Chap 4: Có gia đình thật thích
Đến tận lúc được nằm trên chiếc giường êm ái trong căn phòng được trang trí hài hòa, tao nhã trên người được mặt bộ đồ ngủ in hình mickey, mới tinh thơm tho, Tiến Dũng mới tin mọi thứ diễn ra là thật. Cậu được bọn họ thu dưỡng, được cho những thứ tốt nhất, được chăm sóc như con của họ.... Tiến Dũng nhìn ra ngoài cửa sổ, thầm nói một mình: " Mẹ à, bọn họ đúng là người tốt mà mẹ nói....mẹ yên tâm, con sẽ chăm sóc bọn họ cả đời để trả ơn dưỡng dục..." cậu nói rồi hạnh phúc nhắm mắt ngủ trên môi vẫn nở nụ cười một thứ đã lâu không thấy...
Bên ngoài cửa phòng đang hé ra, Tiến Doãn và Văn Hoàng đang đứng nhìn vào trong. Thật ra bọn họ sẽ lo lắng thằng nhóc sẽ lạ chỗ mà không ngủ được, nhưng thấy nó ngủ ngon như vậy, bọn họ cũng vui mừng đóng cửa phòng lại trở về phòng mình.
"Em đói bụng không?" Văn Hoàng quan tâm hỏi Tiến Doãn đang leo lên giường
"A nói em mới nhớ em chưa ăn gì."
"Vậy đợi chút anh xuống làm cho em ăn"
"Cảm ơn anh"
Văn Hoàng đi xuống bếp, một lát sau trở lại với hai cái bánh mì kẹp ngon lành, Tiến Doãn cầm lấy ăn ngấu nghiến. Hắn dẫn thằng nhóc đi chơi đùa quên cả ăn bây giờ mới thấy đói.
"Ăn từ từ..."
"Ưm.."
"Thằng nhóc đó dễ thương thật, nhưng có vẻ chững chạc hơn so với tuổi của nó rồi"
"Anh cũng thấy vậy hả"
"Em không thấy nó khi được nhìn thấy phòng mới sao? Phản ứng bình thường của trẻ con là nhào ngay vào đống đồ chơi trong phòng, còn nó chỉ liếc nhìn một cái rồi thôi, chỉ đi dạo quanh phòng quan sát rồi trở lại cạnh em, em không thấy phản ứng đó đáng ra không nên có ở một đứa trẻ năm tuổi sao?"
"À đúng nhỉ! Haizz cũng không trách nó được, nhỏ vậy mà đã không có cha không có mẹ, mẹ nó còn bệnh nặng phải ra ngoài kiếm sống , tính cách hình thành như vậy cũng không có gì ngạc nhiên...."
Văn Hoàng thở dài ôm Tiến Doãn vào lòng, thì thầm với hắn:
"Nếu em quyết định nuôi Tiến Dũng thì phải bỏ nhiều thời gian ra chăm sóc nó, dạy dỗ nó, không thể long bong đi chơi như lúc trước được"
"Anh cũng là bố nó mà"
"Ừ nhưng anh cũng phải quản lý công ty nữa, thời gian không nhiều bằng em"
"Hứ em biết rồi"
"Ngoan đợi vài tháng nữa anh đưa hai người đi du lịch Maldives được không?"
"Hắc hắc...."
_______________
Và rồi vào một buổi sáng của ngày nào đó, kể từ ngày Tiến Dũng được nhận vào nhà họ Hà chính thức nhận nuôi trở thành một Hà Tiến Dũng muốn gì được đó nhưng chẳng bao giờ kiêu ngạo lúc nào cũng khiến hai ông bố trẻ của mình phải đau đầu vì cậu trưởng thành rất nhanh, khiến Tiến Doãn không trải qua được cảm giác nâng niu dụ dỗ con nhỏ nên bất mản phải ra ngoài long nhong khắp nơi. Tiến Dũng chỉ nhàn nhạt nhìn hắn rồi đi làm việc mình thích. Cậu rất thích đọc sách. Hầu như cả thư phòng của bố Văn Hoàng có bao nhiêu sách cầu đều xem qua, rồi tự rút cho mình một số thứ hay ho trong đó. Năm nay cậu vừa lên bảy tuổi mà cậu thật sự học rất giỏi khiến hai ông bố rất vui và tự hào....
End chap 4
Votee cho tui 😭
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro