4.6 ᯓ Lời kết
Sau khi được bổ nhiệm làm Người Giám Sát, Yoon Chi Young cuối cùng đã thoát khỏi quá trình huấn luyện khắc nghiệt.
Giờ mình có thể về nhà rồi...
Yoon Chi Young mệt mỏi, ngày qua ngày chỉ mong mỏi được trở về. Khi ngày hứa hẹn cuối cùng đã đến, cậu lên đường. Người mẹ dịu dàng chắc chắn sẽ chào đón cậu. Cậu tin rằng anh chị em mình vẫn sẽ thân thiết như trước. Yoon Chi Young muốn gặp lại gia đình và nghỉ ngơi trong sự an toàn ở bầy đàn.
Trùng hợp là ngày cậu trở về cũng là sinh nhật của chị gái cậu.
Giờ chị mình thích gì nhỉ? Búp bê chăng?
Dù đã trưởng thành về mặt thể chất, Yoon Chi Young vẫn tự tay chọn một món quà, nhớ về người chị gái thuở ấu thơ. Đối với cậu, đó là món quà đánh dấu một khởi đầu mới, một niềm vui mới.
Trên xe về nhà, hai tay Yoon Chi Young cầm chặt hộp quà, đôi mắt cậu mệt mỏi. Cậu không thể nào ngủ được vì lo sợ nếu mình nhắm mắt, khi tỉnh dậy sẽ lại có ai đó ngã quỵ và chảy máu trước mặt. Cậu đã thử dùng thuốc ngủ để ép mình ngủ sâu, nhưng hoàn toàn vô ích. Thời gian không chỉ trôi đi mà còn như nhấn chìm cậu trong dòng chảy của nó.
Tuy vậy, cậu vẫn còn hy vọng.
Có lẽ mọi thứ sẽ tốt hơn khi mình ở bên gia đình...
Là loài sói, bản năng của họ là sống theo bầy đàn với sự đoàn kết tuyệt vời. Họ luôn nghĩ rằng mình được sinh ra trong vòng tay của bầy và cũng sẽ chết trong vòng tay của bầy. Đối với Yoon Chi Young, trở về với bầy và quê hương là niềm hy vọng và an ủi duy nhất.
"Ngay cả khi làm Người Giám Sát... nếu mình nói không muốn nhận nhiệm vụ, mẹ chắc chắn sẽ nghe thôi."
Và thế là, Yoon Chi Young bước vào nhà chính của gia tộc sói đông đúc, tin rằng quá trình huấn luyện của mình đã kết thúc.
Dù về đến vào lúc đêm muộn, đèn trong nhà vẫn rực rỡ khắp nơi vì đang là sinh nhật của chị cậu. Không khí như một ngày Giáng Sinh lãng mạn. Cầm hộp quà trên tay, Yoon Chi Young bước vào nhà với niềm hy vọng.
Và cậu vẫn không thể quên khoảnh khắc mình bước vào sảnh nơi bữa tiệc sinh nhật đang diễn ra.
"......"
Những ánh mắt ngạc nhiên của các họ hàng âm thầm chĩa về phía Yoon Chi Young.
Họ nhìn cậu với vẻ ngạc nhiên và khinh miệt, như thể cậu là kẻ xâm phạm. Có cả sự sợ hãi trong những ánh mắt đó. Có người nắm tay người thân của mình rồi lùi lại, có kẻ ngang nhiên bày tỏ sự đề phòng.
Đứng giữa đám đông, Yoon Chi Young đứng im và quan sát xung quanh. Cậu nhìn thấy từ cách mọi người tránh né khi cậu bước tới, cho đến những gương mặt hoảng hốt của gia đình mình ở phía cuối.
"...Chi Young."
Đó là chị cả của cậu. Tuy nhiên, ngôi sao của bữa tiệc sinh nhật không hề chào đón em trai mình. Ánh mắt của gia đình cậu đã thay đổi, không khác gì những thành viên của một bầy sói xa lạ.
Nhìn xuống hộp quà trong tay, Yoon Chi Young có một linh cảm.
Tất cả mọi người ở đây đều biết cậu đã làm gì.
Ngón tay cầm lấy chiếc hộp của cậu run lên. Đôi mắt xám của khen run rồi dần trở nên lạnh lẽo như đã chấp nhận sự thật. Yoon Chi Young cắn môi, cười, trông như đã buông xuôi. Từ khi mọi chuyện bắt đầu, hôm nay là ngày cậu phải đối mặt với thực tại một cách rõ ràng nhất.
"......"
Với đôi mắt trũng sâu và u ám, Yoon Chi Young tiến về phía chị gái.
Mọi người dõi theo cậu, từng bước lùi về sau. Cậu cảm nhận được những ánh mắt đầy khinh miệt, sợ hãi, ghê tởm, và đôi khi còn có cả sự ngưỡng mộ. Nhưng Yoon Chi Young hiểu rằng ngay cả sự ngưỡng mộ cũng không xuất phát từ ý tốt lành gì.
Thật kỳ lạ. Cậu đã trải qua huấn luyện của Người Giám Sát để bảo vệ gia đình. Nhưng chính cậu lại trở thành kẻ bị xa lánh.
Dù sao, cậu cũng không thể trở về bầy đàn nữa.
Sau khi từ bỏ hoàn toàn, Yoon Chi Young loại bỏ những cảm xúc vô nghĩa và nhìn nhận tình huống hiện tại. Giờ đây, cậu nhìn họ không phải với tư cách một con sói thuộc về bầy đàn, mà như một kẻ ngoài cuộc.
Ngay từ đầu, cha cậu đã không có ý định che giấu điều Yoon Chi Young đã làm với bầy.
Bằng cách đó, quyền lực của Người Giám Sát sẽ mạnh hơn, giúp người lãnh đạo tiếp theo của tộc dễ dàng điều hành hơn. Nghĩ lại, điều đó hoàn toàn dễ hiểu.
"...Chị à."
Đứng trước chị gái, Yoon Chi Young từ từ ngẩng đầu lên. Chị gái cậu luôn là món báu vật yêu thích của cha. Cô ấy cũng đã lớn, thanh nhã và cao ráo như cậu. Tuy nhiên, ánh mắt cô nhìn em trai mình lại đầy khinh thường và có chút xót xa. Ngay cả mẹ cậu, đứng cạnh chị, cũng lo lắng nhưng không dám đến gần người con trai thứ tư của mình.
Sau buông xuôi chính là chấp nhận.
Giờ đây, Yoon Chi Young không còn nơi nào để trở về, không có gia đình nào chờ đợi cậu. Cậu chỉ còn phải đối mặt với họ với tư cách là Người Giám Sát tiếp theo.
"...Chúc mừng sinh nhật, đây là quà của em."
Yoon Chi Young mỉm cười và trao món quà. Chị gái cậu lặng lẽ cảm ơn nhưng không tự mình nhận, mà để người hầu bên cạnh nhận thay. Dù đôi mắt cậu đã mệt mỏi, Yoon Chi Young vẫn rời đi sau khi trao lời chào cuối cùng. Phía sau cậu, những lời thì thầm kéo dài mãi.
Yoon Chi Young ra ngoài, lên xe và nói với tài xế,
"Tôi muốn về nhà."
"...Vâng."
Tài xế im lặng lái đi. Điểm đến là cái nơi tồi tệ mà Yoon Chi Young đã phải tham gia huấn luyện suốt thời gian qua.
Với đôi mắt mệt mỏi, Yoon Chi Young tựa trán vào cửa sổ xe, nhìn lại căn biệt thự của gia tộc sói. Đó từng là nơi chứa đựng những kỷ niệm tuổi thơ, nhưng giờ đây không còn ai đợi cậu ở đó. Cảm giác mất đi quê hương luôn khiến lòng Yoon Chi Young trống rỗng.
Sau đó, Yoon Chi Young chấp nhận con đường của Người Giám Sát. Nếu đã không thể trở về, cậu phải học cách thích nghi.
υ'• ﻌ •'υ
ᯓ★ tội nghiệp anh sói z trrr TvT
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro