Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 1

Vút chát ....vút chát ....vút chát ....- ông Lương dùng thắt lưng da vụt tới tấp vào người Nhã Anh - cô con gái yêu của mình , đây là lần đầu tiên ông đánh con

_ Đồ trời đánh , tao cho mày ăn học đàng hoàng sao mày trả ơn tao như thế ? – Ông Lương miệng quát mắng , tay thì vẫn không ngừng đánh

Nhã Anh lồm cồm trên đất gồng mình hứng chịu trận đòn , cô im lặng cam chịu

_ Mày là đồ ăn hại ...tao đầu tư cho mày nhiều như vậy mà mày lại thi rớt

Vút chát ....vút chát ....vút chát ....

_ Ba , xin ba dừng tay ...- Thành Hưng ( con rể do ông Lương chọn cho Nhã Anh ) chạy vào đỡ tay ông Lương –

Ba à có gì từ từ nói , ba muốn đánh chết Nhã Anh sao ?

_ Thứ con làm mất mặt cha như nó đánh chết đi cho rồi – ông Lương vẫn còn giận dữ

_ Bình tĩnh nào bạn của tôi , con cái phạm lỗi là điều khó tránh có gì từ từ dạy nó . Thi rớt đại học thì có thể năm sau thi lại được nhưng nếu ông đánh chết con thì làm sao tìm lại được đây – ông Thiên ba của Thành Hưng lên tiếng

Ông Thiên gỡ bỏ sợi thắt lung da trên tay ông Lương rồi ra hiệu cho Thành Hưng đưa Nhã Anh về phòng ......Thành Hưng đỡ Nhã Anh đứng dậy , anh xót xa nhìn những dấu vết của đòn roi in trên vai , trên tay Nhã Anh ...Nhã Anh nằm úp xuống giường ....

_ Anh đi ra đi , cứ để Linh Nhi bôi thuốc cho tôi – Nhã Anh nói

Thành Hưng cũng chiều lòng Nhã Anh bước ra ngoài đóng cửa lại , anh không quên dặn Linh Nhi phải nhẹ tay cẩn thận ....

_________________________________________________

Nhưng dường như cách dạy này rất hiệu quả vì những ngày sau Nhã Anh luôn cẩn thận trong lời nói , cô sợ lại phải nằm sấp ăn roi ....Đợi vết thương của Nhã Anh bớt đi , Thành Hưng đưa cô đi chơi ....

_ Cậu Thành Hưng , chúng ta đi đâu vậy ạ - Linh Nhi hỏi

_ Tí nữa các em sẽ biết , anh sẽ đưa các em đến chơi 1 nơi chắc chắn sẽ vui lắm

_ Em được phép đi chơi sao ? – Nhã Anh hỏi

_ Sao lại không ? – Thành Hưng hơi ngạc nhiên

_ Trước đây em học suốt ngày thôi không được đi đâu , ngay cả sinh nhật em cũng phải học – Nhã Anh nói

_ Gì mà ghê vậy , em có nói quá không đó ?

_ Em nói thật mà , có Linh Nhi làm chứng , đúng không Linh Nhi ?

_ Dạ đúng đó , buổi ngoài học chính quy ra chị ấy phải học đàn , học vẽ , học múa , học hát , học khiêu vũ , học nữ công và nhiều thứ nữa – Linh Nhi kể

_ Trời , học vậy sao mà chịu nổi . Thôi để anh đưa em đi chơi thư giản nhé .

Họ đi đến 1 bãi biển khá đẹp ....

_ Wwwwwwwwwwooooooowwwwwww, thích quá đẹp quá – Nhã Anh reo lên như trẻ con

_ Chờ em với chị Nhã Anh – Linh Nhi chạy theo

_ Từ từ thôi coi chừng té – Thành Hưng cũng chạy theo

Lần đầu tiên được đi chơi Nhã Anh thích lắm , cô hết nghịch cát rồi đến nghịch nước biển , Thành Hưng mướn 1 cây dù rồi ngồi ngắm Nhã Anh chơi đùa , thỉnh thoảng anh lại cười vì sự trẻ con của Nhã Anh ....

_ Sao không chơi tiếp đi ! – Thành Hưng hỏi khi thấy Nhã Anh và Linh Nhi đi đến

_ Tại chị ấy nói đói bụng đấy – Linh Nhi nói

_ Oh , vậy để anh gọi hải sản lên ăn nhé

Ngày hôm sau , khi họ đã về nhà ...

_ Các em đi chơi có vui không ? – Thành Hưng hỏi

_ Dạ vui lắm – Linh Nhi đáp

_ Khi nào thì chúng ta đi nữa vậy ? - Nhã Anh hỏi

_ Chỉ cần em ngoan thì sẽ được đi . Thôi chắc em mệt rồi , Linh Nhi à em đưa Nhã Anh lên phòng nghỉ đi , anh phải đi ra ngoài có chút chuyện

_ Dạ !

Nhã Anh và Linh Nhi lên phòng , Linh Nhi soạn quần áo của chuyến đi ra để giặt ...

_ Em thấy chị bắt đầu thích cậu Thành Hưng rồi đó – Linh Nhi

_ Làm gì có , chị chỉ xem anh ấy như 1 người anh thôi . Chị thấy em thích thì đúng hơn , suốt buổi đi chơi em luôn nhìn anh ấy bằng ánh mắt tình tứ - Nhã Anh nói

_ Làm gì có chứ

_ Đó đó mới nhắc 1 tí đã đỏ mặt rồi còn dám bảo là không . Thật ra anh ấy cũng tốt , chị nghĩ nếu em là vợ anh ấy chắc chắn em sẽ hạnh phúc lắm

_ Em không thèm nói với chị nữa , em đi giặt đồ đây – Linh Nhi bỏ ra ngoài với gương mặt đỏ ửng

Nhã Anh cười phá lên vì điều ấy ......Một tháng sau , có người bạn của Thành Hưng tên Hoàng Dương từ nước ngoài về chơi và ghé thăm nhà ....Thành Hưng đã mời bạn ở lại ăn tối ...

_ Đây là Nhã Anh , cô ấy là vợ chưa cưới của tớ – Thành Hưng nói rồi quay sang Nhã Anh – Đây là Hoàng Dương , bạn thời cấp 3 khi anh còn học ở Mĩ

_ Rất vui được gặp anh– Nhã Anh đưa tay

_ Anh cũng rất vui được biết em – Hoàng Dương bắt tay Nhã Anh

Họ vừa ăn vừa trò chuyện ....

_ Vợ chưa cưới của cậu đẹp quá , cậu thật may mắn – Hoàng Dương

_ Cảm ơn anh . À anh hãy kể cho em nghe về anh đi – Nhã Anh

_ Hiện giờ, tớ đang có ý định đầu tư để mở một khu nghỉ mát tại Việt Nam. Việt Nam là một đất nước xinh đẹp, tớ nghĩ rằng sẽ có rất nhiều khách du lịch nước ngoài đến tham quan. Sau đó, tớ sẽ tổ chức quyên góp hàng tháng để giúp đỡ người nghèo từ số tiền thu được từ khách du lịch

– Hoàng Dương

_ wow , em rất thích dự án của anh – Nhã Anh

_ Tuyệt quá , tớ có thể giúp gì cho cậu – Thành Hưng

_ Tớ muốn mời cậu tham gia vào việc thiết kế các mô hình khu nghỉ mát này. Tớ tin tưởng vào tài năng của cậu – Hoàng Dương nói với Thành Hưng

_ Oh dĩ nhiên rồi , tớ rất sẵn lòng – Thành Hưng vui vẻ nói

_ Bây giờ , Chúng ta cùng chúc cho dự án này sẽ thành công – Hoàng Dương nói và họ cùng nâng ly

Từ hôm gặp Nhã Anh , Hoàng Dương không quên được vẻ đẹp kiều diễm của cô dù biết rằng cô là vợ chưa cưới của Thành Hưng , nhưng tình cảm thì đâu thể ngăn cản được ...tuy không muốn trở thành kẻ cướp vợ bạn nhưng thật sự anh không thể quên được hình bóng của Nhã Anh ....Một ngày nọ , Hoàng Dương sang chơi ngỏ ý mời Thành Hưng và Nhã Anh đi xem phim và thật trùng hợp là Thành Hưng có việc bận không đi được .Vốn quen với lối sống không kì thị phân biệt ở Mĩ , Thành Hưng không ngần ngại để Nhã Anh đi với Hoàng Dương .....

_ Nhã Anh đừng quên 6h tối nay em phải học toán đấy – Thành Hưng kéo Nhã Anh ra dặn dò

_ Em biết rồi , em sẽ về sớm , anh đừng lo

_ Em ham chơi lắm , cứ thấy đi chơi là quên mọi việc

_ Thì tại trước giờ em ít được đi chơi mà – Nhã Anh cười

_ Uk , nhưng nhớ đừng quên giờ học không thì em sẽ không ngồi nổi đâu

_ Hix , em biết rồi mà =.= - Nhã Anh phụng phịu

Hoàng Dương đưa Nhã Anh đi xem phim , sau đó .....

_ Bộ phim lúc nãy hay quá ! – Nhã Anh thích thú

_ Bây giờ vẫn còn sớm , em có muốn đi chơi bowling với anh không ?

_ Nhưng em không biết chơi

_ Đừng lo , anh sẽ chỉ cho em

Hoàng Dương đưa Nhã Anh đi chơi nhiều nơi , rồi đi ăn , đi mua sắm , Nhã Anh được chơi vui thì quên hết mọi thứ mãi đến 8h tối mới về ...Ngồi trong xe của Hoàng Dương , Nhã Anh lo lắng ...

_ Em sao thế ? – Hoàng Dương hỏi khi thấy Nhã Anh cứ thấp thỏm

_ Em hứa với anh Thành Hưng sẽ về trước 6h nhưng bây giờ đã 8h rồi . – Nhã Anh đáp với gương mặt lo sợ

_ Lâu lâu mới đi chơi Thành Hưng sẽ không trách em đâu

_ Tại anh không biết thôi , anh ấy nghiêm khắc lắm

_ Thôi được rồi để tí nữa anh nói hộ cho – Hoàng Dương lấy điện thoại ra – Trời , 3 cuộc gọi nhỡ của Thành Hưng – Rồi anh ta bấm gọi lại

_ Thành Hưng hả , tớ đang đưa Nhã Anh về nè cũng sắp tới rồi

Trong lúc Hoàng Dương nói chuyện với Thành Hưng , Nhã Anh vội sựt nhớ cô lấy điện thoại mình ra xem và tái mặt đi khi thấy hiện lên dòng " 32 cuộc gọi nhỡ " từ Thành Hưng ....Cô đoán chắc Thành Hưng đang rất giận ....Vài phút sau , Hoàng Dương đưa cô về đến nơi , cả 2 vào nhà ....Thành Hưng đang ngồi làm gì đó trên laptop ...trông thấy 2 người anh đứng dậy ....

_ Xin lỗi cậu , là do tớ lâu rồi mới về Việt Nam nên đi chơi quên giờ cậu đừng trách Nhã Anh

_ Cảm ơn cậu đã chăm sóc Nhã Anh cả ngày hôm nay .- Thành Hưng vui vẻ nói

_ Có gì đâu , thôi tớ về đây , hôm khác gặp nhé – Nói rồi Hoàng Dương ra về

Từ lúc bước vào nhà Nhã Anh đã không dám lên tiếng ....Thành Hưng ngồi xuống salon và nhìn về phía Nhã Anh lúc này đang đứng im lặng cúi mặt xuống ...

_ Nhã Anh ! – Thành Hưng bất chợt lên khiến Nhã Anh giật mình

_ Dạ !

_ Em lên phòng tắm thay quần áo đi ! – Thành Hưng nói

Nhã Anh cúi đầu đi lên ,đến cửa phòng thì gặp Linh Nhi ...

_ Trời ạ , sao chị lại đi chơi đến quên cả giờ học vậy ?

_ Tại chơi vui quá nên ...nên....

Nhã Anh bước vào phòng và choáng váng khi thấy trên giường mình là 2 cái gối kê cao phía trên còn có một cây roi mây ....

_ Cậu đã rất lo lắng và gọi cho chị liên tục – Linh Nhi giọng run run

_ Linh Nhi ơi lần này chị chết chắc rồi , cái mông của chị tiêu rồi , em mau nghĩ cách giúp chị với – Nhã Anh mếu máo

_ Trời ơi , em biết nghĩ cách gì đây tính của cậu đâu phải chị không biết – Linh Nhi cũng sợ không kém

_ Thôi kệ vậy , vì được chơi vui thì mấy roi cũng không sao

– Nhã Anh nói thì mạnh miệng lắm nhưng lòng thì ....Cô đi tắm thay đồ rồi bước ra bảo Linh Nhi cứ về phòng ngủ rồi cô xem như không có việc gì xảy ra , Nhã Anh giấu cây roi lên nóc tủ quần áo rồi lên giường sắp xếp chỗ và nằm giả vờ ngủ ...10p sau có tiếng mở cửa , Nhã Anh vẫn nằm im đó vờ như đã ngủ say ....Thành Hưng bước vào đảo mắt nhìn 1 lượt ....anh bước đến ngồi lên giường nhìn Nhã Anh , quan sát nhịp thở của cô Thành Hưng thừa biết cô đang giả vờ ngủ ....Anh khẽ mỉm cười ....

Bộp bộp bộp .....vài tiếng động của cái gì đó đập lên chiếc nệm của Nhã Anh ....

" Mình giấu thế mà anh ấy cũng tìm ra , hix lần này xong đời rồi " – Nhã Anh nghĩ khi nhận ra tiếng roi đang đánh lên giường

Thành Hưng muốn thử xem thái độ và phản ứng của Nhã Anh sẽ ra sao nên cứ ngồi đánh nhẹ lên giường ...Nhã Anh hồi hộp toát cả mồ hôi....cô vờ trở mình lăn 1 vòng ra xa anh ....Thành Hưng thấy vậy thì ngồi xích lại gần ...cứ thế 1 ng lăn ra xa , 1 ng tiến lại gần ....và ....RẦM.....1 ng đo sàn , còn 1 ng thì cố nhịn cười ....bị té đau Nhã Anh bất giác kêu lên ...

_ Ui da !

_ Nhã Anh ! – 1 tiếng gọi trầm đầy uy lực phát ra

_ Dạ ! – Biết đã bị lộ nên Nhã Anh từ từ đứng dậy

_ Em biết phải làm gì đúng không ? – Thành Hưng lấy lại thái độ nghiêm nghị nhìn Nhã Anh và anh bước xuống giường

Nhã Anh biết không thoát được nên tự giác lên giường nằm ....

_ Tội ham chơi quên giờ học 20r , không nghe điện thoại 10r , giả vờ ngủ để trốn tội 10r

_ Sao nhiều quá vậy ?

_ Gì cơ ? – Thành Hưng gằng giọng

_ Dạ không có gì – Nhã Anh ngoan ngoãn nằm ngay ngắn lại

Thành Hưng vén chiếc váy ngủ của Nhã Anh và kéo cả quần trong xuống rồi nhịp nhịp roi trên mông Nhã Anh ...

_ Nhã Anh , em biết lỗi của mình chưa ?

_ Dạ biết

_ Anh đánh em có sai không ?

_ Dạ không ....Hix ...anh muốn đánh muốn phạt gì thì cứ đánh đại đi ...anh cứ hỏi hỏi rồi nhịp nhịp như vậy hoài làm em hồi hộp quá ....hix ....- Nhã Anh không kiên nhẫn nữa

_ Được thôi !

Vút chát ...chát ...chát ...chát ...chát ....aaa.....5 roi liên tục khiến Nhã Anh dù cố cắn rang rang chịu nhưng cũng phải la lên ....Thật ra thì lực đánh lần này không mạnh bằng lần đầu chỉ đủ cho Nhã Anh thấy đau ...5 lằn roi dần dần nổi lên Nhã Anh đau quá rướn người lên phía trước , nước mắt chảy ra...

Chát ...chát....aa

Chát....chát ....chát .....aaaa

Chát ...aa....chát ......aa...

Nhã Anh vặn vẹo tới roi thứ 12 thì lấy tay xoa cái mông nóng hổi và đau nhói của mình...

_ Nhã Anh , bỏ tay ra !

_ Hức ...em đau quá ... đau lắm ...

_ Anh nói em có nghe không hả ? Bỏ tay ra hay em muốn anh trói như lần trước và tính lại từ đầu

Nhã Anh nghe vậy đành bỏ tay ra nằm lại như cũ ...

Chát ....aaa...chát ...chát....chát ...aaa

Chát ...chát ...chát.....áá ...huhu....3 roi nữa lực rất mạnh khiến Nhã Anh bật khóc thành tiếng

Đang bị đau chợt có cảm giác lạnh lạnh trên mông , Nhã Anh nhìn sang thì thấy Thành Hưng đang ngồi xuống giường xoa mông cho cô ....mặt cô đỏ lên vì ngượng ....

_ Anh ...anh ....- Nhã Anh ngượng quá không biết nói gì nữa

_ Nằm im đó , hôm nay phạt em 20r cảnh cáo thôi lần sau không có chuyện này đâu .Giờ đứng dậy ra bàn ngồi làm hết đề toán hôm nay đi ...

_ Hix ...dạ ....

Nhã Anh chỉnh lại quần áo rồi ra bàn ngồi làm bài , Thành Hưng vẫn ngồi đó quan sát ...khoảng 9h45 , thấy Nhã Anh vẫn ngồi đó , Thành Hưng lấy làm lạ vì với cái đề bài dễ này lẽ ra với khả năng của Nhã Anh thì cô phải làm xong lâu rồi chứ .....Thành Hưng tiến lại gần , đập vào mắt anh là 1 cảnh tượng 1 cô gái đang chống tay ngủ gật ...tuy nhiên , Thành Hưng không lấy làm giận ...anh nhẹ nhàng bế Nhã Anh lên giường , rồi xem lại vết thương cho cô ....Nhã Anh thoáng giật mình thức giấc...tự dưng Nhã Anh thấy tim đập mạnh , cô cứ nằm im để Thành Hưng chăm sóc cho cái mông của mình ....

" Cái con bé này , chơi tới mệt mỏi luôn mới chịu về " – Thành Hưng nghĩ và khẽ lắc đầu

_ Em xin lỗi ! – Nhã Anh chợt lên tiếng

_ Cái đồ ham chơi , em có biết là em làm anh lo lắm không ?- Thành Hưng khẽ trách

_ Nhưng tại chơi vui quá nên ...nên...

_ Haizz , thôi em ngủ đi , mai sẽ phải làm bài bù cho hôm nay đấy

_ Dạ !

hor�K�t��

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: