Chap 5: Đức Chinh thành Hà Đức Chinh
Hôm nay cũng như mọi ngày, sau khi Tiến Dũng trở về nhà từ trường, vừa vào cửa đã bắt gặp phải một cậu nhóc xinh xinh đang yên tĩnh ngồi trên ghế sofa ở phòng khách. Cậu nhóc nghe tiếng động ngẩng đầu, một đôi mắt đen xanh xám xinh đẹp như chú mục vào người Tiến Dũng khiến tim cậu hẫm một nhịp... Ở thời điểm đó, Tiến Dũng 7 tuổi và cậu bé xinh đẹp kia chưa hề nhận ra rằng, ở khoảnh khắc đó, cuộc đời họ đã được định sẵn dính chặt lấy nhau, dù có giãy dụa thế nào cũng không thoát được số mệnh day dưa cả kiếp....
Lúc này Tiến Doãn vừa bước ra từ phòng bếp, trên tay đang cầm theo một ly sữa, trông thấy Tiến Dũng về thì hớn hở:
"Tiến Dũng lại đây! Bố giới thiệu thành viên mới cho con"
"Bố lại làm chuyện ngốc gì nữa rồi?"Tiến Dũng lạnh nhạt hỏi
"Thẳng quỷ! Bố đang làm chuyện tốt"
"Haizzz con cần gọi cho ba Hoàng thu dọn tàn cục trước đã..." Tiến Dũng nhìn cậu bé kia một cái rồi lấy điện thoại ra
Tiến Doãn chỉ còn biết dậm chân bất mãn, thằng nhóc này từ khi đi học đã biết chống đối lại hắn, lúc nào cũng cùng một giuốc với Văn Hoàng khiến hắn bực mà không làm gì được. Hắn mặc kệ cậu đang luyên thuyên với người trong điện thoại, ngồi xuống cạnh cậu nhóc nãy giờ vẫn chăm chú nhìn Tiến Dũng:
"Đức Chinh cho con này uống đi"
"Con cảm ơn" Đức Chinh dè dặn nhận cốc sữa, chậm rãi uống.
"Sau này con sẽ ở đây cùng chúng ta, hiện tại phòng trống vẫn chưa dọn dẹp nên con sẽ ngủ cùng Tiến Dũng một thời gian. Ta sẽ cho người sửa sang lại phòng sớm để cho con ở"
Tiến Dũng cúp máy liếc mắt nhìn hai người:
"Ba Hoàng bảo đi công tác về sẽ nói chuyện với bố, còn tạm thời mọi chuyện ở nhà do con quyết định"
"Hứ tên Hoàng này càng lúc càng quá đáng" Tiến Doãn lầm bầm nói
"Giờ bố nói đi! Cậu nhóc này là ai?" Tiến Dũng ngồi xuống chiếc ghế đối diện, bộ dáng ông cụ non khiến Tiến Doãn rất muốn bật cười.
Tiến Doãn thản nhiên đáp:
"Bố mới nhận nuôi! Cậu bé tên là Đức Chinh, sau này sẽ là em con"
"Bố cứ làm bữa như thế! Bố nào có khả năng chăm sóc người khác mà còn kiếm thêm chuyện để làm. Chẳng lẻ con lớn đến chừng này phải nhờ vào ba Hoàng sao..." Tiến Dũng khinh khỉnh nói ra sự thật làm Tiến Doãn túng quẫn.
"Con...."
Tiến Dũng nhìn Đức Chinh, cậu nhóc nãy giờ vẫn chưa rời mắt khỏi cậu:
"Vì bố tôi đã làm một chuyện không suy nghĩ, nên từ bây giờ em chỉ có thể nghe lời tôi, tôi sẽ chăm sóc em. Tôi là Tiến Dũng có chuyện gì cứ tìm tôi là được"
Đức Chinh cái hiểu cái không gật đầu, đưa mắt nhìn Tiến Doãn, thấy hắn gật đầu nên cũng yên tâm. Trong lòng Tiến Doãn thì đang cật lực phản kháng:" Bố nào tệ đến vậy..." Tiến Doãn nào ngờ rằng, một quyết định bâng quơ của mình hôm đó khiến cấp bậc của hắn trong lòng Đức Chinh bé nhỏ tuộc dốc không phanh mà đối với Tiến Dũng lại trở thành sũng bái ( ý là yêu nhau đấy 😂 ơ mà tui cũng chưa chắc đâu à 😅) lúc nào cũng lẻo đẻo theo nó như cái đuôi. Tiến Dũng đối với việc này vô cùng đắc ý còn hắn chỉ muốn ôm lấy Văn Hoàng khóc thét rằng tụi nó không để ý tới hắn.
End.... chap 5
Vote đêii 😆
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro