Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 2: Thành viên mới p2

Lại tiếp tục cái fic này tối tui đăng cho chục fic mà đọc 😂 (giỡn hôi😂)
_______________

"Tìm người" Tiến Dũng đáp bình tĩnh

"Hả cháu tìm ai ở đây? Mà một thằng nhóc năm tuổi như cháu sao không ở cùng cha mẹ mà lại ở đây một mình?"
Người đàn ông sửng sốt hỏi

Đôi mắt đen nháy của Tiến Dũng xám lại một chút, cậu vẫn thật thà đáp:

"Tìm một người tên Trần Tiến Doãn"

Người đàn sửng sốt trợn to mắt, hắn mở cửa xe bước  xuống, dáng người to lớn đứng trước  mặt Tiến Dũng khiến cậu phải ngước nhìn.

"Cháu tìm ta làm gì?"

"Chú là Trần Tiến Doãn?"

"Đúng vậy! Ta không biết cháu"

Tiến Dũng thở dài, hơi khó xử nhưng bình tĩnh lấy một tấm bưu thiếp của Tiến Doãn từ trong túi áo ra

"Sáu năm trước chú có cứu được một người phụ nữ mang thai trên đường, đưa bà vào bệnh viện và may mắn giúp bà thoát khỏi cơn nguy hiểm.Bà là mẹ tôi!"

"À! Thì ra nhóc đã lớn như vậy rồi! Lúc đó nhóc còn chưa được sinh ra. Mẹ cháu đâu, vẫn khỏe chứ?"

"Bà ấy mất rồi..."

"Hả? A... xin lỗi! Ta không biết...nhưng tại sao cháu lại ở đây? Tiến Doãn cảm thấy cậu bé thật đáng thương nhỏ như vậy mà đã mất mẹ.

Tiến Dũng nhìn Tiến Doãn một lúc mới thở một hơi, như quyết tâm làm một việc gì đó. Với một đứa nhỏ như cậu bây giờ, muốn tồn tại ở một thế giới đầy rẫy những cạm bẫy và dục vong đen tối này là một điều hết sức khó khăn, thế nên cậu chỉ có thể bỏ qua sự kiêu ngạo của mình mà xin người đàn ông này giúp đỡ, chỉ để sống xót. Cậu nhất định sẽ trả ơn họ gấp 10 lần nếu như cậu có thể trưởng thành.

"Cầu chú thu dưỡng cháu..."

"A?" Tiến Doãn sững sốt lần nữa

"Chỉ cần chú cho tôi một chỗ ở, có ăn có mặc là đủ rồi, tôi sẽ làm việc để trả phí cho những thứ đó!"

Tiến Doãn chợt phì cười hỏi lại:

"Với cái thân hình nhỏ xíu gầy tẹo của nhóc thì có thể làm gì?"

Tiến Dũng đỏ mặt:

"Tôi...tôi có thể làm vườn, dọn dẹp nhà cửa, nấu ăn, rửa chén.... việc gì tôi cũng biết làm...."

"Xòe bàn tay ra nào"

Tiến Dũng khó hiểu nhưng vẫn xòe hai bàn tay tỏ xíu ra trước mặt Tiến Doãn. Hai bàn tay đáng ra phải trắng trẻo, mịn màng lúc này lại đầy vết chai còn có vài chỗ bị đứt chưa lành hẳn. Không hiểu sao Tiến Doãn lại đau lòng, hắn nghi  thu dưỡng cậu nhóc nãy vẫn không tệ , hẳn là bọn họ có duyên nên cậu mới tìm được hắn, dù sao hắn và Văn Hoàng cả đời này cũng không có người nối dỗi, nhận cậu làm con nuôi cũng không sao.

Ý định đã có, Tiến Doãn cũng không chần chừ chi sất mà nắm lấy bàn tay cậu kéo lên xe để ngồi cạnh mình rồi cho xe phóng nhanh trên đường. Tiến Dũng ngồi im thinh thít bên cạnh cậu rất muốn hỏi hắn ta rằng có thu dưỡng cậu hay không nhưng nhìn vẻ chăm chú lái xe của người nọ, cậu đành im lặng chờ đợi.

_________________

Chiếc audi đỏ chót dừng lại ở một cửa hàng bán quần áo trẻ con Tiến Doãn hớn hở kéo Tiến Dũng xuống xe rồi đi vào cậu chỉ thụ động đi theo, bị hắn ướm hết bộ này đến bộ kia rồi kéo ra quầy thanh toán, sau đó lại như lũ quét mà đi hết tiệm này đến tiệm kia, mua giày, mua vật phẩm cá nhân.... Tiến Dũng là đứa trẻ thông minh nên rất nhanh đã hiểu những hành động có nghĩa là gì, trong lòng cậu vừa mừng vừa lo, người ta cho cậu có quá nhiều thứ tốt, liệu cậu phải làm những việc gì để trả lại số tiền người ta tiêu tốn đây...( tui :dũng vô nhà là làm ông chủ đấy 😂)

End.... chap 2

Ủng hộ ủng hộ ủng hộ tui please 😚

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #dungchinh