Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 2

Ngay hôm sau, Hoàng Dương lại đến nhà vì có hẹn với Thành Hưng về việc đi xem đất....

_ Chào anh , anh Thành Hưng nói anh ngồi chờ chút anh ấy sẽ về ngay đấy – Linh Nhi bưng nước lên

_ Umh cảm ơn em ...Nhã Anh đâu rồi ? – Hoàng Dương chợt buộc miệng

_ Dạ chị ấy sẽ xuống ngay ạ !

_ Aaaa , chào anh Hoàng Dương ! – Nhã Anh tung tăng trong chiếc váy hoa dễ thương

_ Chà , hôm nay trông em dễ thương quá , bộ em định đi đâu à ?

_ Dạ không , em thích nên sửa soạn thôi ^^"

_ Em và Thành Hưng chắc hạnh phúc lắm hả ?

_ Hạnh phúc ? Là sao anh ?

_ Nghĩa là 2 người yêu nhau lắm đúng không ? Vì 2 người sẽ là vợ chồng trong tương lai mà

_ Nói thật thì em chỉ xem anh Thành Hưng như anh trai thôi , còn việc anh ấy là chồng tương lai là do ba em sắp đặt chứ em không có yêu anh ấy – Nhã Anh thật thà nói

Hoàng Dương nghe qua mừng như mở cờ trong bụng .....

_ Ôi thật là , người ta có câu ép dầu ép mỡ ai nỡ ép duyên chứ , ba em có vẻ phong kiến quá

_ Umh , đôi lúc em cũng nghĩ vậy .

_ Vậy sao em không nói với Thành Hưng việc này ? Sao em không thử tự quyết định cuộc đời mình ?

_ Việc này ...việc này ...

Bên ngoài có tiếng xe ...Thành Hưng đã về ....anh bước vào ....

_ Cậu đợi tớ có lâu không ? Xin lỗi nhé , tớ bận vài việc ở công ty – Thành Hưng vui vẻ nói

_ Umh không sao , tớ cũng vừa mới tới . Thôi chúng ta đi luôn nhé

_ Ok ...Nhã Anh à , anh đi nhé em nhớ làm bài tối anh kiểm tra đó – Thành Hưng mỉm cười nhìn Nhã Anh

_ Dạ , em biết rồi , các anh đi cẩn thận nhé

Đợi 2 người họ đi ...

_ Chị Nhã Anh à , sao chị lại nói việc đó với anh Hoàng Dương chứ ? – Linh Nhi có vẻ không vui

_ Chị thấy có sao đâu , anh Hoàng Dương rất thân thiện mà , chị thấy chị và anh ấy nói chuyện rất hợp nhau .- Nhã Anh nhún vai

_ Vậy lúc chị nói những lời đó chị có nghĩ tới anh Thành Hưng không ? Anh ấy rất yêu chị mà .

_ Chị biết nhưng tình yêu đâu thể miễn cưỡng được , hơn nữa chị và Thành Hưng không mấy hợp nhau , anh ấy lúc nào cũng bắt chị phải thế này thế kia khác với Hoàng Dương , Hoàng Dương rất dịu dàng lại nói đúng tâm lí của chị nữa .

_ Chị Nhã Anh ...chị ...thích anh Hoàng Dương đúng không ? – Linh Nhi hỏi

_ Chị ....chị ....- Nhã Anh như bị khựng lại bởi câu hỏi này

_ Trước giờ chị không quan tâm đoái hoài tới anh Thành Hưng , chưa bao giờ nói chuyện chia sẻ điều gì với anh ấy nhưng từ khi anh Hoàng Dương xuất hiện , cái gì chị cũng tâm sự với anh ta lại còn hết lời khen ngợi anh ta nữa

_ Linh Nhi à , chị cũng không biết nữa ...lúc ở bên Hoàng Dương chị thấy thoải mái lắm , còn ở bên Thành Hưng thì chị cảm thấy ngại ngại thế nào ấy

_ Chị hãy suy nghĩ thật kĩ nhé đừng chọn sai ... Em không nghĩ Hoàng Dương là người tốt , không có thằng con trai tốt nào lại đi cướp vợ bạn cả .

_ Em nói gì mà khó nghe vậy , em thừa biết cuộc hôn nhân của chị là 1 sự sắp đặt mà , chị đâu có yêu Thành Hưng

_ Uk , em không muốn chị chọn sai . Chị hãy xem như nể mặt đứa em này mà dành ra 1 tháng để xem chị muốn chọn ai được không ?

_ ....Umh , thôi được nhưng tới khi đó dù quyết định của chị thế nào thì em cũng không được phản đối đấy nhé

_ Em đồng ý !

Tối hôm đó Nhã Anh nằm đọc sách trong phòng ....cốc cốc cốc.....

_ Nhã Anh à , anh vào được chứ ?- Là tiếng của Thành Hưng

Nhã Anh chạy ra mở cửa ....Thành Hưng cầm 1 cái túi lớn màu đỏ bước vào và ngồi xuống giường ....

_ Em làm hết bài rồi anh xem đi – Nhã Anh đưa quyển tập cho Thành Hưng

_ Umh , để đó đi tí anh xem . Anh có mua cho em vài thứ em xem có thích không

Thành Hưng đưa Nhã Anh cái túi ....

_ Wow , đây là socola hạnh nhân loại có độ đắng 80% , còn có kẹo dẻo trái cây ,....đôi giày này đẹp quá đúng màu em thích nữa ...cái này ....cái này là cái gì vậy anh ?

_ Cái này là để dành khi nào em bị anh phạt đòn thì bôi vào vết thương

Nhã Anh đỏ ửng mặt lên ....Thành Hưng khẽ kéo tay Nhã Anh ngồi xuống cạnh mình ....

_ Nhã Anh à , anh xin lỗi

_ Sao cơ ạ ? – Nhã Anh tròn mắt nhìn

_ Xin lỗi vì tối hôm qua đã phạt em , lẽ ra anh phải để em thoải mái 1 chút dù sao em cũng lớn rồi mà .

_ Không phải , là tại em có lỗi trước , tại em ham chơi quá

Thành Hưng ôm lấy Nhã Anh , 1 dòng điện chạy khắp cơ thể khiến Nhã Anh như bị đứng hình trong vài giây , sau đó cô đẩy nhẹ Thành Hưng ra rồi đứng lên ....

_ để em thử giày nhé – Nhã Anh đánh trống lảng

_ Umh , em thử xem có vừa không ?

Những ngày sau , Nhã Anh và Thành Hưng có vẻ hòa thuận hơn có những buổi Nhã Anh đi chơi với Hoàng Dương đến tối mới về nhưng Thành Hưng cũng không nói gì , chỉ cần thấy Nhã Anh vui là anh cũng vui , anh muốn Nhã Anh được thoải mái ....Hoàng Dương thì khác , anh ta tìm mọi cách để đưa Nhã Anh đi chơi riêng , anh ta quyết tâm chinh phục trái tim Nhã Anh . Một ngày nọ , Hoàng Dương lại đưa Nhã Anh đi chơi , Thành Hưng thì bận tối mặt với việc thiết kế mô hình khu du lịch , đang mãi miệt làm việc trên laptop ....

_ Anh Thành Hưng , anh uống tí nước đi rồi làm tiếp – Linh Nhi bước đến

_ Umh , cảm ơn em , em để đó đi – Thành Hưng nói mà mắt không rời laptop

_ Em ....em...

_ Sao thế ? – Lúc này Thành Hưng mới ngước nhìn Linh Nhi

_ Đã lâu rồi anh không đưa chị Nhã Anh đi chơi – Linh Nhi nói

_ Umh dạo này anh bận quá nên không đưa cô ấy đi được , nhưng có Hoàng Dương đưa cố ấy đi mà

_ Anh Thành Hưng nè , em hỏi thật anh đừng giận nhé

_ Uk , em cứ nói đi

_ Anh không cảm thấy là anh Hoàng Dương ....có tình cảm với chị Nhã Anh sao ?

_ Sao em nghĩ vậy ? – Thành Hưng bất ngờ trước câu hỏi

_ Em chỉ có cảm giác thôi ạ . Anh và anh Hoàng Dương đều cùng làm 1 dự án nhưng anh thì bận tối mắt trong khi anh Hoàng Dương thì rảnh rỗi sang rủ chị Nhã Anh đi chơi .

_ Em nghĩ nhiều quá rồi , thôi em cứ đi làm việc đi

_ ...Dạ - Linh Nhi đáp rồi đi vào bếp

Đâu phải Thành Hưng ngốc đến nỗi không nhìn thấy tình cảm mà Hoàng Dương dành cho Nhã Anh , chỉ là anh chưa biết nên làm gì thôi . Những lúc thấy Nhã Anh vui vẻ cười nói với Hoàng Dương , Thành Hưng cũng cảm thấy buồn lắm chứ , anh luôn muốn Nhã Anh cũng vui vẻ cười nói với anh như vậy mà ... Sáng hôm sau .....

_ Hhhhhhhơơơơ ...- Nhã Anh vẫn còn ngái ngủ bước xuống bếp

_ Chị Nhã Anh à , bữa sáng của chị này .- Linh Nhi bưng ra

_ Nhưng hôm nay chị có hẹn đi ăn sáng với anh Hoàng Dương rồi .

_ Thôi mà , món hôm nay ngon lắm chị ăn thử 1 chút đi , đi mà chị .

Thấy Linh Nhi nài nĩ , Nhã Anh cầm nĩa ăn thử 1 ít ....

_ Sao ? Thấy ngon không ? – Linh Nhi chờ đợi câu trả lời

_ Linh Nhi à hôm nay em ốm hay sao mà nêm thức ăn kì vậy . Mì thì để nở quá to lại còn quá mặn nữa , thịt bò thì quá dai và quá ngọt , còn nước sốt thì chua ơi là chua . – Nhã Anh nhăn mặt

_ Tệ đến thế sao ? – Thành Hưng bước vào

_ Uk , tệ đến không còn ngôn từ nào diễn tả . Anh Hoàng Dương làm món này ngon như nhà hàng làm vậy

_ Nếu thấy khó ăn quá thì em đừng ăn nữa , chờ 1 tí Hoàng Dương sang đưa em đi ăn – Thành Hưng mỉm cười rồi đi lên phòng

_ Chị Nhã Anh , anh Thành Hưng vì chị mà 5h sáng đã thức dậy làm rồi đấy . Tối hôm qua anh ấy làm việc đến gần 1h sáng anh ấy mới ngủ - Linh Nhi nói nhỏ với Nhã Anh

_ Chị không biết điều đó , nhưng nó thật sự khó nuốt lắm

Ngày hôm đó Nhã Anh đi chơi cùng Hoàng Dương cả ngày ....và cứ thế liên tiếp mấy ngày Hoàng Dương đưa Nhã Anh đi chơi khắp nơi , Nhã Anh thích lắm cứ mong mỏi Hoàng Dương sẽ lại đến đưa mình đi chơi ...Một buổi tối , khi Nhã Anh đi chơi về , cô lên phòng thì thấy Thành Hưng ngồi đó chờ cô ...

_ Nhã Anh , em có biết là em đã bỏ 2 bữa học mà không nói với anh tiếng nào không ? – Thành Hưng không chờ Nhã

Anh lên tiếng

_ Em ....em...mai em sẽ học bù được không ạ ? – Nhã Anh ấp úng

_ ..... Vậy thì mai học , giờ thì đưa bài tập anh giao mấy hôm trước đây để anh xem

Nhã Anh tái mặt , mấy ngày nay cô lo đi chơi với Hoàng Dương từ sáng tới tối , khi về lại mệt quá lăn ra ngủ , bài tập anh giao cô chưa đọc được nửa chữ thì làm gì có chuyện làm bài ....

_ Sao thế ? – Thành Hưng thấy Nhã Anh đứng im

_ Dạ ...dạ...mai em làm được không ạ ?

_ Cái gì ? – Thành Hưng quát lên và đứng dậy khiến Nhã Anh hơi sợ lùi lại mấy bước – Linh Nhi đem roi lên đây –

Thành Hưng gọi lớn .....Linh Nhi đem lên 1 cây roi mây và đưa cho Thành Hưng ...

_ Linh Nhi , em nằm lên giường đi – Thành Hưng ra lệnh trước sự kinh ngạc của Nhã Anh và Linh Nhi

Linh Nhi cũng ngoan ngoãn làm theo ....Thành Hưng tay cầm roi bước tới giường

_ Linh Nhi , em là người thân cận của Nhã Anh vậy mà không biết nhắc nhở cô ấy , để cô ấy ham chơi bỏ bê việc học nên anh sẽ phạt em 20r trước

_ Dạ ! – giọng Linh Nhi run run

Thành Hưng giơ cao roi lên định đánh xuống thì Nhã Anh đỡ tay anh lại .....

_ Đừng , anh đừng đánh Linh Nhi – Nhã Anh nói

_ Em dang ra , 1 tí sẽ đến lượt em ngay thôi

_ Không , không phải lỗi của Linh Nhi . Linh Nhi đã nhắc nhở em nhưng do em ham chơi nên bỏ ngoài tai lời nhắc nhở ấy . Anh phạt em đi , đừng đánh oan Linh Nhi . Em sẽ chịu thay Linh Nhi

_ Không được đâu , chị Nhã Anh là tiểu thư mềm yếu làm sao chịu nổi tất cả, là tại em không làm tốt nhiệm vụ của mình , em xin chịu phạt

_ Không phải mà , em đã nhắc nhở chị là tại chị thích đi chơi mà bỏ bê việc học

Thành Hưng kéo Nhã Anh về phòng anh và bấm chốt cửa lại .... Nhã Anh tự biết bổn phận của mình nên tự giác nằm sấp lên giường ....

_ Em quên quy tắc rồi hả ? – Thành Hưng hỏi

Nhã Anh tay run run vén váy lên và kéo quần trong xuống đầu gối rồi nằm ngay ngắn

_ Nói xem em đáng phạt bao nhiêu roi ?

_ Dạ ...dạ 40r ...với 20r của Linh Nhi ...tổng cộng 60r – Nhã Anh thút thít

_ Đã đánh chưa mà khóc hả ?

_ Hức , em ...em sợ ...sẽ đau lắm.....- Nhã Anh lắp bắp

Chát ...chát ...chát...chát ....huhu đau quá huhu...Nhã Anh cong người dùng tay xoa mông liên tục

_ Em có cần anh trói lại không ? Nếu còn không nằm ngay ngắn sẽ đánh lại từ đầu .

Nhã Anh đành nén đau chỉnh lại tư thế ....

Chát ...chát ...chát ....aaaa .....có vẻ Thành Hưng đang giận lắm lên mới đánh mạnh như vậy , mới có mấy roi mà mông Nhã Anh đã hơi tím rồi ...Nhã Anh rướn người lên và đập đập chân vì đau ....nhưng vì bản thân có lỗi nên cô không dám làm phật ý Thành Hưng

_ Hư này ! Ham chơi này ! Trốn học này ! Không làm bài này !

Sau mỗi chữ " này " là 1 ngọn roi mạnh quật xuống ....Nhã Anh khóc thét lên ....sau 20r mông Nhã Anh nhuộm 1 màu tím thẫm , đôi gò mông không ngừng run lên ....Nhã Anh biết rằng đã chọc giận Thành Hưng rồi , cô không biết mình có chịu nổi 40r còn lại không nữa ....

Chát ...chát .....chát ....ngọn roi vô tình cứ quật xuống đôi mông nhỏ bé tội nghiệp từng hồi đau thấu trời ....Nhưng Thành Hưng không có dấu hiệu giảm lực đánh .... Nhã Anh khóc đến bật ra vài tiếng ho ....Dưới trận mưa roi đầy những lằn ngang dọc .....

Chát .....áá ....Nhã Anh oằn người vì vết thương đã toạt ra và chảy máu

_ Nằm ngay lại ! – Thành Hưng có vẻ không thèm để ý tới

Chát ...á á á.....chát ....á á á.....chát ....á á á......những ngọn roi đang dần xé toạt lớp da , máu từ vết thương chảy ra đỏ tươi ....Nhã Anh cảm thấy kiệt sức và dường như sắp ngất đi ....

_ Anh Thành Hưng xin đừng đánh nữa , chị ấy là người anh yêu nhất mà . Dừng lại đi huhu , làm ơn dừng lại huhuhu – Tiếng của Linh Nhi bên ngoài cửa

Thành Hưng như sực tỉnh ...nhìn vào những gì mình vừa làm anh quăng roi sang 1 bên , ngồi xuống ôm lấy thân hình nhỏ bé đang khóc nấc .....Nhã Anh run lẩy bẩy ...nhưng khi ngước nhìn thấy đôi mắt đỏ hoe của Thành Hưng thì cô khóc nhiều hơn ....Cô để anh ôm cô thật chặt ....

_ Nhã Anh , anh sai rồi . Anh không nên nổi cơn ghen trong lúc phạt em ....Anh đánh em đau lắm phải không ? Anh thật là 1 thằng tồi .- Thành Hưng dùng tay đấm mạnh vào ngực mình

Nhã Anh vội ngăn anh lại và lắc đầu lia lịa ....Nhã Anh không nói nổi lời nào ....

_ Không ... không phải ...lỗi ...anh – Nhã Anh gắng từng tiếng rồi lịm dần

_ Trên đời này chỉ có 1 mình anh để vợ tương lai của mình đi chơi với người con trai khác như thế , chỉ có anh mới ghen mù quáng như thế , rõ ràng là lỗi của anh vậy mà anh lại đổ hết lên người em – Thành Hưng đau lòng đến bật khóc .... Thành Hưng bôi thuốc chỉnh váy Nhã Anh lại và đắp chăn cho cô rồi ngồi nhìn cô ngủ với bao nỗi ân hận ...

Sáng hôm sau .... Thành Hưng đang bón cháo cho Nhã Anh trên chiếc salon ngoài phòng khách...

_ Thành Hưng cậu mở cửa ra cho tôi .- Tiếng của Hoàng Dương nghe có vẻ tức giận

Linh Nhi vừa mở cửa thì Hoàng Dương hồng hộc xông vào túm cổ áo Thành Hưng....

_Ai cho phép cậu làm tổn thương Nhã Anh chứ ? – Hoàng Dương tức giận

_ Cậu nói gì .....

_ Đừng có giả vờ nữa , lúc tôi sang đây đã nghe mấy bà hàng xóm nói với nhau tối hôm qua cậu đã mắng Nhã Anh và còn đánh cô ấy nữa có đúng không ?

Thì ra tối hôm qua cửa sổ phòng Thành Hưng không đóng nên hàng xóm mới nghe thấy ....

_ Cậu bỏ tôi ra ! – Thành Hưng gạt tay Hoàng Dương ra

_ Đồ khốn sao cậu dám làm vậy với Nhã Anh chứ ?

_ Cậu nghĩ cậu là ai mà xen vào chuyện vợ chồng tôi chứ

_ Hai người còn chưa cưới thì sao xem là vợ chồng được chứ ?

_ Cậu đúng là đồ trơ trẽn , cướp vợ của bạn . Tôi và Nhã Anh trong tương lai sẽ cưới nhau thôi cậu đừng bám lấy cô ấy nữa

_ Thật nực cười , sao cậu chắc chắn cô ấy sẽ là vợ cậu chứ ?

_ Vì tôi yêu cô ấy – Thành Hưng đáp

_ Cậu ngây thơ quá rồi Thành Hưng à . Đúng là cậu yêu cô ấy nhưng Nhã Anh đâu có yêu cậu . Cô ấy từng nói với tôi cô ấy không hề yêu cậu , cái gọi là vợ chống tương lai chỉ là 1 sự sắp đặt của bố cô ấy thôi . Nếu không tin cậu có thể hỏi Nhã Anh , hôm đó còn có mặt cô gái này nữa – Hoàng Dương chỉ sang Linh Nhi

_ Nhã Anh , em từng nói với anh ta như thế đúng không ? – Thành Hưng nhìn sang Nhã Anh bằng đôi mắt tỏ ý không mong muốn đó là sự thật

_ Nhã Anh , em cứ nói thẳng ra đi , có anh ở đây anh sẽ không để anh ta bắt nạt em đâu – Hoàng Dương giục

_ Trước đây ....em ....em ....- Nhã Anh ngập ngừng

" Chị Nhã Anh ơi , hãy nói dối đi " – Linh Nhi nghĩ thầm

_ Em mau nói đi để anh ta đừng vọng tưởng nữa – Hoàng Dương thúc giục

_ Thằng khốn , mày biến khỏi nhà tao ngay – Thành Hưng đấm 1 cái vào mặt Hoàng Dương khiến hắn choáng váng ngã xuống đất

Rồi Hoàng Dương vùng dậy lao vào đánh Thành Hưng ...cả 2 như 2 con hổ đang giành miếng mồi ngon vậy ....

_ ĐỦ RỒI ! – Nhã Anh hét lên khiến 2 người kia phải tạm dừng – Cả hai người xem tôi là cái gì chứ ? Tôi đâu phải cái đai vô địch để các người đánh nhau mà dành lấy . Tất cả các người ai cũng muốn tôi chọn theo quyết định của các người . Có ai nghĩ đến cảm giác của tôi không ? Các người có tôn trọng quyết định của tôi không hả ? – Nhã Anh bức xúc tuông 1 tràn những gì cô kìm nén bấy lâu rồi vụt chạy ra ngoài quên cả cái mông đang đau , cô bắt taxi và trở về nhà của mình ....Về tới nhà cô lao lên phòng khóa hết cửa , tắt nguồn điện thoại và nằm khóc trên giường rồi ngủ thiếp đi lúc nào không biết .....

:f@SbR5?/F^~5fQRERيpK;=d5ᑪyaU;PM3xjֿ$B5o$nJٶ_8;5mIe,gAm%0(xSǜG$|%iN5zPQ_վߥ-:?["Qv@ʜ7*npoYhyLy|'j~IFZ=M]j>)+&a#}\baL$}Wp:FlxÇn(^T29'0*GAc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: