Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

3.11 ᯓ Sói ăn thịt người

Trưa hôm sau, Yoon Chiyoung tỉnh dậy trước Heeseong.

Khi vừa mở mắt, theo thói quen, anh giơ tay kiểm tra xem cún con có còn nằm trên giường hay không trước tiên. Trước đây ngày mới luôn bắt đầu một cách ảm đạm, nay đã trở thành khoảng thời gian được mong chờ nhất từ khi Heeseong đến.

Kỳ lạ thay, dù ở hình dạng con người hay bản thể của mình, cún con vẫn trông như một quả cầu lông xù xì. Nhìn kỹ còn có thể thấy những chùm lông nhỏ xíu rải rác trên má cậu, và khuôn mặt tròn trịa, hiền lành của cậu thật sự giống như một bé cún con. Yoon Chiyoung từng nghĩ mẫu người lý tưởng của mình là ai đó trưởng thành, nhưng sau khi gặp Gyeon Heeseong, anh nhận ra điều đó không đúng chút nào. Anh cuối cùng lại thích một bé cún con mạnh mẽ, tính khí khó chịu và lúc nào cũng ấp ủ âm mưu trả thù.

Ngay cả khi cậu vừa mở mắt và chạm phải ánh nhìn của anh, Heeseong đã cau mày khó chịu, nhưng Yoon Chiyoung không thể ngăn được nụ cười vui sướng nở trên môi.

"Tên cầm thú khốn nạn nhà anh..."

Dù nghe lời mắng chửi, Yoon Chiyoung vẫn cười và hôn lên tóc Heeseong.

"Em ngủ có ngon không?"

Mặc dù câu hỏi chứa đầy sự tình yêu ngọt ngào, Heeseong chỉ liếc mắt lườm anh một cái. Ánh mắt cậu rõ ràng đang nói, "Đồ cầm thú khốn nạn, làm sao mà tôi ngủ ngon được chứ?". Yoon Chiyoung biết rằng việc bị gọi là cầm thú là một sự xúc phạm nặng nề đối với nhân thú, nhưng lạ lùng thay, mỗi khi Heeseong chửi rủa anh một cách thành thật như vậy, anh chỉ thấy cậu thật đáng yêu. Có lẽ là vì anh nhìn thấy sự căng thẳng nhẹ trong đôi mắt kiên định của Heeseong.

"...Mùa giao phối của sói sẽ kéo dài bao lâu?"

"Cả mùa đông."

"......"

Vừa nghe câu trả lời, đôi mắt Heeseong đông cứng trong kinh ngạc. Bây giờ mới là tháng mười hai. Còn đến hai tháng nữa mới đến mùa xuân.

Sợ hãi. Hoang mang. Nghi ngờ. Mọi cảm xúc tràn ngập trong đôi mắt đen láy run rẩy của cậu.

Sau một khoảnh khắc trầm ngâm, Heeseong lăn sang phía bên kia giường.

"Đừng biến hình."

Trước khi Yoon Chiyoung kịp ôm lấy cậu và lật người cậu lại, Heeseong đã hành động trước.

Vút.

Cậu lập tức biến thành cún con. Yoon Chiyoung nhìn bé cún tí hon còn lại trong tay mình, cảm thấy có chút bất lực.

Dù đôi mắt nài nỉ, van xin nhìn cậu, cún con vẫn không động lòng. Cậu nhóc mạnh dạn bò ra mép giường không chút do dự, rồi dũng cảm nhảy xuống đất. Việc nhảy xuống có thể rất nguy hiểm, nhưng may thay, có một chiếc đệm được lót bên dưới.

"Chúng ta vừa mới trải qua đêm đầu tiên cùng nhau, em định cứ thể chuồn đi thật sao...?"

Dù Yoon Chiyoung hỏi với vẻ đáng thương, cún con vẫn phớt lờ anh, nằm ườn ra trên đệm, phơi cái bụng hồng hồng ra ngoài. Cậu nhóc biết rằng ở hình dạng gốc của mình là cách phòng thủ tốt nhất. Quả là một bé cún con thông minh.

Cảm thấy thất vọng, Yoon Chiyoung nhấc chiếc đệm lên đặt lại lên giường. Anh không có ý định làm thêm gì nữa, nhưng vì tức giận, anh nhẹ nhàng vuốt ve cổ cún con và lẩm bẩm chọc ghẹo,

"Sau khi cùng tận hưởng suốt cả đêm..."

'Câm miệng!'

Như thể thừa nhận sự xấu hổ, cún con cắn vào tay anh, nhưng cắn không đau chút nào. Yoon Chiyoung nhẹ nhàng vuốt ve cổ và bụng cún con, bé con vừa cắn chặt tay anh liền ngã lăn ra ngủ, như thể ngất lịm vì kiệt sức. Chiếc lưỡi hồng nhạt của cậu còn thò ra một chút.

Yoon Chiyoung nằm xuống bên cạnh cún con, vuốt ve thân hình bé nhỏ của cậu bằng một ngón tay thật lâu. Lạ lùng thay, càng vuốt ve, thân thể của chú cún càng xẹp xuống. Cảnh tượng đó dễ thương đến nỗi Yoon Chiyoung không chịu nổi mà nhẹ nhàng cắn vào chân trước của cún con. Tuy nhiên, cún con đã mệt mỏi sau đêm dài, chỉ khẽ giật chân trước mà không thức dậy.

Ting.

Có một tin nhắn được gửi đến. Yoon Chiyoung nằm nghiêng người, không mấy hứng thú xem điện thoại. Có vô số tin nhắn công việc bị bỏ lỡ từ hôm qua, nhưng anh cứ vứt ở đó, biết rằng các thành viên trong tổ chức sẽ tự lo liệu chúng.

Tuy nhiên, tin nhắn vừa đến thu hút sự chú ý của anh.

[Chú đã ăn con chó đó chưa?]

ᯓ★ chú là kiểu anh em xưng tôi-chú á chứ khom phải chú cháu gì nhen

Tin nhắn đến từ một số điện thoại lạ, nhưng anh thừa biết đó là ai. Có thể đó là một trong những người anh em luôn cảnh giác với anh hoặc là Yang Hyechan.

Yoon Chiyoung nhìn tin nhắn mà không mấy bận tâm, rồi bật camera lên và chụp một tấm selfie dễ thương với cún con đang ngủ say như ngất. Đúng như anh nghĩ, bé con rất ăn ảnh. Bức ảnh đẹp như chụp bìa tạp chí, với cảnh tượng buổi sáng yên bình cùng một chú cún nhỏ thè lưỡi ra ngủ trong bầu không khí thư thái.

[Hình ảnh.]

Yoon Chiyoung có thể dễ dàng đoán được suy nghĩ của người nhận sau khi thấy bức ảnh. Họ sẽ nghĩ anh điên rồ khi làm vậy trong khi là một con sói chung thuỷ, hoặc sẽ nghĩ rằng anh chỉ đang chơi đùa chút thôi. Nhưng Yoon Chiyoung chẳng bận tâm đến những gì họ nghĩ về mình.

Thay vì suy ngẫm về người cố tình gây sự, Yoon Chiyoung thấy chụp ảnh Heeseong còn vui hơn. Và rồi anh chụp thêm một loạt ảnh cún con đang ngủ nữa. Ngay cả khi cún con mệt mỏi hé mắt trong lúc ngủ, cậu vẫn trông thật dễ thương.

Khi anh đang xem lại mớ ảnh với nụ cười luôn nở trên môi, một tin nhắn khác lại đến.

[Con chó đó có biết chú đã ăn thịt một người thật không?]

"Haiz..."

Phiền quá đi. Yoon Chiyoung phớt lờ tin nhắn và ném điện thoại qua một bên.

Yoon Chiyoung ngã phịch xuống giường, ôm cún con đang nằm trên đệm sát vào má mình. Có lẽ vì quá mệt, Heeseong vẫn không mở mắt dù Yoon Chiyoung đang cọ mặt vào cơ thể cậu.

Yoon Chiyoung nhẹ nhàng cắn vào tai chú cún, không đủ mạnh để cậu bị đau. Như thể khó chịu vì bị quấy rầy, cún con lầm bầm và đá mặt Yoon Chiyoung bằng bàn chân bé tí của mình. Dựa vào kiến thức, kinh nghiệm và trải nghiệm trước đây, anh đoán rằng cậu làu bàu chửi anh trong miệng, nhưng Yoon Chiyoung chỉ thấy hạnh phúc và nhẹ nhàng vuốt ve cổ cún con trước khi nhắm mắt lại. Thực tế, anh không thể tin được khoảnh khắc này là sự thật.

Ngay cả khi đã ngủ với nhau, anh vẫn không thể hiện chút hung hăng nào với Heeseong.

Yoon Chiyoung mỉm cười và dụi mũi vào cái đầu trắng nhỏ của cún con. Rồi mùi hương thuần khiết mà anh đã ngửi thấy vào ngày họ lần đầu gặp nhau lại thoang thoảng quanh mũi.

'Có mùi của chó con đâu đây phải không?'

Ngày hôm đó, anh cảm thấy đó chỉ đơn giản là một sự trùng hợp, nhưng bây giờ Yoon Chiyoung coi khoảnh khắc đó là định mệnh. Chỉ việc không thể hiện sự hung hãn, điều mà chính anh từng căm ghét, với người mình yêu đã khiến Yoon Chi-young cảm thấy như một ân huệ mà mình không xứng đáng có được.

Yoon Chiyoung vòng tay ôm trọn lấy thân hình nhỏ bé của cún con rồi hạnh phúc nhắm mắt lại. Anh không ngờ rằng việc yêu ai đó bằng chính con người thật của mình lại có thể mang đến niềm hạnh phúc lớn lao đến thế này. Lần đầu tiên, anh không cảm thấy ghê tởm hình dạng thật của mình. Anh cảm thấy rằng bây giờ anh có thể, dù chỉ một chút, chấp nhận hình dáng mà ngay cả gia đình anh cũng không thể chấp nhận.


υ'• ﻌ •'υ


ᯓ★ thử thách đếm số lần anh sói thấy em cún làm qq gì cũng dễ thưn với cả đáng iu  ˶ ﻌ ˶


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro