Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 20: Âm mưu

Chuyến đi của Đức Chinh kéo dài trong năm ngày, nhưng năm ngày đó Tiến Dũng cũng phải đối mặt với đối thủ đột nhiên xuất hiện trên thương trường. Vài năm trước khi ở nước ngoài, anh có thành lập một công ty tài chính nhỏ, chủ yếu để vui chơi, nhưng không ngờ công ty lại phát triển rất tốt, lại có tên tuổi trên thương trường nên đến bây giờ phát triển thần tốc. Nhưng vài ngày trước, anh đột nhiên được bạn báo lại là có một đối thủ đang nhắm vào công ty mình mà hạ thủ, khiến bọn họ rất đau đầu.

Chuyện Tiến Dũng mở công ty rất ít người biết, chỉ có bố Văn Hoàng một người am hiểu về kinh doanh mới được Tiến Dũng chia sẻ. Anh bắt đầu điều tra nhưng mọi manh mối đến nửa đường đều bị đứt đoạn, giống như là họ cố tình muốn đùa giỡn anh vậy. Vì thế công việc của anh trở nên bận rộn hơn, mà thời gian trò chuyện với Đức Chinh cũng càng ít lại...

Đức Chinh biết anh bận rộn nên mỗi ngày chỉ gọi cho anh có một lần, hỏi thăm tình hình và dặn dò anh ăn uống đúng giờ. Nhớ đến cậu, lòng anh lại đầy ngọt ngào...Tiến Dũng quyết định gọi lại cho cậu, anh muốn nghe giọng cậu biết bao.

"Tiến Dũng..."

"Em đang làm gì thế? Có nhớ anh không?"

Bên đầu kia cười khẽ:

"Nhớ... lúc nào mà em không nhớ anh! Lúc này anh không bận à?"

"Ừ, nghỉ một chút trò chuyện cùng em, chừng nào em về?"

"Có lẽ mai sẽ về, dự thảo kết thúc sớm hơn dự định!"

"Thế thì vui rồi, không phải mắc công em gọi anh mỗi ngày, về nhà tha hồ mà nhìn nhau..."

"Anh thật là... anh cũng đừng thức khuya quá đấy!"

"Anh biết rồi, em cũng ngủ sớm đi! Chúc em ngủ ngon... yêu em."

"Em... cũng yêu anh! Ngủ ngon..."( ôi giồi ôi t nổi da gà :v)

Tiến Dũng mỉm cười cúp điện thoại, chắc lúc này trên mặt Đức Chinh sẽ nổi lên hai rạng mây hồng, nhìn rất đáng yêu. Tiến Dũng vừa định đặt chiếc điện thoại xuống đi ra ngoài lấy nước uống thì nó lại reo lên, cứ tưởng Đức Chịn gọi nên nhanh chóng bắt máy.

"Alo..."

"Tiến Dũng, xảy ra chuyện rồi! Lô hàng công ty mình thuê người vận tải bị cảnh sát chặn lại kiểm tra, không ngờ lại ra hàng cấm. Cảnh sát đang cho người điều tra, nhưng mọi thông tin đều bất lợi cho chúng ta..."

"Không thể nào, lô hàng đó do công ty Jason vận chuyển mà, chúng ta làm ăn với bọn họ bấy lâu nay sao có thể như thế?"

"Jason đã mang theo vợ cùng con trai bỏ trốn, tôi cũng chẳng hiểu tại sao lại xảy ra chuyện này, bây giờ phải làm sao?"

"Bình tĩnh! Ngày mai tôi sẽ bay chuyến sớm nhất đến đó, cậu cứ bảo mọi người bình tĩnh..."

"Tôi biết rồi!"

"À, nhân lúc này điều tra xem ai gần đây liên hệ mờ ám với Jason, có lẽ sẽ biết được người đang đối đầu với chúng ta là ai..."

"Tôi biết rồi, cậu nghỉ sớm đi!"

Tiến Dũng âm trầm tắt điện thoại, lần này đối thủ trong tối anh ngoài sáng, đúng là không có đường nào đối phó, nhưng lúc này anh không thể ngã được. Tiến Dũng thở dài, xuống lầu rót nước uống, sau đó lên phòng chuẩn bị đồ chuẩn bị bay sang bên đó sớm. Tiến Dũng cũng không biết rằng, chuyến đi này sẽ mang đến bao nhiêu sóng gió mà Đức Chinh của anh ở nơi đây cũng trải qua không ít đau khổ...

Khi Đức Chinh theo giáo sư trở về từ VN đã được ba ngày từ khi Tiến Dũng lên đường sang Ý. Ngày anh đi, Đức Chinh chỉ nhận được một cuộc điện thoại bảo cậu đừng lo lắng cho anh, anh sẽ cố gắng giải quyết công việc bên đó rồi về bên cậu. Đức Chinh cũng chẳng biết nói gì ngoài chúc anh may mắn, nhưng trong lòng cậu lại không bình tĩnh như vậy. Đức Chinh có linh cảm xấu về chuyến đi này của anh, điều đó khiến cậu đứng ngồi không yên.

Hôm nay sau khi kết thúc buổi học sáng, Đức Chinh cũng không có tâm trạng đến thư viện nên quyết định về nhà thăm các em và hai bố, nhưng giữa đường thì bị Công Phượng chặn lại.

"Đức Chinh, dạo này cậu cứ tránh mặt tôi mãi, bộ tôi đáng ghét lắm à?" Công Phượng bâng quơ hỏi, nhưng thật ra trong lòng hắn lại sôi sục lửa giận.

Hắn không hiểu tại sao Đức Chinh đối với hắn cứ xa cách như vậy, ai cũng hiểu được hắn thích cậu và muốn theo đuổi cậu, chỉ có Đức Chinh biết mà vẫn cố tránh xa. Hắn biết Đức Chinh tại sao lại làm thế, nếu không có người đàn ông kia, chắc hẳn cậu sẽ không có thái độ này với hắn.

"Tôi có việc!" Đức Chinh nhíu mày trả lời.

Công Phượng cười khẽ, tiến lại sát bên người cậu, nói nhỏ:

"Đức Chinh à Đức Chinh, cậu tưởng tôi không biết cậu đi đâu sao? Người tình của cậu lúc này không ở đây, cậu gấp cái gì."

"Cậu muốn gì?"

"Tôi chẳng muốn gì cả, chỉ muốn thân cận cậu hơn thôi! Mà coi bộ ông anh kim người yêu của cậu không thích như vậy..."

Đức Chinh nheo mắt lại nhìn người đối diện, trong lòng cảm xúc bất định. Công Phượng biết chuyện của Tiến Dũng và cậu...

"Tôi không biết cậu đang nói gì, tôi có việc, đi trước đây!" Đức Chinh quyết định bỏ đi nhưng bị Công Phượng kéo lại.

"Cậu đừng chối, hôm đó tôi thấy cậu và hắn hôn nhau, chỉ cần tôi thả tin tức này ra ngoài thì tập đoàn Hà gia sẽ thân bại danh liệt." ( bữa tiệc đấu giá từ thiện hôm bữa Dũng và Chinh có lén ra ngoài hôn nhau nên bị Phượng thấy ấy tui quên up phần đó )

"Hừ, cậu uy hiếp tôi?" Đức Chinh bỗng tức giận.

"Nào có, chỉ là muốn được bên cạnh cậu với tư cách một người bạn trai thôi! Tôi không chê cậu thì cũng hi vọng cậu biết điều một chút."

Đức Chinh nhìn thấy Công Phượng nở nụ cười chiến thắng, bỗng dưng thấy hắn ta đáng ghét chưa từng thấy, mặc dù vậy cậu cũng rất lo lắng cho danh tiếng của gia đình mình. Nhìn vẻ mặt như nắm được tất cả của hắn ta, Đức Chinh đành nhịn xuống:

"Cậu lấy gì mà khiến nhà tôi thân bại danh liệt? Chỉ bằng lời nói của cậu?"

"Đức Chinh à, cậu không ngây thơ như vậy chứ? Tất nhiên là tôi nắm được vài thứ hay ho rồi, cậu về cứ check mail là rõ. Còn Tiến Dũng của cậu, lúc này chắc cũng không được yên ổn gì đâu..."

Đôi mắt Công Phượng ánh qua một tia sắc lạnh khiến Đức Chinh rùng mình, trái tim cậu đập bình bịch trong lòng ngực, một điều gì đó khiến cậu sợ hãi đang lan tỏa toàn thân...

End chap 20
Công túa ơi là công túa 😅




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #dungchinh