Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 3


Mãi tới chiều tối , Nhã Anh bị đánh thức bởi tiếng gõ cửa .....

_ Nhã Anh , ba vào có được không ?

Thờ thẩn lết từng bước ra mở cửa ....Ông Lương đã hoảng hốt khi trông thấy vẻ mặt bơ phờ của con gái ...ông bước vào ngồi lên chiếc ghế cạnh giường , Nhã Anh thì ngồi nghiêng trên giường ( mông còn đau ) ôm gối ....cả 2 người đều im lặng ....

_ Con không muốn nói chuyện với ba sao Nhã Anh ?

_ Con...con tưởng ba vào để giảng cho con nghe 1 đống đạo lí như mọi khi nữa chứ - Nhã Anh đáp như người mất hồn

_ Thành Hưng đã kể cho ba nghe mọi chuyện rồi

_ Ra là ba vào để giúp làm lành cho con rể tương lai của ba

_ Trong mắt con , ba là người cha tồi đến vậy sao ?

Nhã Anh im lặng ....

_ Nhã Anh , con biết không ngày trước ba rất yêu mẹ con , bà ấy là 1 người phụ nữ tài năng , biết đàn , biết múa , biết vẽ , biết hát ....giỏi rất nhiều thứ .Nhưng từ lúc bà ấy mất đi , ba cảm thấy rất hụt hẫng và tuyệt vọng , lí tưởng sống của ba dường như bị sụp đổ ...Nhờ có con , ba mới tiếp tục cố gắng . Con là 1 bản sao hoàn hảo của mẹ con , nên từ nhỏ ba cho con học đủ thứ vì muốn con được tài giỏi như mẹ mình . Ba luôn muốn con học những thứ tốt nhất , mặc quần áo đẹp nhất , ăn ngon nhất và quan trọng nhất là ba sợ mất con như ba từng mất mẹ con nên ba đã luôn cấm con giao du với thế giới đầy cạm bẫy ngoài kia ....

_ Ba đã xem con như 1 con búp bê và luôn chưng trong chiếc tủ kính sang trọng – Nhã Anh có phần tỉnh táo hơn

_ Đúng , ba xin lỗi . Ba không nên áp đặt con nhiều như vậy . Con đã lớn rồi , việc con chọn như thế nào ba cũng sẽ tôn trọng con . Giữa 2 người con trai con phải chọn 1 thôi , dù lựa chọn của con như thế nào thì cũng sẽ có 1 người đau lòng , hoặc là cả 2 đều đau lòng nếu con không chọn ai ....nhưng không sao , đừng nghĩ cho họ , họ sẽ ổn thôi , quan trọng là quyết định của con

Nhã Anh nhào tới ôm chặt ba mình , đây là lần đầu tiên cô cảm thấy tự do và gần gũi với ba như vậy ....Suốt đêm hôm ấy , Nhã Anh suy nghĩ rất nhiều về việc nên chọn Hoàng Dương hay Thành Hưng , cô đã đau đầu vì việc này ...Nhưng khi nhìn vào di ảnh mẹ mình , cô đã biết phải làm như thế nào và cô đã quyết định .....

Sáng hôm sau , Nhã Anh mời Thành Hưng và Hoàng Dương đến để giải quyết rắc rối này ....Nhã Anh nhìn 2 người rồi nói .....

_ Anh Thành Dương lúc ở bên anh em rất vui vẻ và tự do . Còn Thành Hưng , lúc ở bên anh em thấy sự nghiêm nghị . Trước đây em từng nói với anh Hoàng Dương rằng em không hề yêu anh Thành Hưng , cái gọi là vợ chồng tương lai chỉ là 1 sự sắp đặt của bố em ...

Nói đến đây Nhã Anh chợt im ít phút , Hoàng Dương thì mừng ra mặt , còn Thành Hưng có vẻ hơi buồn nhưng trong anh vẫn hứa với lòng sẽ tôn trọng quyết định của Nhã Anh ....Linh Nhi đứng gần đó chờ xem Nhã Anh sẽ quyết định thế nào ....

_ Và em quyết định ...người em sẽ chọn ...là chồng tương lai của em Nguyễn Thành Hưng – Nhã Anh nói

_ Sao cơ ? Em nói gì ? Em mất trí à ? Hay là em bị ép buộc

– Hoàng Dương không ngờ tình thế lại quay 180 độ như vậy

_ Không , đây là quyết định của em chẳng ai ép em cả

_ Anh không tin , rõ ràng e ở bên anh vui vẻ tự do hơn ở bên cậu ấy , hơn nữa trước đây em nói không có yêu cậu ấy mà – Hoàng Dương hơi bất mãn

_ Đó là trước đây thôi giờ thì em rất yêu anh ấy

_ Em nói thật chứ ? – Thành Hưng rất vui

_ Tối hôm qua em đã suy nghĩ rất nhiều về điều này . Lúc trước em ở bên anh Hoàng Dương đúng là em rất vui vẻ nhưng niềm vui đó xuất phát từ việc em muốn được đi chơi , mỗi ngày em chờ anh là để được đi chơi chứ không phải vì em có tình cảm với anh . Còn lúc em ở bên anh Thành Hưng thì khác , tuy anh ấy nghiêm nghị nhưng những gì anh ấy dạy em là đúng . Lúc em ngoan thì anh ấy cũng thưởng cho em , còn lúc làm sai sẽ bị phạt , đây là điều em và anh ấy đã giao ước nên em không trách anh ấy . Hơn nữa những lúc anh ấy phạt em , em đều thấy rõ anh ấy rất đau lòng , khi phạt xong anh ấy thường ôm em thật chặt , những lúc ấy em cảm thấy rất ấm áp và an toàn trong vòng tay của anh ấy . Vậy nên em biết rằng từ lâu em đã có tình cảm với anh Thành Hưng . Em hi vọng anh sẽ hiểu

_ Uk , không sao đâu được biết em là 1 vinh hạnh của anh – Hoàng Dương không mấy vui với quyết định của Nhã Anh , đó là điều anh không mong muốn thứ anh muốn là Nhã Anh chọn anh

Ngay hôm sau Hoàng Dương quay về Mĩ , kế hoạch về dự án khu du lịch của anh ta không thấy động tĩnh gì có lẽ anh ta muốn bỏ nó rồi . Nhã Anh tiếp tục cùng Linh Nhi về sống ở nhà Thành Hưng .......

_ Nhã Anh , kết quả này sai rồi , em thật là bất cẩn quá –

Thành Hưng cốc Nhã Anh 1 cái

_ Ui da , thì để từ từ người ta tính lại – Nhã Anh phụng phịu

_ Làm nhanh lên còn xuống ăn cơm nữa , anh đói bụng rồi đó

_ Làm như em không đói vậy ...Anh nà ....

_ Sao ?

_ Sau này anh sẽ không đánh đòn em nữa có đúng không ?

_ Còn phải coi thái độ của em đã

_ Sao kì vậy ? Em không chịu đâu

_ Không muốn bị đòn thì hãy ngoan ngoãn đừng làm lỗi nữa .

_Hix , anh đánh đau lắm, vết tích 5 ngày trước vẫn còn đau ê ẩm

Thành Hưng thấy hơi đau lòng bởi câu nói này , hôm đó dù là Nhã Anh làm sai nhưng anh không nên mạnh tay như vậy . Lúc cơn ghen và cơn giận trong anh bùng phát anh không nên phạt Nhã Anh , lẽ ra phải chờ đến khi tâm trí ổn định mới phải ....

_ Này ....này ....sao anh im vậy ? – Nhã Anh vẫy vẫy tay trước mặt Thành Hưng khiến anh trở về hiện tại

_ À ...umh ....anh không sao ...

_ Hihi , em sửa lại rồi nè , anh kiểm thử xem – Nhã Anh đưa

tập cho Thành Hưng .....

_ Umh , làm đúng rồi ...

_ Yeah , chúng ta đi ăn cơm thôi

2 người đứng lên , Nhã Anh tung tăng bước đi ...chợt 1 vòng tay từ phía sau ôm ngang hông cô ....Nhã Anh thoáng đỏ mặt nhưng thấy rất vui ....Sau khi ăn tối , Nhã Anh lên phòng , Linh Nhi đang xếp quần áo đã giặt ủi vào tủ cho Nhã Anh ....

_ Em thắng rồi nhé . Cuối cùng chị cũng yêu anh Thành Hưng

_ Chị chỉ thích thôi làm gì mà yêu nhanh vậy

_ Chị thật đúng là ...nhưng không sao , em tin anh Thành Hưng sẽ khiến chị yêu anh ấy sớm thôi .

_ Ui da , mông chị đau ê ẩm Linh Nhi à .

_ Đã bảo chị phải bôi thuốc hàng ngày mà chị có nghe đâu .

_ Hức , tại em không bị nên không biết thôi , bôi thuốc vào rát ghê lắm .

_ Em không rành về thuốc thang đâu , hay để em xuống nhà lấy cho chị 1 viên giảm đau nhé .

_ Umh vậy cũng được .

Linh Nhi vừa mở cửa thì gặp Thành Hưng ...anh ra hiệu cho Linh Nhi vào giúp anh ...anh cầm 1 cái hộp đi vào ....

_ Ủa , anh tìm em có gì sao ? – Nhã Anh hỏi

_ Anh đem thuốc đến cho em bôi

_ Eo ơi , em không bôi đâu – Nhã Anh nghe vậy trùm chăn kín mít

_ Chị không bôi sẽ để lại sẹo không đẹp đâu – Linh Nhi nói

_ Chị mặc kệ , sẹo ở mông thì có ai thấy đâu mà sợ - Nhã Anh nhất quyết không chịu

_ Ai nói là không ai thấy , chồng em sẽ không thích đâu – Thành Hưng mỉm cười

_ Anh không thích thì đừng có cưới em

_ Vậy là em chấp nhận anh là chồng rồi sao – Thành Hưng trêu – Nhã Anh ngoan , để anh bôi thuốc cho rồi anh cho ăn socola hạnh nhân chịu không

_ Em muốn ăn bánh thạch cơ – Nhã Anh hé mắt ra

_ Umh , được rồi . – Thành Hưng khẽ kéo chăn của Nhã Anh xuống rồi vén chiếc váy ngủ của cô lên rồi nhẹ nhàng kéo quần trong của cô xuống ....Anh tỉ mỉ sát trúng vết thương và bôi thuốc cho Nhã Anh ...

_ Aaa , rát quá – Nhã Anh ngọ nguậy cái mông

_ Chị cố chịu 1 chút đi – Linh Nhi xót ruột

_ Cố chịu 1 chút , hơi rát thôi sẽ không sao đâu – Thành Hưng xoa xoa lung Nhã Anh như an ủi cô

_ Huhu , tất cả là tại anh , tại anh đó huhu ....Em sẽ mách bác Thiên phạt anh cho coi huhu...

_ Chị cần gì mách chứ , anh ấy vì chị mà bị ba phạt 50r đấy – Linh Nhi trách móc

Thành Hưng nhìn Linh Nhi với ý trách móc việc Linh Nhi nói ra ...

_ Sao cơ ? Hồi nào sao em không biết – Nhã Anh nhìn Thành Hưng

_ Là cái hôm chị giận bỏ về nhà đó , tối hôm đó anh ấy bị phạt ....

_ Linh Nhi , em về nghỉ đi anh có việc nói riêng với Nhã Anh – Thành Hưng nói

Thành Hưng không muốn làm Nhã Anh bận tâm nên mới bảo Linh Nhi về phòng ....Đợi Linh Nhi đi Thành Hưng tiếp tục công việc của mình ...

_ Sao anh cứ im lặng thế ? Hôm đó anh bị phạt thật à ? – Nhã Anh lay tay Thành Hưng

_ Em nằm yên nào ! – Thành Hưng bảo

_ Em không chịu , anh trả lời em đi .- Nhã Anh nằm nghiêng qua nhìn lên Thành Hưng

Thành Hưng khẽ gật đầu rồi kéo Nhã Anh nằm sấp xuống tiếp tục bôi thuốc ....

_ Thế có đau không ? – Nhã Anh ngây ngô ( vậy cũng hỏi , tất nhiên là đau rồi )

_ Có , đau cả ngoài lẫn trong ....nhưng đau ở trong nhiều hơn – Thành Hưng đáp

_ Thế anh đi bác sĩ chưa ? ( =,=" )

_ Để làm gì ? – Thành Hưng ngạc nhiên

_ Thì để chụp hình xem có bị gì không , anh nói đau ở trong hơn mà chắc là bị ảnh hưởng đến xương nên mới thấy đau bên trong . Mà bác Thiên này cũng mạnh tay thật , đánh gì mà đánh tới nỗi xương cũng đau – Nhã Anh tuông 1 hồi (chỉ số ngây thơ 99,99% =.=)

Nghe vậy Thành Hưng bật cười ....

_ Xong rồi , em cứ để như vậy mà ngủ đi anh về phòng đây

– Thành Hưng kéo chăn đắp cho Nhã Anh

_ Anh à , anh ở đây với em 1 chút đi – Nhã Anh lắc lắc tay Thành Hưng

_ Umh thôi được rồi

Thành Hưng ngồi tựa lung vào đầu giường và vuốt mái tóc dài mềm của Nhã Anh , Nhã Anh gối đầu lên đùi anh nghịch chiếc nhẫn trên bàn tay trái của anh ...

_ Em chưa nói cho anh biết vì sao em thi rớt đại học đấy – Thành Hưng chợt hỏi

_ Vì lúc đó em muốn trốn tránh , nếu em đậu em sẽ phải đi ra nước ngoài học rồi về lên xe hoa với anh

_ Vậy năm nay có định thi rớt nữa không ? – Thành Hưng nhẹ nhàng

_ Dạ không , em sẽ không hành xử ngốc nghếch nữa , nếu em rớt anh sẽ lại cho em ăn roi như thế đau lắm

_ Nhã Anh ngốc , đâu phải hở 1 tí là anh lại phạt em chứ ...Mà em không thích làm vợ anh sao ?

_ Ơ ...cái này ... cái này phải có thời gian...

_ Uk , anh sẽ chờ em!

Từ đó Thành Hưng rất nuông chìu Nhã Anh , không phạt cô lần nào , khi cô sai thì chỉ mắng mấy câu rồi lại bị dịu đi vì đôi mắt đẫm lệ to tròn của cô ... Nhã Anh được nước thì làm tới , cô bắt nạt Thành Hưng , nhưng vì việc học của Nhã Anh không gặp trục trặc gì nên Thành Hưng cũng để cô bắt nạt .... Năm đó Nhã Anh thi đậu đại học kinh tế và đại học ngoại thương với điểm khá cao ....Tuy nhiên cô không đi du học mà ở lại Việt Nam học ...Thấy Thành Hưng dạy tốt nên ba Nhã Anh để cô cho Thành Hưng kèm tiếp mấy năm đại học luôn ....nhưng thời điểm này Thành Hưng thường đi nước ngoài công tác nên việc kèm cặp Nhã Anh không còn gắt gao như trước ....Nhã Anh vào đại học , với sự thông minh và tài năng vốn có cô luôn đạt điểm cao nhất trường , xung quanh cô có vô số vệ tinh nhưng Nhã Anh lại trở nên kiêu ngạo , tự phụ ....Năm đại học thứ 2 của Nhã Anh , Thành Hưng sắp xếp ổn thỏa công việc và trở về nhưng anh không về 1 mình mà đưa theo 1 cô gái ....

_ Aaaaa , anh mới về sao không gọi em ra đón – Nhã Anh vui mừng

_ Anh tự về được mà ....

_ Anh có mua quà cho em không ?- Nhã Anh tíu tít – Cô gái này là ? – Nhã Anh nhìn người con gái vừa mới bước vào

_ À đây là Lucia , thư kí của anh . Nhà của cô ấy hiện đang xây nên cô ấy tạm thời ở nhờ chỗ chúng ta ....Còn đây là Nhã Anh , vợ chưa cưới của anh – Thành Hưng nhìn sang Lucia

_ Chị ấy biết tiếng Việt sao ? – Nhã Anh hỏi

_ Umh , bố mẹ chị đều là người Việt nên ngay từ nhỏ chị được học tiếng Việt

Không hiểu sao Nhã Anh có ác cảm với cái cô Lucia này ghê luôn , cô ta khá xinh nhưng đôi mắt ẩn chứa 1 vẻ gian xảo ....đôi mắt ấy cứ nhìn Thành Hưng tình tứ khiến Nhã Anh khó chịu .....

_ Nhà chúng ta chỉ có 3 phòng 1 của anh , 1 của em , 1 của Linh Nhi vậy chị ấy ngủ ở đâu .

_ Phòng của em không được đâu , ai lại cho khách ngủ trong phòng của 1 người làm chứ - Linh Nhi bước ra , có vẻ cô cũng chẳng ưa Lucia nhưng không phải vì ghen như Nhã Anh mà vì đang bảo vệ cô chủ

_ Phòng của em chắc chắn không được , em quen ngủ 1 mình rồi – Nhã Anh nói

_ Vậy thì Lucia , em hãy ở phòng của anh – Thành Hưng nói

_ Sao cơ ? – Cả 3 cô gái

_ 1 nam , 1 nữ có vẻ không ổn lắm – Lucia có vẻ giả vờ - Nhưng nếu không còn phòng thì anh sẽ cùng ngủ 1 phòng với ....

_ Với em – Nhã Anh chặn lại

_ Nhưng em bảo là quen ngủ 1 mình mà – Lucia giả ngây

_ Đúng nhưng đó là đối với người dưng ...còn anh Thành Hưng là chồng tương lai của em – Nhã Anh nhấn mạnh 3 chữ " chổng tương lai "

Thành Hưng hơi bất ngờ trước lời của Nhã Anh vì anh vốn định sẽ dọn xuống salon ngủ ....

_ Linh Nhi ! Em giúp chị đem đồ của chồng chị lên phòng chị nhé – Nhã Anh cố ý chọc tức Lucia

_ Dạ ! – Linh Nhi cũng hợp tác

Bữa cơm tối hôm đó ,...

_ Sao toàn cơm hộp thế Linh Nhi ? – Thành Hưng hỏi

_ Là do em không biết anh về , ở nhà chỉ có em và Linh Nhi nên em bảo khỏi nấu ra ngoài mua cơm hộp ăn cho tiện –

Nhã Anh đáp , sự thật là cô bí mật bảo Linh Nhi đem thức ăn buổi tối cho bà hàng xóm rồi

_ Không sao đâu anh , em ăn được mà – Lucia nói

_ Uk , anh biết . Anh chỉ lo cho Nhã Anh thôi , thời buổi này ăn uống phải cẩn thận . Mà sao em không gọi thức ăn ở nhà hàng ? – Thành Hưng nói 1 câu như tạt cả thau nước lạnh vào mặt Lucia

_ Em thấy nhà hàng tốn kém lắm , quan trọng là không khí gia đình mà anh , mọi người ăn ngon miệng là được

Tối hôm đó , trong phòng Nhã Anh ....

_ Ui nhiều quà quá cơ – Nhã Anh ôm 1 đống socola hạnh nhân và kẹo dẻo

_ Nhã Anh à , tối nay anh phải ngủ dưới sàn phải không ? – Thành Hưng hỏi

_ À ....- đang định trả lời đúng thì Nhã Anh thấy có bóng người ngoài cửa – À không , chúng ta trước sau cũng là vợ chồng mà anh cứ ngủ trên giường với em đi – Nhã Anh cố tình nói to .....

_ Chị Lucia , chị làm gì ở đây ? – Bên ngoài có tiếng Linh Nhi , đúng như Nhã Anh đoán cái bóng đó là của Lucia vì Linh Nhi không bao giờ lấp ló như vậy .

_ À không , chị thấy nhà đẹp nên đi tham quan thôi ...Chị về phòng đây – Là tiếng trả lời của Lucia

Linh Nhi bước vào ....

_ Chị gọi em qua có gì không ?

_ Chị có nhiều socola quá ăn không hết , chia cho em bớt nè – Nhã Anh nói

_ Anh có mua mấy cái áo đầm cho Linh Nhi này , em về phòng thử xem có thích không ? – Thành Hưng nói

_ Áo đẹp quá chắc mắc lắm em không dám nhận đâu – Linh Nhi nói

_ Có gì mà không dám , em và Nhã Anh như chị em của nhau , em lại hết lòng chăm sóc Nhã Anh bấy nhiêu đây có đáng gì – Thành Hưng mỉm cười

_ Đúng đó , em nhận đi , nếu không chị sẽ buồn đó – Nhã Anh nói

_ ...Vậy ...vậy ....em cảm ơn anh chị - Linh Nhi vui vẻ đáp

Khi còn lại 2 người , Nhã Anh đóng cửa phòng lại và nhảy lên giường ...Thành Hưng cũng nằm xuống vòng tay ôm Nhã Anh ....

_ Này đừng có lợi dụng nha – Nhã Anh đẩy Thành Hưng ra

_ Anh và em trước sau cũng là vợ chồng , câu này là em nói mà – Thành Hưng lại ôm Nhã Anh

_ Nhưng ....nhưng ...tại ...tại ...

_ Tại vì em muốn chọc Lucia đúng không – Thành Hưng nắm trúng đuôi Nhã Anh

_ Hihi , vậy mà anh cũng đoán ra

_ Vợ anh , anh không hiểu thì còn ai hiểu . Anh nhớ em lắm , cho ôm 1 tí đi mà , ai ăn thịt ăn cá gì đâu mà sợ Thành Hưng ôm chặt Nhã Anh và ngủ thiếp đi , Nhã Anh cũng vậy ^^ ......

Sáng hôm sau ...Nhã Anh xuống bếp ....

_ Chào buổi sáng , chị có làm thức ăn thức cho anh Thành Hưng và em nè - Lucia nói

_ Linh Nhi sao hôm nay em không làm ? – Nhã Anh nhìn Linh Nhi

_ Dạ ...- Linh Nhi ấp úng

_ Thôi , em đi ra chợ mua đồ để nấu cơm trưa đi – Nhã Anh bảo

_ Dạ ! – Linh Nhi vừa đi khỏi

_ Em đừng trách Linh Nhị là chị dậy sớm nên làm thôi , khi còn ở Mĩ chị vẫn thường chuẩn bị bữa sáng cho Thành Hưng , ngoài ra còn làm cơm cho anh ấy mang đi làm nữa ...Anh ấy rất thích những món chị nấu nên thường ăn rất nhiều ...Em ăn thử xem món sườn nướng quế vị này xem ngon không – Lucia đưa đĩa thức ăn đến trước mặt Nhã Anh ...

Nhã Anh bị dị ứng với quế nên cô nhăn mặt đưa tay đẩy ra ....Xoảng ....chiếc đĩa rơi vỡ tan ngay lúc Thành Hưng bước vào ....

_ Chị chỉ có lòng làm cho em ăn thôi mà , nếu em không thích thì có thể không ăn sao lại hất đổ chứ - Lucia giả vờ buồn rầu ngồi xuống dọn chiếc đĩa vỡ

_ Nhã Anh sao em quá đáng vậy ? – Thành Hưng bước đến

_ Gì chứ ? Em bị dị ứng với quế anh biết mà ....

_ Vậy cũng không nên hất đổ như thế chứ - Thành Hưng trừng mắt

_ Em còn chưa đụng tay vào cái đĩa ấy sao lại bảo là em hất đổ chứ ? – Nhã Anh bực mình

_ Em còn dám chối , em không hất đổ không lẽ Lucia tự hất đổ công sức của mình sao ?

_ Thôi thôi , em không sao đâu , tại em bất cẩn thôi – Lucia can ngăn

Thành Hưng kéo Nhã Anh lên phòng ...

_ Em làm sao vậy Nhã Anh ? – Thành Hưng hỏi

_ Em chẳng làm sao cả ...

_ Lâu rồi anh không quản em nên em ngày càng quá đáng . Tối nay chúng ta sẽ nói chuyện .

_ Trưa anh không về ăn cơm với em sao ? À phải rồi , anh đã có cô Lucia kia làm cơm cho rồi mà

_ Em đúng là ....- Thành Hưng tức giận bỏ ra ngoài

Nhã Anh tức tối , trưa hôm đó cô đến trường học sau đó không về nhà mà bỏ đi bar đến gần 1h sáng mới về ....Về tới nơi , thấy nhà còn sáng đèn , Nhã Anh lảo đảo trong men rượu bước vào nhà ....vừa bước vào phòng khách thì cô ngã lăn ra đất ....Thành Hưng và Linh Nhi vội đỡ cô lên phòng ....

_ Linh Nhi chị muốn uống nữa- Nhã Anh bật cười trong cơn say

_ Chị Nhã Anh , chị say quá rồi ....đừng chạy lung tung nữa để em giúp chị thay đồ - Linh Nhi vất vả

Thành Hưng bê nước ấm vào thấy Nhã Anh đang phá tung mọi thứ , liền ôm chặt lấy cô ....

_ Bỏ tôi ra , anh là ai mà dám ôm tôi hả ? – Nhã Anh giãy giụa – Bỏ tôi ra , Thành Hưng cứu em với

Thành Hưng đẩy Nhã Anh xuống giường ....lấy khăn ấm lau người cho cô ...

_ Bỏ tôi ra huhu ...Thành Hưng , sao anh không cứu em ? Huhu ...Anh vì cô Lucia đó mà bỏ mặc em huhu ....- Nhã Anh bật khóc rồi lịm đi

Phải khó khăn lắm Thành Hưng mới thay được cái váy ngủ cho Nhã Anh....rồi còn phải thức suốt đêm chăm sóc cho cô ...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: