Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 6: Dịu dàng với em (trai)

Cứ thế địa vị của Trần Tiến Doãn trong nhà họ Hà đã được định đoạt từ đó, và điều đó khiến hắn hận đến nỗi cứ hai năm một lần lại đi khắp nơi trên thế giới lụm về một đứa nhỏ thảy cho chồng mình và đứa con cả Tiến Dũng chăm sóc, còn mình thì nhởn nhơ vui chơi. Tiến Dũng đối với việc tùy hứng của bố đã quen nên chẳng nói gì, chỉ chuyên tâm chăm sóc các em và dần dần cậu trở thành một ông anh cả lạnh lùng mà các em sợ nhất, chỉ trừ một người, vì quá hiểu cậu nên lúc nào cũng trở thành người hòa giải trước mọi cuộc tranh luận trong gia đình...Bởi thế nhà, nhà họ Hà lúc nào cũng ấm áp, dù họ không có chung một giọt huyết thống nào.

_______________

Thân thế của Đức Chinh càng đáng thương hơn cả Tiến Dũng, cậu từ khi mới 1 tuổi đã sống trong cô nhi viện, được các bậc hảo tâm tài trợ tiền bạc, vở sách.....Lớn lên cùng các bạn nhỏ giống như mình, nào biết ấm lạnh của gia đình ra sao. Mỗi lần nhìn các bạn được nhận nuôi, biết họ sẽ có một gia đình của riêng mình, cậu cũng ao ước biết bao. Cho đến một ngày Tiến Doãn xuất hiện ông nhìn cậu như bắt được vàng, Đức Chinh thầm nghĩ chắc người này sẽ mang cậu ra khỏi đây....

Nhưng Đức Chinh cũng không ngờ rằng gia đình mà cậu tưởng tượng đáng ra phải có một người phụ nữ nhưng gia đình này chỉ có những người đàn ông, họ điều đẹp trai ngời ngời lại còn giàu sang phú quý, cũng tràn đầy ấm áp. Đức Chinh rất vui vẻ. Tuy vậy làm như thế thì có hơi ngại nhưng cậu đã có một gia đình thật sự nên không cần có sự nhận xét của mọi người.

Và rồi sau thời gian dài sống chung với họ, Đức Chinh mới biết lời nhận xét của anh cả Tiến Dũng chả sai chút nào - Bố Tiến Doãn luôn tùy hứng tìm việc cho người khác làm, nhưng mà cậu vui vì hắn luôn làm việc tốt, nhà cậu càng có nhiều người hơn,vui vẻ hơn. Việc này tạm thời chưa nói vì lúc này nhà cậu chỉ mới có mỗi cậu và Tiến Dũng.

_________________

Sau khi quẳng Đức Chinh lại cho Tiến Dũng, Tiến Doãn vội vã chạy đến công ty của Văn Hoàng làm việc, hắn nhớ không lầm trước khi đi công tác, Văn Hoàng đã giao cho hắn thiết kệ bộ sưu tập trang sức mùa xuân, mà đến bây giờ hắn vẫn chưa vẽ được một bản...Tiến Dũng thở dài nhìn ông bố hay quên của mình đi mà cứ như bay ra cửa, thầm nghĩ đến bao giờ bố mới ra dáng một người đàn ông như ba Hoàng đây. (Ba Doãn là thụ mà nói chi kỳ zậy😅)

Đức Chinh lúc này vẫn đưa mắt nhìn Tiến Dũng, bộ dáng nhỏ bé mà mong manh kia không hiểu sao làm lòng Tiến Dũng ngứa ngáy, cứ muốn ôm cậu nhóc ấy mà yêu thương, dỗ dành. Tiến Dũng đi đến ngồi cạnh cậu nhóc:

"Hôm nay bố Tiến Doãn sẽ không về nữa đâu! Tối nay chúng ta ra ngoài ăn cơm, bây giờ anh đưa em lên phòng thay quần áo rồi đi tham quan nhà chúng ta"

"Vâng" Đức Chinh gật đầu, nhảy tọt xuống ghế mai tóc của Chinh bay bay lên khiến Tiến Dũng rung động, bất chợt nói:

"Tóc em hơi dài rồi nhỉ?"

"A lâu rồi sơ không cắt tóc cho em" Đức Chinh vuốt vuốt tóc mình nói

"Được rồi để anh cắt cho"

Tiến Dũng nói rồi nắm tay cậu nhóc lên phòng mình

"Em sẽ ngủ cùng anh! Tạm thời bố chưa mua gì cho em nên mặc tạm đồ hồi nhỏ của anh vậy, ngày mai anh đưa em đi mua quần áo"

"Em cũng có quần áo A! Mà để ở đâu rồi nhỉ?" Đức Chinh gãi đầu

"Đảm bảo bố quăng vào thùng rác trước cổng rồi, có thứ gì quan trọng trong đó không?"

"Không có"

"Vậy thì bỏ đi mai mua đồ mới! Em vào phòng tăm đợi anh , anh cắt tóc cho"

"Dạ" Đức Chinh buông bàn tay ấm áp của Tiến Dũng ra, thủng thỉnh đi vào phòng tắm, soạt soạt hai ba cái đã cởi sạch trơn, ngồi trên nắp bồn cầu đợi cậu

Tiến Dũng nhanh chóng lục ra từ tủ mấy bộ quần áo hồi nhỏ vừa khít với Đức Chinh, đem một bộ đồ ngủ thoải mái vào. Liếc mắt thấy cậu nhóc đã cởi sạch trơn, đưa cả thân hình trắng nõn, phúng phính ra cho cậu nhìn không sót chỗ nào (t viết đúng sự thật đấy chinh rất trắng nõn 😂) Tiến Dũng chợt đỏ mặt, xấu hổ không biết nên làm thế nào.

"Phòng tắm to thật" Đức Chinh khoái cảm

"Ừ"

Biết mình suy nghĩ sâu xa, Tiến Dũng đành dẹp qua xấu hổ ( mới 7t mà xấu với chả hổ 🤔) đứng bên Đức Chinh lấy lược chải mái tóc rồi hớt một miếng

"Rồi"

Tiến Dũng nhanh chóng làm xong xã nước vào bồn tắm to rồi để cậu nhóc vào bồn tắm, rồi lấy vòi sen tắm cho cậu. Đức Chinh thích thú nằm yên trong bồn ngâm nước nóng, làn nước ấm áp như ôm cậu vào lòng, bàn tay Tiến Dũng xoa trên người rất thích...

"Xong rồi! Còn lại em tự tắm đi, có gì gọi anh"

"Vâng cảm ơn anh"

"Ừ"

Tiến Dũng nhìn cậu nhóc một cái rồi đi ra ngoài, cậu cũng không biết tại sao mình lại dịu dàng với đứa em mới này như vậy. Đến khi nhận rõ cảm giác trong lòng, đã là chuyện của nhiều năm sau nữa khi đó cậu vừa tròn 19t còn Đức Chinh thì tròn 17....

End chap 6

Fic sẽ kéo dàiiiiiii........ dài lắm 😅
Vote cho tui zoi 😄

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #dungchinh