Chương 16 : Bị tay làm đến cao trào
Vương Chí Thiên bây giờ không quan tâm cô có ra làm sao. Sau khi chiếc áo trong bị xé, đạp vào mắt anh là bầu ngực màu trắng sữa của Hình Đại Yên, không nhanh không chậm, anh cúi xuống ngậm lấy một bên ngực của cô, bên còn lại bị anh dùng tay bóp đến không hình dạng
Hình Đại Yên có chút đau đớn truyền tới, không khỏi rên rỉ
"A.. Vương ... Chí Thiên... Anh mau dừng ..."
Nghe vậy, Vương Chí Thiên khẽ nhíu mày. Hướng lên khuôn mặt đang đỏ vì xấu hổ, Vương Chí Thiên khẽ cười nhạt, nói
"Gọi anh là Thiên "
Nói xong, anh lại không ngừng liếm lên ngực cô, chiếc lưỡi cứ xoay tròn quanh nhũ hoa ở giữa, không liếm thì là mút khiến cho Hình Đại Yên không khỏi yêu kiều rên rỉ
" A...a ... Thiên... A ..."
Nghe cô gọi tên mình, Vương Chí Thiên tâm tình vui vẻ lên một chút, song vẫn không khỏi tức giận, hai tay vẫn bóp bóp bầu ngực sữa của cô, hỏi
"Em nói chúng ta không nên có quan hệ. Có phải hay không em nên bị trừng phạt ?"
Trong lời nói có chút cảnh cáo cùng trêu đùa cô, khiến cho cô đang rên rỉ cũng phải lên tiếng
"A... Tôi ... Xin lỗi..... A ... Anh... Mau dừng ..."
Hiện tại cô còn tia lý trí cuối cùng, không thể như vậy mà biến mất được ! Song, Vương Chí Thiên cong lên một nụ cười tà mị, hiển nhiên là không muốn dừng lại, hai tay càng bóp thì bầu ngực bị biến thành nhiều dạng, nói
"Em xem nó cứng lên rồi. Thật muốn dừng lại sao ?"
Vựa nói Vương Chí Thiên vừa dùng tay trêu đùa hai nhũ hoa đang bị anh kích thích. Hình Đại Yên hiện tại không nói gì, cố kìm nén tiếng rên của mình, cô đây là đang yếu đuối sao ?
Vương Chí Thiên nhìn tình trạng của cô, thầm đánh giá là một cô gái quá cố chấp ! Anh nhíu mày lại, lên tiếng dụ dỗ cô
" Ngoan ! Mau rên cho anh nghe !"
Nghe được câu này, Hình Đại Yên lập tức lắc đầu, cô sẽ không nói chuyện, nhưng thật sự quá kích thích rồi. Hiện tại, cô không còn sức lực để chống trả lại anh, chỉ có thể kìm nén tiếng rên mà thôi. Thế nhưng nói vậy, Hình Đại Yên không khỏi run rẩy thân thể
Vương Chí Thiên nhìn cô, biết được cô không làm theo anh, cũng không ngoài ý muốn, nếu như cô dễ dàng bỏ cuộc ý chí thì sao anh có thể để ý được ? Cuối cùng, anh tà mị nhìn cô, dụ dỗ tiếp
" Mau rên cho anh nghe đi !"
Trong lời nói còn cầu van xin. Hình Đại Yên trừng mắt nhìn anh, chửi thầm trong lòng. Vô lại ! Anh thật sự quá là vô lại đi ! Chuyện này cũng cầu xin được, chán ghét!
Hình Đại Yên vẫn lắc đầu, cuối cùng không nghe được tiếng của cô, anh trực tiếp đưa tay xuống chạm vào quần trong của cô, giống như có một cỗ kích thích, Hình Đại Yên chậm rãi "A.." một tiếng.
"Em ướt !"
Vương Chí Thiên vừa nói vừa dùng tay xoa quanh chiếc quần lót, khiến cô giống như có một dòng điện đi ngang qua, cô không khỏi rên rỉ, những ngón chân cứ thế mà cuộn lại, Hình Đại Yên mẫn cảm ngước đầu lên, rên rỉ
" A.... Đừng ..."
Vương Chí Thiên khẽ mỉm cười, cuối cùng cô nàng cũng rên rồi, vậy anh cũng không khách khí làm gì. Nhanh chóng xé luôn chiếc quần lót cản trở, Vương Chí Thiên nhìn chằm chằm vào Hình Đại Yên, khẽ nhếch cười lên. Cư nhiên lại là một Bạch Hổ, hoa huyệt non nớt không chiếc lông mu dính bẩn. Vừa hồng hào vừa dễ thương.
Nó đang không ngừng chảy ra mật dịch, anh nhìn không chớp mắt, cảm thấy Vương Chí Thiên cứ nhìn chằm chằm vào tiểu huyệt của mình, Hình Đại Yên không khỏi xấu hổ mà lên tiếng
"Đừng nhìn.."
Mọi lời phản kháng đều không quan tâm, cuối cùng Hình Đại Yên muốn khép chân lại. Thế nhưng lại bị anh ta nhanh hơn mà dùng tay chặn lại ở giữa, tách đôi chân nõn nà ra mà nhìn nhìn, cuối cùng lên tiếng trêu chọc
" Tiểu huyệt của em thật đẹp nha !"
Hiển nhiên Hình Đại Yên không cảm thấy tự hào, thay vào đó cảm giác nóng rực xuất hiện trong cô. Mà Hình Đại Yên cũng không thèm phản bác lại, chỉ dùng đôi mắt trừng anh ta một cái. Trêu ghẹo cô vui lắm sao ?
Vương Chí Thiên 'ực' một tiếng trong miệng, cuối cùng là không kìm chế mà đưa tay chạm vào hoa huyệt trước mắt. Lần va chạm đột ngột xuất hiện khiến Hình Đại Yên khẽ rùng mình mà ưỡn ngực lên, ngón chân thả lỏng lại một lần nữa cuộn lại.
Vương Chí Thiên nhìn tiểu huyệt đang không ngừng vì anh mà chảy mật dịch, bỗng tâm tình trở nên tốt hơn. Anh nhẹ nhàng nhìn vào viên trân châu nhỏ giữ tiểu huyện, không nhịn được mà trêu đùa nó vài cái
Lúc này, Hình Đại Yên tê tê dại dại, nằm xụi lơ dưới thân anh, cảm giác có một tia điện xẹt qua trong cơ thể cô, tiến đến đại não khiến cô rên lên một tiếng
"A... A... Vương ... Chí ..... A .."
Vương Chí Thiên khẽ nhíu mày, vừa chơi đùa viên trân châu vừa ra lệnh
" Gọi anh là Thiên !"
"Aa... Thiên... A ..."
"Bảo bối thật ngoan !"
Huyệt nhỏ được chơi đùa mà mẫn cảm, không ngừng rỉ ra mật dịch trong cô. Cuối cùng Vương Chí Thiên không chờ được mà cho một ngón tay khác vào tiểu huyệt, lập tức anh bị tiểu huyệt kẹp chặt, những vách tường thịt trong cô không ngừng thay nhau bao vây ngón tay của anh
"Ưm ... A ..."
Bên dưới Vương Chí Thiên cũng bắt đầu trướng lên, côn thịt không ngừng đau đớn mà muốn bước ra hung hăng đâm huyệt nhỏ mơn trớn này ! Vương Chí Thiên cố kìm nén, anh muốn vào ngày sinh nhật tròn 18 tuổi của cô mới ăn cô.
Anh khẽ cười, ngón tay không rảnh rỗi mà luận động trong cô, bên trong ngón tay cuộn tròn lại nhẹ nhàng khiến cô không ngừng rên rỉ. Giống như một điều gì đó khiến cô kích thích càng kích thích, hai chân của cô không tự động mà khép lại
"Em đang cắn chặt ngón tay anh đó ! Tiểu dâm đãng !"
"A... Aa .... Tôi không.....!"
"Em có !"
Anh bá đạo, khẳng định lời nói của mình. Trêu đùa cô khiến anh vô cùng xinh thích thú, hắc hắc. Anh cong lên một nụ cười yêu nghiệt, trực tiếp cho hai ngón tay vào huyệt nhỏ đang rỉ mật dịch khiến Hình Đại Yên không cách nào phản kháng cho sự đột ngột này, yêu kiều kêu lên
"A... Aa... Thiên.... A..."
"Ngoan, như thế nào lại kẹp chặt tay anh như vậy ?"
"Ưm a...."
Hai ngón tay đâm vào rồi rút ra, giống như một con sói đang ăn lấy bé thỏ yếu ớt, ngon lành nuốt vào bụng. Hình Đại Yên cứ rên rỉ không ngừng khiến cho Vương Chí Thiên phải kích động, hai ngón tay ra vào càng ngày càng kịch liệt. Lần nữa buông lời dụ dỗ
"Sướng không ?"
Hình Đại Yên hiện tại như con cừu nhỏ, tất cả lý trí đều biến mất, chìm đắm hoàn toàn trong dục vọng của mình. Thân thể cô ưỡn lên trời, run rẩy đón nhận sự sung sướng kia, nói
"Ưm ..... Sướng..... Ư ư.... Sắp ..... A...!"
Vương Chí Thiên phía dưới trướng lên đau đớn, thoả mãn với câu trả lời của cô, trực tiếp ra vào mạnh mẽ hơn, tốc độ càng tăng cao. Hình Đại Yên tê tê dại dại, chủ động vươn tay ôm cổ anh, rên rỉ bên tai của anh
" Aa ... Thiên....!"
Vương Chí Thiên bất ngờ với sự chủ động kia, một giây sau anh mỉm cười, ôn nhu nói với cô
"Ngoan, mau ra .."
Được sự đồng ý của Vương Chí Thiên, Hình Đại Yên ôm chặt anh một cái, tiếng 'phụt' báo hiệu cho cao trào, mật dịch càng ra càng nhiều, ướt đẫm tay anh và chiếc giường.
Sau cơn cao trào, Hình Đại Yên mệt mỏi mà buông tay, trực tiếp nhắm hai mắt lại, ngủ thiếp đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro