vào giường .... Nhã Anh ra sức chống cự nhưng không thoát được ....Vẫn như lúc trước , Thành Hưng chỉ đánh mông trần ....

Chát ...á – 1 roi khởi đầu thật mạnh khiến Nhã Anh nảy người lên vì đau , cái cảm giác này đã lâu lắm rồi không gặp ......

_ Huhu , anh chỉ vì việc đĩa thức ăn kia rơi vỡ mà nghe theo cô ta đổ lỗi cho em , giờ còn đánh em nữa – Nhã Anh bật khóc

Chát ....chát ....chát .....á á á .....ôi , đau ...đau quá ...huhu

Chát ....bỏ đi đến sáng này ....chát .......tập tành uống rượu

này ......chát ..... không nghe điện thoại này ....Thành Hưng dùng hết sức đánh , Nhã Anh đau đến nỗi không thốt nên lời chỉ biết gồng người nhận đòn và khóc như mưa ....

_ Nói , từ khi nào em đến giao du ở những nơi đó – Thành Hưng quát lên , rõ ràng anh đang rất giận

_ Huhu , em ....- Nhã Anh lúc này mới biết vì sao mình bị phạt , cô cảm thấy có lỗi nên không biết phải nói gì

Chát ...chát ....aaaa

_ Nhã Anh !

_ Dạ ! ...huhu ....

_ Anh có dạy em đến những nơi đó không ?

_Hức ....Dạ ...không ...

Chát ...chát .....chát .....aaaa...huhu....

_ Anh có dạy em nhậu nhẹt không ?

_ Huhu....dạ không .....

Chát .....chát ....chát .....aaaa.....huhu ...em sai rồi ....huhu

Chát ....chát ....chát .....a đau ....huhu ...đau quá ...đừng đánh nữa mà ....huhu ....

Đôi gò mông Nhã Anh sưng lên đỏ vài chỗ đã thâm tím .....Thành Hưng thấy đau lòng , sau bao lâu xa cách , anh về anh chỉ mong anh và vợ sẽ vui vẻ hạnh phúc ....không ngờ giờ đây cô lại tập tành ăn chơi như vậy , anh cảm thấy thật thất vọng ....Nhã Anh còn ngốc nghếch lắm , đi đêm đi hôm như vậy lỡ như gặp phải chuyện gì thì sao đây ....Càng nghĩ Thành Hưng càng giận , anh nắm chặt roi , dằn lòng và tiếp tục đánh thật mạnh.....

Chát ....chát ....chát ....aaaaaa ......xin anh , em đau quá huhu.....

Chát ....chát ....chát .....aaaaa......ôi đau quá ....đau chết mất .....Mông Nhã Anh đã bầm tím và không ngừng run bần bật ....

" Không được mềm lòng , nếu không dạy cô ấy lỡ sau này cô ấy gặp chuyện mày sẽ hối hận " – Thành Hưng tự đấu tranh với con tim đang quặng đau đến nỗi nước mắt anh cũng rơi ra tự lúc nào

Chát ....chát .....chát .....ááá ....Nhã Anh hét toáng lên khi lằn roi tóe máu .....tuy nhiên Thành Hưng vẫn không dừng ở đó ....

Chát ....chát ....chát ......áááá.....Huhu ....anh ơi , chồng ơi ..... em đau chết mất....huhu....Nhã Anh lí nhí , cổ họng cô khô khốc ....Mông cô bê bết máu .....đau rát khôn cùng....

Chát ....chát....chát ....chát ...chát ....Thành Hưng đánh thêm 5 roi thật mạnh rồi ném cây roi đi , mở trói cho Nhã Anh và ngồi phịch xuống giường quay mặt đi giấu những giọt nước mắt đang không ngừng rơi cùng nỗi đau đang hành hạ trong lòng anh .....

_ Hức , chồng ơi ...em xin lỗi – Nhã Anh cố gắng trườn người đến ôm lấy Thành Hưng ...Thành Hưng vẫn quay mặt đi , anh biết nếu lúc này quay lại nhìn chắc chắn anh sẽ đau lòng nhiều hơn ....

_ Huhu , em biết lỗi rồi , anh đừng giận nữa

Những lời nói của Nhã Anh khiến Thành Hưng cảm thấy như bị cứa dao vào tim vậy ....Anh đứng lên bước ra ngoài ....Một tiếng động như có người vừa ngã khiến anh quay lại nhìn ....Nhã Anh vì cố đuổi theo anh , nên té xuống và cô đang ôm lấy cái mông đau nhói của mình .....Thành Hưng vội chạy đến đỡ cô ...Nhã Anh ôm chặt lấy Thành Hưng ....

_ Chồng .....Đừng đi , em yêu anh ! – Nhã Anh tựa đầu vào ngực Thành Hưng và nói trong nước mắt

_ Ngốc quá , đang đau như thế sao lại cố bước đi ? – Thành Hưng bế Nhã Anh lên giường , đặt cô nằm sấp xuống

_ Huhu , anh đừng đi , đừng bỏ em .....Anh giận thì cứ phạt em , sao lại quay lưng bỏ đi chứ huhu – Nhã Anh nức nở

_ Không có đâu , sao anh lại bỏ em chứ . Vì anh không nỡ nhìn em thế này , anh đau lòng lắm. – Thành Hưng xoa đầu Nhã Anh

_ Em xin lỗi ... là lỗi của em

_ Hôm qua anh đã rất lo , chạy tìm em khắp nơi , lúc Linh Nhi bảo anh nghỉ ngơi 1 tí thì em vừa về ...Anh đã rất giận khi thấy em say như vậy

Nhã Anh ngước nhìn Thành Hưng và cô ngồi bật dậy quên mất cái mông đang đau ....

_ Á ....

_ Em làm gì vậy , nằm xuống để anh bôi thuốc cho

_ Huhu , em hư quá , em làm anh khóc rồi – Nhã Anh đưa tay lau nước mắt trên mặt Thành Hưng

_Ngốc quá , làm gì có chứ . – Thành Hưng đỡ Nhã Anh nằm xuống

_ Hức , anh còn chối sao ?

_ Tại có hạt bụi bay vào mắt anh thôi – Thành Hưng nói 1 câu nói dối kinh điển của mọi thời đại

Thành Hưng bôi thuốc cho Nhã Anh rồi nằm ôm lấy cô ......

_ Anh ơi , em đói – Nhã Anh khẽ nói Mãi không nghe tiếng đáp lại ...Nhã Anh nhìn sang thì thấy Thành Hưng đã ngủ say ....Nhã Anh vòng tay ôm anh , cô biết anh đã thức suốt đêm qua để chăm sóc cô ....Cô cảm thấy thật hạnh phúc khi ở trong vòng tay anh ....

Thành Hưng bị đánh thức bởi tiếng đổ vỡ dưới bếp ....đưa mắt nhìn khắp phòng anh không thấy Nhã Anh đâu ....vội vã chạy xuống bếp .....

_ Em đã bảo để em làm cho mà , chị xem mông chị chảy máu kìa – Linh Nhi đang cố đỡ Nhã Anh

_ Nói khẽ thôi , anh Thành Hưng nghe thấy bây giờ - Nhã Anh gượng đau đứng lên

_ Ôi , Nhã Anh ....- Thành Hưng lao vào đỡ Nhã Anh đứng lên

_ Anh , anh thức rồi hả ? – Nhã Anh hỏi

_ Linh Nhi , lên mở cửa phòng Nhã Anh giúp anh

_ Dạ ! – Linh Nhi vội chạy đi

Thành Hưng bế Nhã Anh lên phòng ....

_ Em cũng thật là , sao lại đi lung tung thế ?

_ Em thấy anh mệt , định nấu bữa trưa để chuộc lỗi . Lúc em bắt ghế để lấy cái đĩa trên cao do mất thăng bằng nên ngã xuống ....A , đau ...- Nhã Anh kêu lên khi Thành Hưng chạm bông sát trùng vào vết thương

_ Nhã Anh ngốc , anh có trách em nữa đâu ....Linh Nhi , em lấy giúp anh 2 phần thức ăn mà Nhã Anh vừa làm nhé .

_ Dạ - Linh Nhi mỉm cười bước ra ngoài và đóng cửa lại ....

_ Xong rồi đấy , chạy lung tung là anh đánh cho 1 trận nữa đấy – Thành Hưng mỉm cười

_ Hức , anh bắt nạt em ...Nếu ban đầu anh tin em thì em đâu có đi như thế

_ Em còn dám nói sao ....Dù có chuyện gì cũng có thể nói từ từ sao lại bỏ đi như thế lỡ có việc gì thì sao

_ Hức , em nói thì anh không tin , anh lại đi tin vào cô Lucia đó

_ Nếu anh không tin em thì đã phạt luôn tội đó rồi ...Anh biết Lucia đã nói những lời khiêu khích em , nhưng em cần gì làm loạn lên thế chứ ...Anh yêu em và chỉ yêu 1 mình em , em không tin anh sao ?

_ Có , em tin anh nhưng cô ta cứ cố chọc tức em

_ Người ta cố tình chọc em , em tức giận là trúng kế của người ta rồi . Nhã Anh à , hứa với anh sau này phải bình tĩnh giải quyết vấn đề không được nóng nảy có được không ?

_ ...Dạ , em hứa – Nhã Anh nép vào lòng Thành Hưng

1 tuần trôi qua , Nhã Anh không ra khỏi phòng khi có Lucia ở nhà ...Một buổi sáng , như thường lệ Linh Nhi đem điểm tâm vào cho Nhã Anh ...

_ Linh Nhi à , chị có việc muốn bàn với em

_ Dạ , chị nói đi ạ

_ Chị muốn em đi học 1 cái nghề gì đó , học phí và chi tiêu hàng ngày chị sẽ cung cấp miễn là em cố gắng học

_ Chị ....em đã làm sai điều gì sao ...hay là ....- Linh Nhi hốt hoảng vì nghĩ Nhã Anh đuổi việc mình

_ Không phải , em nghe chị nói này . Chị xem em như em gái chị vậy , em cũng đã theo chị nhiều năm rồi không lẽ em muốn sống kiếp người làm suốt đời sao ? Chị muốn em học 1 nghề gì đó để có tương lai hơn rồi còn lập gia đình nữa . Chị muốn em gái của chị phải có cuộc sống ổn định

_ Nhưng em ....em sợ mình không học nổi

_ Em chưa thử thì sao biết là không học được , chị thấy em rất thông minh chắc chắn em làm được mà

Sau đó , Linh Nhi đồng ý đi học nhưng do chỗ học xa nên Nhã Anh thuê cho Linh Nhi 1 căn hộ , 1 tuần Linh Nhi mới đến thăm Nhã Anh vào chủ nhật ....Giờ đây chỉ còn 1 mình Nhã Anh đối phó với Lucia nhưng vì đã hứa với Thành Hưng nên Nhã Anh không đoái hoài tới những lời nói của cô nàng kia .....Một buổi sáng chủ nhật , tiết trời mát mẻ ....

_ Chào buổi sáng , Nhã Anh – Lucia mỉm cười bước về phía bộ sofa nơi Nhã Anh đang vừa nhâm nhi li sữa vừ đọc báo

_ Chào chị - Nhã Anh đáp 1 câu ngắn gọn và mắt vẫn dán vào tờ báo

_ Chào chị Lucia , chị thức sớm vậy ? – Linh Nhi trong bếp bước ra

_ Linh Nhi , lấy cho chị cốc sữa – Lucia nói

_ Xin lỗi chị , em được thuê để chăm sóc chị Nhã Anh thôi ạ

_ Cái gì ? Cô cũng chỉ là kẻ ăn người ở trong nhà thôi , còn ở đó kiêu ngạo sao đúng là chủ nào tớ nấy

_ Linh Nhi , ngồi xuống và kể cho chị nghe việc học tập của em đi – Nhã Anh phớt lờ thái độ của Lucia

Lucia vô cùng bực tức trước thái độ không xem cô ra gì của Nhã Anh ....

_ Em thấy chị mặc chiếc váy này đẹp không ? Chiếc váy này là anh Thành Hưng mua cho chị khi còn ở Mĩ , nó rất đắc tiền đấy – Lucia có ý chọc tức

_ Uk trông đẹp nhỉ ? Chắc là chị thích lắm hả - Nhã Anh hỏi

_ Tất nhiên rồi , chị rất trân trọng tình cảm của anh ấy

_ Tưởng gì chứ váy thì anh Thành Hưng hay mua cho em lắm – Linh Nhi đáp

_ Cô đừng có lên tiếng ở đây , những chiếc váy tầm thường dành cho hạng người ở tầm thường như cô thì làm sao so sánh được với váy hàng hiệu của tôi . Tôi nghĩ ngay cả xuất xứ chiếc váy này cô cũng chẳng biết , vì cô làm sao có cửa mặc nó

_ Vậy thì chắc là em có nhiều cửa hơn chị rồi ...Chiếc váy chị đang mặc mang tên Valentino Hot , chất liệu 100% Silk , thiết kế 2 lớp vải đúng không ? Anh Thành Hưng cũng từng tặng em 1 cái đấy , ngoài ra anh ấy cũng còn mua cho con ở như em rất nhiều thứ khác – Linh Nhi mỉm cười

_ Linh Nhi , em thật là sao lại nói những lời như thế với chị Lucia chứ . Chị Lucia vốn cao quý , em nói như vậy sẽ khiến chị ấy trở nên ngang hàng với người giúp việc đấy – Nhã Anh vờ trách

_ Ôi , em vô ý quá ...thật xin lỗi chị Lucia , em vốn thẳng thắng có sao nói vậy chị đừng trách nhé – Linh Nhi cúi đầu xin lỗi

_ Chị Lucia là người cao quý , rộng lượng dĩ nhiên sẽ không để bụng những câu nói nhỏ nhặt này rồi , em nói có đúng không chị Lucia – Nhã Anh và Linh Nhi kết hợp ăn ý khiến Lucia đành ngậm bồ hòn làm ngọt

Dĩ nhiên là Lucia không dễ gì bỏ qua việc này nhưng thời gian để cô ta ở lại đây chỉ còn khoảng 1 tuần vì ngôi nhà gần hoàn thiện rồi... ... Việc trả thù Nhã Anh trở nên gấp rút ...Tối hôm đó Lucia lấy cớ bàn công việc và mời Thành Hưng vào 1 nhà hàng sang trọng dùng cơm tối , là 1 người có trách nhiệm với công việc nên Thành Hưng nhận lời.....Thành Hưng có thói quen thường tắt điện thoại khi đang bàn công việc nên anh không biết rằng có 1 người xót ruột liên tục gọi cho anh ....Lucia dùng xong bữa tối lại rủ Thành Hưng đi dạo cho bớt no rồi hãy về .....Về đến nhà , khi Thành Hưng và Lucia cười nói bước vào thì ....

_ Chào anh , sao anh về muộn vậy – Nhã Anh có phần không vui nhưng vẫn mỉm cười

_ Anh và Lucia phải bàn công việc nên về muộn ...em đã ăn gì chưa ? –Thành Hưng hỏi

_ Dạ chưa , em chờ anh ...để em hâm nóng thức ăn lại rồi chúng ta cùng ăn nhé –Nhã Anh định quay đi

_ Thôi , em ăn đi lúc nãy anh và Lucia ăn ở ngoài rồi

Nhã Anh cảm thấy buồn lắm nhưng cũng gượng cười và lẳng lặng đi vào bếp ...

_ Chà , nấu nhiều món quá nhỉ ? Lại còn thắp nến , lãng mạn ghê chưa ...Haizz tiếc là anh Thành Hưng đã ăn với chị rồi – Lucia bước vào

Đang buồn còn bị đả kích nên Nhã Anh tức lắm nhưng cô cố gắng lơ Lucia đi và tiếp tục dọn thức ăn trên bàn vào hộp để cất vào tủ lạnh...

_ Haizz....ban nãy ăn xong đi dạo mát thích thật , nhất là khi bên cạnh có 1 người đẹp trai tài hoa như anh Thành Hưng đi cùng ....

Xoảng ...xoảng ...dường như không chịu nỗi những lời đã kích của Lucia nên Nhã Anh vơ hết đống chén dĩa trên bàn xuống sàn và tặng cho Lucia 1 cái tát .....đúng lúc Thành Hưng chạy vào ....

_ Nhã Anh em làm gì thế - Thành Hưng chạy đến giữ cổ tay Nhã Anh trước khi cô kịp tát Lucia thêm 1 cái nữa

_ Huhu , em chỉ muốn giúp em ấy dọn dẹp không ngờ em ấy lại vô cớ nổi giận với em – Lucia bỗng bật khóc

_ Đồ trơ trẽn giả tạo , cô giúp tôi hồi nào – Nhã Anh tức giận

_ Tất cả những gì em nói đều là sự thật ....Thôi , em hiểu rồi chắc là Nhã Anh không thích em ở đây , em đi đây – Nói rồi Lucia chạy ra khỏi nhà cứ như cô ta bị oan ức thật vậy

Thành Hưng đuổi theo nhưng không kịp , anh quay về khóa cửa nhà rồi bước vào kéo tay Nhã Anh lôi 1 mạch lên phòng trói tay chân cô lại , đẩy cô nằm sấp lên giường rồi cởi quần của cô ra ....

_ Nói đi sao em làm vậy ? –Thành Hưng nghiêm giọng

_ Anh không tin em sao ? ...Lúc nãy em nói rồi bậy giờ không nói nữa – Nhã Anh tức lắm

Chát ....chát ...chát ....aaaa .....3 roi với lực rất mạnh khiến Nhã Anh bật khóc ngay tức thì

_ Em còn ở đó mà cứng đầu à ? Giờ em có nói rõ không ?

_ Huhu , .......- Nhã Anh chỉ khóc chứ không nói gì

_ Vì anh đi ăn tối với Lucia mà em cư xử vậy sao ? Anh đi làm ăn mà ăn tối ở ngoài là chuyện bình thường em còn lạ gì nữa .

_ Uk , là do tôi sai đó , anh hài lòng chưa – Nhã Anh hét lên

Chát ...chát ....aaaaa.....2 roi nữa với lực không hề giảm ....

_ Em đừng có ghen mù quáng như vậy , chẳng phải anh đã nói em phải nhịn sao ? Em còn ra tay đánh người ta nữa chứ

_ Tôi thích vậy đó , cô ta đáng bị như vậy ...anh thấy xót cho cô ta à , vậy sao không đi tìm cô ta hỏi xem cô ta có bị sao không ?

_ Em đúng là không ra làm sao cả ? Uổng công em là người có ăn học lại là con nhà danh giá

_ Uk tôi là vậy đó , anh ý kiến gì chứ - Nhã Anh cãi lại

Chát chát chát .....aaa....chát chát chát ......aaaaa........Thành Hưng tay siết chặt roi mà đánh ...anh sắp bị thái độ của Nhã Anh làm tức chết ....chát chát chát .....chát chát chát ......Nhã Anh quằn quại dưới từng ngọn roi không chút lưu tình kia ....nước mắt rơi lã chã ....cơn đau thấu trời cứ mãi tăng thêm ...từng ngọn roi không hề giảm lực cứ vô tình quật xuống đôi gò mông của cô tiểu thư yếu mềm khiến cho đôi gò mông ấy nát dần đi ...

Chát....chát chát ....nếu như Nhã Anh không cãi cố thì chắc Thành Hưng đã không giận như vậy .....lúc này Thành Hưng như 1 lò lửa bị trút thêm dầu vào vậy ....Anh ra tay không chút lưu tình .....Đánh được gần 80 roi thì Thành Hưng dừng lại , bước ra khỏi phòng bỏ mặc Nhã Anh đang bị trói với đôi mông giờ đây đã sưng tấy tím thẫm và đôi chỗ loang máu đỏ tươi ....Nhã Anh vừa uất vừa giận nằm khóc mãi đến khi mệt quá và ngủ thiếp đi ....Sáng hôm sau ,....kính koong ...kính koong ....Thành Hưng ra mở cửa ..._ Chào anh , chị Nhã Anh đã thức dậy chưa ? – Linh Nhi tươi cười

_ Anh cũng không biết nữa , thôi em vào nhà đi

...........

_ Tối hôm qua chắc 2 người vui vẻ lắm nhỉ , chị Nhã Anh đã cùng em đi chợ và tự tay nấu bữa tối mừng ngày kỉ niệm 2 anh chị quen nhau đấy – Linh Nhi vui vẻ nhìn Thành Hưng

_ Trời ơi , anh quên mất – Nghe Linh Nhi nói , Thành Hưng bất giác thốt lên và chạy ngay lên phòng trước sự ngỡ ngàng của Linh Nhi

Linh Nhi cũng chạy theo sau , lên đến nơi ....

_ Trời ạ , sao thế này – Linh Nhi sững sốt khi thấy Nhã Anh bị trói nằm sấp trên giường với đôi mông nát đi vì đòn roi

Thành Hưng vôi cởi trói cho Nhã Anh , rồi lấy thuốc định bôi cho cô nhưng bị cô đẩy ra ....

_ Tránh xa tôi ra , tôi không cần anh quan tâm đến tôi – Đôi mắt Nhã Anh đã sưng húp vì khóc quá nhiều

_ Nhã Anh , anh thật sự xin lỗi anh đã sai rồi ....Nhã Anh ....

_ Đừng nói gì nữa , tôi không muốn nghe , tôi cũng không muốn thấy mặt anh nữa , anh đi đi – Nhã Anh dùng 2 tay bịt tai và hét lên

_ Anh Thành Hưng , chị ấy đang rất kích động anh cứ ra ngoài đi ở đây cứ để em – Thấy tình hình căng thẳng nên Linh Nhi đành lên tiếng

Thành Hưng buồn bã gật đầu và bước ra ngoài ....

_ Anh ấy tin Lucia mà không thèm tin chị - Nhã Anh ôm chầm lấy Linh Nhi và bật khóc

_ Chị hãy bình tĩnh kể lại cho em nghe nào – Linh Nhi trấn an

Sau khi kể hết mọi chuyện cho Linh Nhi nghe ....

_ Trời ạ , sao anh ấy thay đổi quá vậy ? Ngày trước có như thế đâu – Linh Nhi đau lòng nhìn Nhã Anh

_ Linh Nhi , chị không muốn ở lại ngôi nhà này nữa đâu

_ Chị bình tĩnh đi mà , hay là chúng ta về nhà với ông chủ nhé

_ Không , chị muốn đi đâu đó thật xa 1 thời gian

_ Nhưng đi đâu chứ ?

......

_ Lucia à , không phải cô ấy muốn đuổi em đi đâu – Bên ngoài có tiếng Thành Hưng

_ Thôi em không ở lại nữa đâu – Lucia giả vờ giận dỗi

_ Em cứ ở lại đi , Nhã Anh là vợ anh cô ấy sẽ nghe anh mà

..........

Bên trong phòng Nhã Anh nghe không xót 1 lời , cô tức lắm....

_ Em thấy chưa vừa mới xin lỗi chị thế mà quay lưng 1 cái đã đi thỉnh con hồ li kia về - Nhã Anh bức xúc

Linh Nhi im lặng không nói gì , tự dưng cô cảm thấy bản thân có lỗi vì ban đầu chính cô đã luôn ủng hộ việc Nhã Anh đến với Thành Hưng .....Ngày hôm sau , Thành Hưng vào phòng và hốt hoảng khi phát hiện Nhã Anh và toàn bộ đồ đạc của cô đã biến mất , chỉ có 1 tờ giấy dán trên cửa với vòn vẹn vài từ ngắn gọn :" đừng đi tìm khi nào thích sẽ tự về "

d

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: