Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 12: Lâu ngày gặp lại

chap sau mới bắt đầu kịch tính 😆
___________________

Đức Chinh vẫn nằm im trên giường thật lâu, im lặng bao phủ cả căn phòng. Sự thật vừa bị phơi bày khiến cậu khiếp sợ đến chẳng biết phản ứng thế nào. Mọi bức xúc trong lòng cậu đã bị quét sạch, thay vào đó là bối rối chẳng biết giải thích ra sao.

Tiến Dũng yêu cậu? Yêu này khác với tình anh em, bởi nụ hôn kia quá sức chân thực, nhưng tại sao lại là cậu? Đức Chinh không rõ bản thân mình thế nào có chán ghét tình cảm anh dành cho mình hay không, nhưng tận sâu trong tim, cậu rung động - rung động bởi lời thú thật của Tiến Dũng và cảm thấy vui mừng vì anh không chán ghét cậu....

Một lúc thật lâu, Tiến Dũng lên tiếng:

"Quên những gì anh nói đi, anh đưa em về"

Đức Chinh sửng sốt, đưa mắt nhìn sự tĩnh lặng trong mắt anh, dường như tất cả những gì vừa xảy ra chỉ là mộng ảo....nhưng cậu biết, đó là sự thật. Cậu nghe mình hỏi:

"Tại sao?"

"Vì chúng ta là anh em và điều đó không thể nào thay đổi được"

Đức Chinh sửng sờ - Phải rồi, bọn họ là anh em mà anh em thì khổng thể nào yêu nhau được...( cứ yêu đêi có ruột thịt gì đâu há há 😂)

_______________________

Tiến Dũng đưa Đức Chinh về, bọn họ không nói thêm lời nào nữa. Có lẽ bấy nhiêu đó là quá nhiều cho hôm nay để ai cũng cần một khoảng lặng cho riêng mình. Tiến Dũng không muốn Đức Chinh phải khó xử, dù sao cậu cũng còn quá nhỏ để đối mặt với chuyện tình cảm ( chinh mới 17 chinh chưa 🔞), huống chi với loại tình cảm với người ngoài được cho là loạn luân.

"Đến rồi" Tiến Dũng dừng xe trước cổng

"Anh không vào à?"

"Anh còn có việc"

Đức Chinh gật đầu rồi xuống xe, Tiến Dũng cũng lái xe đi ngay luôn sau đó. Đức Chinh nhìn xe anh mất hút trên đường, một chút ngọt ngào lóe qua đôi mắt, xanh thẳm như biển trời....

__________________

Khoảng thời gian sau đó, vì việc học bận rộn mà Đức Chinh cũng không còn hơi sức mà suy nghĩ về tình cảm rối rắm của mình, Tiến Dũng cũng gần như mất tích. Anh rất ít khi trở về nhà, mà nhiều lúc về Đức Chinh lại không có nhà nên tận năm tháng liền bọn họ chưa từng chạm mặt nhau. Đến khi gặp mặt nhau cũng là thời điểm cả nhà bắt buột phải có mặt - tiệc giáng sinh, được tổ chức tại khách sạn DiaMod Hà, một khách sạn trực thuộc tập đoàn họ Hà.

Từ lúc Tiến Dũng xuất hiện, tầm mắt Đức Chinh chưa từng rời khỏi anh. Anh gầy hơn, cũng chửng chạc hơn càng làm toát ra vẻ nam tính cùng sự kiêu ngạo lạnh lùng của một nhà lãnh đạo tương lai của nhà họ Hà. Đức Chinh chưa từng nghi ngờ việc anh sẽ kế thừa tập đoàn của bố khi ông muốn về hưu, bởi sự thông mình và nhạy bén của anh hơn hẳn các anh em trong nhà..... Và điều đó cũng là điểm Đức Chinh hâm mộ anh nhất....

Dường như ánh mắt của Đức Chinh quá nóng bỏng làm Tiến Dũng chú ý. Anh quay qua nhìn cậu, đôi mắt đen híp vẫn tĩnh lặng chợt lóe qua chút bối rối. Hôm nay Đức Chinh thật trẻ trung trong bộ vest tuxedo màu đen, đôi mắt đen dấu huyền hữu thần nhìn anh chăm chú khiến Tiến Dũng rối loạn nhịp tim. Anh cho cậu một cái gật đầu rồi đưa mắt đi chỗ khác khiến Đức Chinh thấy bức mãn vô cùng. Vậy là sao? Chẳng phải đã nói yêu cậu sao? Sao lại tỏ ra lạnh nhạt như vậy? Nhưng nhớ đến lý do, Đức Chinh chỉ biết ảm đảm cười. Nếu bọn họ không vượt qua được hai chữ "anh em", bọn họ sẽ mãi dậm chân tại chỗ như lúc này

Sau bữa tiệc tối hôm đó. Mỗi đêm nằm ngủ Đức Chinh đều mơ thấy cùng một giấc mơ. Trong mơ cậu thấy cậu và Tiến Dũng chơi đùa rất vui vẻ, bọn họ như trở lại thời thơ ấu, anh cõng cậu trên lưng chạy dọc theo con đường nhựa vắng. Nụ cười lúc nào cũng nở trên môi bọn họ. Rồi giấc mơ chợt thay đổi, ở một nơi nào đó, cậu bị cố định lên tường, một thân hình to lớn bao trùm lấy cậu nhưng Đức Chinh không sợ hãi, bởi màu xám đen từ đôi mắt người đó và mùi hương quen thuộc chỉ khiến cậu mãi trầm luân, anh ôm lấy cậu, hôn cậu, một nụ hôn triền miên và da diết như tình yêu cấm kị của anh khiến cậu choáng ngợp và hăng say đáp lại, bàn tay anh vuốt ve cơ thể cậu, khiêu khích mẩn cảm nơi cậu, làm cậu rên rỉ, mở rộng thân thể đón nhận anh. Và anh tiến vào. Đức Chinh bừng tỉnh, cậu thở dốc nhìn trần nhà, cảm giác quá mức chân thực khiến trái tim cậu đạp dồn dập trong lòng ngực. Bên dưới quần là một mảnh ướt át.... Đức Chinh gát tay lên trán, cậu không muốn gặp anh trong mơ thế này, cậu muốn được cảm nhận anh một cách chân thực nhất..... Nếu anh đã không dám đập vỡ bức tường giữa họ thì cậu sẽ thay anh phá, cho anh biết sự lựa chọn của cậu rằng cậu cũng muốn được anh yêu, không phải như em trai mà là một người yêu thật thụ.

Đức Chinh không biết rằng sự lựa chọn của cậu khi chuyển đến tai Tiến Dũng đã là chuyện của bốn năm sau đó. Tiến Dũng lựa chọn đi du học để tự tu luyện mình và cũng thử xem thời gian có thể khiến anh từ bỏ Đức Chinh không. Nếu thật sự không được anh sẽ trở về và ôm cậu thật chặt, mặc kệ thế gian có ra sao anh cũng bảo vệ cậu trong cánh chim của mình. Mà để làm được điều đó anh phải cường đại hơn nữa. ( cứ như ba Hoàng với ba Doãn ấy 😆)

End chap 12
H đấy 😂 đùa thôi 😆





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #dungchinh