Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

4.15 ᯓ Lời kết.

Sau khi tắm xong, Hodu cuối cùng cũng chịu đi ngủ.

Hee Seong thở phào một hơi, lặng lẽ rời khỏi giường. Như lời bác sĩ dặn, bây giờ cậu phải lấy thuốc cho Yoon Chi Young. Hee Seong tiến về phía cửa rồi nhẹ nhàng mở nó ra.

Cạch.

Ngay lúc đó, con sói đen nằm trước cửa liền bật dậy. Anh đang đợi nằm ngoài hành lang như một chú cún con. Hee Seong ngạc nhiên nhìn anh với vẻ mặt ngơ ngác.

"Sao...? Sao anh lại đợi ở đây trông đáng thương thế này?"

Trước câu hỏi đó, con sói khổng lồ im lặng, dụi đầu vào eo của Hee Seong và xoa má vào người cậu. Đôi mắt xám thường ngày luôn sắc lạnh giờ lại mang chút buồn bã. Bình thường thì Hee Seong sẽ chỉ buông lời lạnh lùng và lướt qua như không thấy gì, nhưng lần này, cậu quỳ xuống và ôm con sói đen vào lòng, tận hưởng khoảnh khắc bình yên một lúc.

Cậu cảm thấy có lỗi vì đã để Yoon Chi Young đau ốm một mình khi mải chăm sóc Hodu. Con sói dường như đã giải tỏa nỗi cô đơn chỉ với một cái ôm. Chiếc đuôi đen dày chầm chậm vẫy, nhìn thấy cảnh đó, Hee Seong nghĩ rằng con sói này chỉ được cái mã ngoài là giống sói thôi, còn bên trong chẳng khác gì một con cún ngốc nghếch cả.

Sau khi chơi đùa và hôn hít con sói một lúc, Hee Seong khó khăn đứng lên.

"Lại đây nào. Anh phải uống thuốc."

Grừ....

Con sói dường như không muốn tách ra chút nào, nó hậm hực thở phì phò như để tỏ thái độ và đi vòng quanh Hee Seong. Nó bám sát Hee Seong, thậm chí còn cắn nhẹ vào người cậu, rồi thư thả ngồi xuống cạnh cậu chờ uống thuốc. Hee Seong khom gối xuống, khó khăn ngăn con sói cứ liếm cằm và môi của mình để đòi hôn.

"Anh nên uống thuốc rồi ngủ một giấc thật ngon. Đừng cố chịu đựng cơn đau."

Heeseong vẫn lấy thuốc dù trong lòng không mấy thoải mái, thuốc ức chế pheromone là loại thuốc rất mạnh. Nếu Yoon Chi Young uống thuốc, anh sẽ nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Hee Seong nghĩ rằng có lẽ người chịu đựng nhiều nhất từ khi Hodu đến là Yoon Chi Young. Nếu chỉ có hai người họ, pheromone có thể được giải phóng tự nhiên thông qua việc quan hệ. Cậu không ngờ rằng anh lại rơi vào tình huống phải dựa vào thuốc vì vừa bị thương lại phải chăm sóc cho Hodu.

Hee Seong quyết định sẽ dựa vào thuốc để vượt qua hôm nay rồi đưa thuốc cho con sói. Con sói ngoan ngoãn nuốt thuốc, sau đó tựa đầu vào ngực Heeseong như đang làm mình làm mẩy. Hee Seong vuốt ve cổ dài của anh để giúp thuốc trôi xuống dễ dàng, rồi đùa giỡn hỏi về điều mà cậu vẫn đang thắc mắc.

"Mà này... Người khác cũng thấy bản thể của anh đáng sợ thế sao?"

Grừ....

Câu trả lời chỉ là tiếng gầm gừ đại diện cho sự hờn dỗi. Có lẽ thuốc bắt đầu có tác dụng, vì con sói chầm chậm chớp mắt và thậm chí không đứng vững được nữa. Con sói khổng lồ loạng choạng va phải tường và ghế, nên Hee Seong đành phải khó khăn đỡ lấy và dẫn anh vào giường trong phòng cho khách.

"Ư... Nặng quá."

Hee Seong cố gắng hết sức để đưa con sói khổng lồ nằm lên giường. Con sói nằm phịch một cái xuống giường, nghiêng người sang một bên, sau đó thở dài một cách uể oải.

Grừ....

May mắn thay, Yoon Chi Young dường như không có vẻ gì là khó chịu. Dù đang thở nặng nhọc, con sói đen vẫn cọ trán mình vào ngực Hee Seong một cách trìu mến. Đó là cử chỉ thân mật mà con sói chỉ dành cho bạn đời của mình. Hee Seong ôm chặt lấy con sói và vuốt nhẹ bờm của nó. Yoon Chi Young liên tục mở mắt ngái ngủ để xác nhận sự hiện diện của Hee Seong.

"Tôi sẽ ở đây với anh mà, cứ yên tâm ngủ đi."

"......"

"Tôi bảo ngủ đi mà. Một con sói to gần bằng cả cái giường mà lại làm nũng thế này à?"

Dù giọng điệu Hee Seong có chút lạnh lùng, con sói vẫn vui vẻ vẫy đuôi trên giường. Cái đuôi ấy to như một chiếc roi. Hee Seong nhẹ nhàng vuốt ve đầu con sói và ở bên cạnh cho đến khi thuốc bắt đầu có tác dụng. Cậu phải giữ chặt mõm con sói để dỗ anh ngủ, vì Yoon Chi Young cứ liếm môi cậu đòi hôn.

Cuối cùng thì con sói cũng ngủ yên. Đôi mắt nhắm nghiền trông rất thanh thản.

"......"

Hee Seong ngắm nhìn khuôn mặt đang ngủ của Yoon Chi Young một lúc lâu.

Một con sói đen tao nhã. Càng nhìn, anh càng toát lên vẻ đẹp bí ẩn, tựa như một sinh vật thần thánh bước ra từ truyện thần thoại. Và một sinh vật như vậy lại đang trải qua cảm giác lo âu xa cách chỉ vì cậu. Quả là một tình huống trớ trêu.

Hee Seong nhẹ nhàng vuốt đầu con sói và nhìn kỹ khuôn mặt nó.

Bộ bờm sang trọng, đôi tai dựng thẳng thanh lịch, những chiếc răng nanh dày cỡ ngón tay khiến người ta phải trầm trồ, và cả những cái vuốt tựa như gấu trông cũng thật thú vị. Đuôi thì xù đến mức nhìn như to bằng cả đùi của Hee Seong. Dù trông mạnh mẽ như vậy, hai chân trước của nó vẫn quấn quanh eo cậu, giống hệt như khi là người. Một con sói cứng đầu thật sự. Hee Seong bật cười, nhưng chẳng mấy chốc lại thoáng vẻ bối rối.

"Lạ thật."

Nhìn con sói vốn dĩ đẹp và mạnh mẽ như vậy, cậu khẽ nói với chính mình.

"Tại sao người ta lại sợ một sinh vật tao nhã và tuyệt vời như vậy nhỉ?"

Hee Seong giật mình trước những lời mình vừa thốt ra.

Hee Seong vốn dĩ không phải người quan tâm đến người khác. Lại càng không phải người giỏi khen ngợi. Nhưng nghĩ lại thì chỉ mình cậu nhận ra khía cạnh này của Yoon Chi Young. Cái nhìn thiển cận của những người sói khác là hoàn toàn sai, những kẻ đó chỉ xem con sói tao nhã này như một con thú đáng sợ mà không hề thấy được con người thật của anh. Suy nghĩ rằng cậu là người duy nhất nhìn thấu được bản chất thật sự của anh khiến Heeseong cảm thấy khá bực bội.

Rồi Hee Seong cảm thấy một chút deja vu. Dường như cậu đã nghe những lời này ở đâu đó trước đây...

Lời thì thầm đó vang cọng trong tâm trí khi cậu nhìn thấy đôi tai mềm mại của con sói.

"Lạ thật... Tại sao họ lại bỏ rơi một sinh vật dễ thương như vậy?"

"......"

Yoon Chi Young đã nói những lời này khi anh lần đầu tiên nhặt được Hee Seong trong hình dạng cún con. Ánh mắt dịu dàng nhìn vào chú cún ở độ cao ngang tầm và nụ cười trìu mến cùng đôi mắt cong cong vẫn sống động như thể nó vừa xảy ra ngày hôm qua.

Có lẽ Yoon Chi Young đã yêu Hee Seong từ rất sớm. Cảm giác đó giống như việc Hee Seong không thể thoát khỏi bản chất thật của mình và lại yêu anh một lần nữa.

Đúng vậy.

Hee Seong vuốt ve con sói đen và tao nhã nhất thế giới, từ từ trở lại hình dạng một bé cún con. Toàn bộ thế giới trở nên khổng lồ, và con sói khổng lồ trông còn khổng lồ hơn khi cậu trở về bản thể.

Hee Seong khi đã hóa thành một chú cún cố gắng thoát khỏi bộ quần áo. Sau đó, Hee Seong thoải mái tựa cằm trên mõm của con sói khổng lồ, nhìn Yoon Chi Young với ánh mắt bình tĩnh và thử thả.

Yoon Chi Young không thích mình vì mình là cún con.

Cún con cọ cái má ấm áp của mình vào mõm của Yoon Chi Young và suy nghĩ.

Anh thích mình, thích chính Gyeon Hee Seong, một người có tính cách tồi tệ.

Hee Seong đã luôn thờ ơ trước tất cả những người sói điển trai mà cậu đã thấy ở sòng bạc, nhưng lại có ấn tượng khác về Yoon Chi Young. Như người ta vẫn thường nói, thấu hiểu là khởi nguồn của yêu thương, và cậu đã thay đổi sau khi hiểu được con người thật của Yoon Chi Young. Giống như bản thân cậu, sẽ không có chuyện Yoon Chi Young bị cuốn hút vào tất cả những chú cún con. Không cần phải ghen tị với Hodu hay lo lắng ngay từ đầu.

Cún con vui vẻ lăn lộn, chôn mình sâu vào bộ lông của con sói đang ngủ. Vòng tay của Yoon Chi Young thật ấm áp và mềm mại, dù là khi anh ấy ở hình dạng người hay sói. Một tên kỳ quặc đã yêu say đắm một chú cún có tính cách khó chịu và cộc cằn. Nhưng Hee Seong không bận tâm đến sự khác lạ đó. Ngược lại, cậu biết ơn Yoon Chi Young đã cho cậu biết rằng cậu cũng có thể được yêu bởi một người nào đó.

Và đó là lý do khiến sự ghen tuông và lo lắng của cậu trở nên vô nghĩa.

Thực ra, Hee Seong dường như đã sợ hãi. Sợ rằng sau này Yoon Chi Young cũng sẽ bỏ rơi cậu trong một ngôi nhà trống và rời đi, hay đột nhiên mang về một chú cún khác và không còn thấy hứng thú với cậu. Dù cậu đã nghĩ rằng mình sẽ ổn thôi, nhưng trái tim của cún con vẫn đau nhói đến mức rơi nước mắt chỉ với việc tưởng tượng ra viễn cảnh đó. Vì vậy, khi Yoon Chi Young mang Hodu về, cậu đã lo lắng quá mức và ghen ghét Hodu đến mức đó.

Tuy nhiên, khi Hee Seong bắt đầu nhìn Hodu bằng ánh mắt giống như Yoon Chi Young, cậu nhận ra đó chỉ là một suy nghĩ tưởng tượng vô lý.

Và nếu ngay từ đầu cậu không muốn bị bỏ rơi....

Mình chỉ cần chịu trách nhiệm và sống cùng với anh ấy.

Cún con chôn mình trong bộ lông đen, ngẩng cao đầu với một vẻ mặt kiên định.

Một con đường mới dường như hiện ra trước mắt cậu. Hee Seong quyết định rằng cậu phải giữ Yoon Chi Young bên mình theo cách của riêng mình.

Đối với một chú chó chọi, tình yêu là điều cần phải tự mình giành lấy.

Tư cách để chào đón một người bạn đồng hành đẹp đẽ và chân thành phải được giành lấy bằng nỗ lực của chính mình. Hee Seong là một nhân thú tộc chó lớn lên cùng với đạo lý đó. Nhưng kể từ khi gặp Yoon Chi Young, và thậm chí có cơ hội gặp gia đình của anh, họ đã bên nhau mà không có bất kỳ lời hứa hẹn nào như những cặp đôi khác.

Mình nhất định phải để lại dấu ấn chứng minh rằng anh ấy là người yêu của mình.

Quả thật, cần thiết phải thiết lập mối quan hệ rõ ràng. Để làm điều đó, một lời thổ lộ là điều thiết yếu. Hơn nữa, để chinh phục được trái tim của người yêu, cậu phải chứng minh rằng mình là một chú cún đã có chuẩn bị.

May mắn thay, Hee Seong có thu nhập và đã chuẩn bị một chiếc két an toàn tối ưu để giấu tiền.

Đầu tiên, cậu cần kiểm tra số dư. Cún con cẩn thận rời khỏi phòng, để lại Yoon Chi Young, và hướng về két an toàn của mình.

Tiền của mình vẫn còn ở đó thôi, nhỉ?

"Két an toàn" là nơi Hee Seong đã chuẩn bị từ khi cậu lần đầu đến nhà Yoon Chi Young, và đó là nơi chỉ có cún con Hee Seong mới có thể vào. Sau khi đến phòng khách, cún con lắc lắc mông và chui tọt xuống dưới ghế sofa.

Trong không gian tối tăm, Hee Seong ngẩng đầu và lục lọi qua lỗ dưới đáy ghế sofa bằng chân trước của mình. Sau đó, những phong bì tiền nặng trịch rơi xuống với một cái bịch. Đó là số tiền Hee Seong đã tích lũy được bằng cách đánh cắp tiền mà Yoon Chi Young đánh rơi hay cẩn thận lựa được từ Yoon Jin Young. Và cuối cùng thì cũng có một dịp để sử dụng nó cho Yoon Chi Young.

Trong suốt thời gian đó, may mắn là mỗi khi cung cấp thông tin dư thừa sai lệch cho anh trai của Yoon Chi Young, anh ta sẽ gửi tiền qua. Nhờ đó mà Hee Seong đã có một nguồn tiền đảm bảo, dày bằng cả người của cún con.

Tuyệt quá...

Có vẻ như có thể chuẩn bị cho lời thổ lộ mà không cần phải tích lũy thêm tiền. Cảm thấy nhẹ nhõm, Hee Seong ngậm phong bì tiền bằng miệng và cố gắng đem nó về phòng của mình. Tiền khá nặng và số lượng cũng lớn, nên cậu đã phải vật lộn một chút. May mắn là Yoon Chi Young đang ngủ say sưa nhờ tác dụng của thuốc.

Hắt xì!

Sau khi sắp xếp tất cả số tiền, cún con hắt hơi một cái. Đó là một nơi đầy bụi, nên cậu cứ hắt hơi liên tục. Tuy vậy, Hee Seong vẫn có trách nhiệm sắp xếp tiền cho đến cùng. Nghĩ đến việc chấp nhận Yoon Chi Young như người yêu chính thức của mình và hỗ trợ anh, số tiền đó trở nên quý giá.

Mình sẽ hỗ trợ anh ấy như thế nào đây....

Yoon Chi Young có nhiều tiền đến mức tiền để đó đến mức phân huỷ cũng không dùng hết được, nhưng anh cũng có thói quen tiêu xài phung phí nghiêm trọng. Hơn nữa, với lịch sử nghiện cờ bạc, Hee Seong vô cùng lo lắng liệu anh có thể lo liệu được chi phí sinh hoạt với việc làm phạm pháp này hay không.

Cún con liền lắc đầu để xua tan những lo lắng của mình.

Không được. Dù sao mình cũng phải tự lực hỗ trợ người yêu của mình.

Hee Seong củng cố ý chí của mình, nghĩ như một chú chó chọi.

Hee Seong đã luôn bị bỏ rơi và phản bội bởi những người mình trân quý. Nhưng lần này, cậu muốn chịu trách nhiệm với Yoon Chi Young cho đến cùng và đối xử tốt với anh. Đó là người bạn đồng hành đầu tiên mà cậu chọn cho chính mình. Đối với một chú cún chưa bao giờ có tiếng nói trong các mối quan hệ, lời thổ lộ này có ý nghĩa rất lớn.

Yoon Chi Young thích những thứ lấp lánh, vì vậy một chiếc nhẫn sẽ là hoàn hảo cho lời tỏ tình, đúng không nhỉ?

Giờ thì cún con đã có thể làm điều gì đó cho một ai đó lần đầu tiên. Cún con từ từ chui ra từ dưới ghế sofa, suy nghĩ phấn khích làm lông trên toàn bộ cơ thể dựng đứng. Sau khi gặp Yoon Chi Young, cậu đã tăng cân kha khá, và bụng của cậu cứ bị kẹt trong khe hở, nhưng cậu cố gắng lơ đi điều đó.

ᯓ★ Main story end ᯓ★


υ'• ﻌ •'υ


ᯓ★ truyện chính thì end rùi nhma ngoại truyện thì còn ê hề ê hề nho

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro