Chương 11 Tìm mèo con
Gulf thức dậy cũng đã 4h chiều, vừa mở mắt thì đập vào mắt cậu là khuôn ngực rắn chắc đang phập phồng lên xuống theo hơi thở đều đều cua người bên cạnh, hai cánh thay mạnh mẽ nam tính đang ôm gọn lấy cậu vào lòng điều này khiến cho Gulf cảm thấy vô cùng ấm áp, cậu ngước mắt nhìn lên khuôn mặt anh, khuôn mặt ấy dù cho cậu có nhìn bao nhiêu lần đi chăng nữa vẫn cảm thấy vô cùng đẹp mắt, luôn cuốn hút lấy cậu…Gulf mải mê suy nghĩ bỗng nhiên một đoạn hồi ức lóe lên trong cậu, cậu quên mất tối này có buổi hẹn ra mắt của Anna, cậu phải nhanh chóng đến đó cậu không thể bỏ mặc Anna lúc này. Gulf nhẹ nhàng nhấc tay Mew ra khỏi cơ thể của mình và rời khỏi giường, vừa cử động cơn đau nhói nơi thắt lưng truyền đến làm cậu nhăn mặt, lúc này cậu chỉ muốn quay sang đạp cho anh một cái cho ngã xuống khỏi giường vì cái tội đã hành cậu nhiều lần như vậy…Nhưng lại nghĩ nếu anh mà tỉnh dậy chắc chắn cậu sẽ không rời được khỏi đây nên đành nuốt cơn tức vào trong cố gắng đứng dậy mặc lại quần áo…. Bây giờ cậu mới nhớ ra mình bị anh lôi đến đây, xe thì không có mà điện thoại thì lúc lôi kéo đã bị anh ném lại ở văn phòng, đang suy nghĩ tìm cách thì cậu nhìn thấy điện thoại anh trong đống quần áo hỗn độn, cậu nhặt lên đưa tay chạm màn hình thì điện thoại báo nhập mật khẩu, cậu nhấn bừa nhưng mãi không mở được thử hết ngày sinh của anh rồi đến của mẹ anh ba anh mà vẫn chẳng mở được, chẳng nghĩ ngợi nhiều cậu ấn bừa ngày sinh nhật của mình thì đột nhiên lại mở khóa màn hình chính mở lên với hình nền một cậu con trai đang nằm ngủ say như chú mèo nhỏ làm Gulf nhìn vào không khỏi cười lên, cậu đưa mắt nhìn anh đang còn say giấc trên giường trong lòng thầm nghĩ “Khun Pi thật đáng yêu” nhưng rồi cậu cũng nhanh chóng nhập vào một cuộc gọi…
- Alo ạ, thư ký của chủ tịch tập đoàn Kana xin nghe
- Tôi Gulf đây, anh đưa xe đến ngoại ô đón tôi, tôi sẽ chia sẻ vị trí qua cho anh, thật nhanh lên-Gulf nói nhỏ để tránh làm cho Mew tỉnh giấc
- Vâng, tôi đến ngay- Thư ký thấy Gulf bị Mew lôi đi thì vô cùng lo lắng, gọi điện cho cậu mấy lần mà điện thoại lại ở văn phòng, không biết làm thế nào, hắn biết là cậu với Mew rất thân nên nếu như đến tối mà cậu không quay về thì hắn sẽ báo lại cho ba mẹ cậu nhưng bây giờ thấy cậu gọi điện bảo hắn đến đón nên cũng cảm thấy nhẹ lòng nhanh chóng điều xe phi như bay tới vị trí mà Gulf gửi.
Mew tỉnh dậy cũng đã 7h tối, theo quán tính anh đưa tay sờ sờ sang bên cạnh tìm người nhưng lại chẳng thấy ai, hơi ấm bên cạnh cũng đã lạnh ngắt làm anh giật mình mà vùng dậy. Chẳng bận tâm trên người không một mảnh vải anh đưa mắt đảo khắp phòng rồi lại chạy ngay vào phòng tắm nhưng cái thân ảnh mà anh muốn tìm thì lại không thấy đâu, quay lại phòng ngủ thì chỉ thấy quần áo của mình được để gọn gàng trên ghế và được chiếc diện thoại để đè lên trên. Cảm giác mất mát lập tức bao trúm lấy anh “cậu lại rời đi rồi, cậu lại muốn bỏ lại anh, cậu lại muốn bỏ anh đi đâu nữa..” anh ngồi thụp xuống sàn nhà, bản thân cảm thấy vô lực ôm đầu dằn vặt… Bỗng nhiên điện thoại của anh vang lên liên hồi, anh phi đên cầm lấy điện thoại mong rằng đầu dây bên kia là cậu, nhưng nó lại làm anh thất vọng là Kaownah gọi đến, anh mở máy nghe nhưng không lên tiếng.
- Ao, cậu bắt máy mà không thèm lên tiếng à, cậu đi đâu mà mất tăm cả ngày thế hả-Kaownah đầu dây vẫn nói xối xả mà anh chỉ im lặng không nói gì
- Này, cậu không muốn nói cũng được… nhưng sao cậu lại thế được nhỉ, cậu yêu Gulf như thế thì sao không ngăn em ấy lại, đợi đến lúc em ấy lấy vợ sinh con rồi thì cậu có hối hận cũng không có kịp- Kaownah sốt ruột thay cho anh mà lên tiếng cằn nhằn, nghe đến lúc này não Mew mới thông ra, đúng rồi hôm nay Gulf có buổi ra mắt bạn trai gì gì với một cô gái nào cơ mà, không được anh không thể để tuột mất cậu được..
- Cậu gửi địa chỉ nhà hàng đó qua cho tôi
- Phải thế chứ, tôi đã gửi qua email cho cậu lâu rồi, tự xem đi- Nói rồi Kaownah cười to, Mew chẳng quan tâm tới cảm xúc của hắn lúc này, liền ngắt kết nối mở email ra xem rồi nhanh chóng mặc lại quần áo chỉnh tề chạy xuống lấy xe lao đi…
Tại nhà hàng sang trọng.
Lúc này trong phòng trên bàn ăn gia đình hai bên đã có mặt đầy đủ, người lớn vui mừng nói chuyện cười đùa còn đôi trẻ thì chỉ lẳng lặng ngồi yên…
- Anna lớn lên thật sự rất xinh đẹp- Người phụ nữ được cho là mẹ chồng tương lai của Anna hướng đến cô cười nói
- Dạ cảm ơn bác-Anna giữ phép đáp lại
- Thì thằng bé Pha lớn lên cũng rất đẹp trai mà lại còn tài giỏi nữa, mới 25 tuổi mà đã làm phó viện trưởng ở bệnh viện rồi-Mẹ Anna đưa mắt nhìn người phụ nữ nhẹ nhàng lên tiếng
- Bà cứ khen nó, còn mong sau này Anna chăm sóc nó nhiều-Người con trai tên Pha đó chỉ giữ ý cười cúi đầu như cảm ơn, còn mẹ anh ta đã nhanh chóng lên tiếng..
Người lớn trong nhà thì rất hào hứng nhưng có vẻ như hai người trẻ thì chẳng mặn mà gì, Anna thì khỏi nói rồi trong lòng cô đã có người khác thì làm sao có thể cùng người cô không yêu kết hôn được chứ. Còn người con trai ấy cũng không biết đã có người yêu hay chưa nhưng từ đầu đến cuối anh ta cũng chỉ như đến dự, mặt lúc nào cũng tỏ thái độ như không liên qua đến anh ta…Điện thoại trên tay Anna bất chợt rung rồi sáng lên, nhìn vào màn hình thấy tin nhắn tới bất chợt khóe môi cô cong lên..
- Ba mẹ, hai bác con xin lỗi nhưng con không thể đồng ý cuộc hôn nhân này được- Anna lên tiếng đánh gãy nụ cười củả 4 người ngồi đó, còn người con trai kia khi nghe câu nói của cô vang lên thì tròn mắt nhìn
- Anna con đừng nói chuyện hồ đồ, hôn ước hai gia đình đã quyết- Ba của cô nghe nói vậy thì tức giận quát lên
- Con không hồ đồ, con có người yêu rồi. Không thể lấy người con không yêu được…
Ba mẹ cô tức giận tím mặt vì không ngờ ngay trước mặt hai gia đình cô lại có phản ứng như thế. Đôi vợ chồng bên phía đối diện cũng trở nên khó xử không kém, không biết phải nói sao vì ngay cả con trai ông bà cũng chẳng lên tiếng gì
- Xin lỗi mọi người cháu đã làm phiền- Bỗng nhiên cánh cửa mở ra, Gulf bước vào thu hút tất cả sự chú ý của mọi người ngồi đó
- Cậu là ai? -Mẹ của Anna ngạc nhiên nhìn cậu hỏi
- Cháu là Gulf người mà Anna vừa nhắc đến…-Gulf hướng người về phía 4 người lớn tuổi cúi đầu chào. Lời nói này của cậu phát ra làm cho tất cả ngạc nhiên, người mà Anna vừa nhắc đến không lẽ là người yêu của cô
- Anh đến rồi sao, đến hơn trễ đó-Anna cười đứng dậy đến khoác tay vào cánh tay Gulf nũng nịu như ngầm công nhận cho cái suy nghĩ đang nảy nở trong đầu các bậc phụ huynh kia
- Xin lỗi, công ty có chút bận. Làm em phải chờ-Gulf cười dịu dàng đưa tay lên vuốt nhẹ mái tóc cô
- Như thế này là sao…?-Ba của người con trai tên Pha lên tiếng
- Ông bà bớt nóng, từ từ để tôi giải quyết- Ba của Anna lên tiếng trấn an người bạn già ngồi bên cạnh..
- Ông giải quyết cái gì, giờ con ông đưa bạn trai đến tận đây rồi cũng nói từ chối con trai tôi- Người đàn ông kia vẫn tức giận vùng vằng
- Anna, con định làm cái gì. Hủy hôn là chuyện không thể, ba hoàn toàn phản đối
- Tôi cũng phản đối…
Cảnh cửa căn phòng lại một lần nữa mở ra, Mew vừa bước vào đã mang theo luồng sát khí lạnh như muốn giết người. Gulf thấy anh xuất hiện, tự nhiên sống lưng lại cảm thấy lạnh cậu cứ như cảm thấy mình đang ngoại tình bị anh bắt được vậy, mà cái gì ngoại tình chứ, cậu với anh đâu có là gì đâu mà bắt gian, tự cho như vậy là đúng Gulf lấy lại bình tĩnh
- Anh đến đây làm gì?-Gulf đưa mắt tròn xoe như vô tội hỏi anh, nhìn thấy cái biểu cảm này của cậu Mew như muốn bóp chết cậu luôn lúc này. Mew chưa kịp lên tiếng thì lại câu hỏi khác vang lên
- Cậu đây là..?- Ba của Anna hướng ánh nhìn về Mew đánh giá rồi lên tiếng..
- Chào ngài, đã lâu không gặp-Mew nheo mắt nhìn về người hỏi, không ngờ lại là bên đối tác mới của anh…
- Ôi tôi cứ nghĩ mình nhìn nhầm, không ngờ lại được gặp ngài tại đây-Ba Anna hào hứng đứng lên bắt tay Mew
Những con mắt ngồi đây vẫn tròn ra như chẳng hiểu chuyện gì, Gulf thấy tình cảnh này tự nhiên trong lòng dấy lên một cảm giác bất an nhưng cũng nhanh chóng gạt đi.
- Ngài đây là…?-Người đàn ông ngồi cạnh ba Anna lúc này cũng lên tiếng
- Cậu ấy là chủ tịch tập đoàn MSP…-Ba Anna hồ hởi lên tiếng
- Thật vinh hạnh, nghe danh ngài đã lâu, nay mới được gặp.- Người đàn ông đó cũng nhanh chóng tiến đến bắt tay Mew
- Không biết hôm này ngài bỏ thời gian đến đây là có chuyện gì sao?-Ba Anna tỏ ra lo lắng, ông nghĩ rằng dự án có vấn đề gì mà anh lại trực tiếp đến tận nơi, nếu nó làm anh không hài lòng thì cơ hội làm ăn của ông sẽ mất trắng
Câu hỏi vừa vang lên Mew lại chuyển ánh nhìn đầy sát khí về phía hai người vẫn còn tay trong tay đứng đó , ánh nhìn làm Gulf và Anna phải giật mình thoảng thốt, Anna càng níu chặt vào tay cậu thì thầm “Sao anh ta lại tới đây?”, Gulf không dám cử động miệng mấp máy nói thầm “Sao mình biết được…”. Anh nhếch mép nở nụ cười giống như kiểu đến giờ này mà hai người vẫn còn thầm thì ân ái trước mắt tôi…
- Tôi đến đây không phải vì công việc mà là để tìm mèo con của tôi, nó dám bỏ trốn đi gieo đào hoa…-Câu nói nồng nặc mùi dấm chua của anh làm cậu và Anna á khẩu, còn với những người còn lại thì chẳng hiểu gì cứ nghĩ câu nói của anh chỉ là một câu nói đùa vui…
- Không ngờ ngài đây lại thích động vật như vậy, chắc là con mèo của ngài ham vui chạy đâu đó thôi, chúng tôi ở trong này từ lâu cũng không thấy có con mèo nào cả-Bố Anna thở hắt ra xóa tan lo lắng cười cười nhẹ nhàng lên tiếng
- Đúng đấy, mà không biết con mèo của ngài là giống gì, nếu ngài thích động vật như vậy vừa hay tôi có người bạn thân có rất nhiều giống mèo quý. Nếu ngài thích tôi xin tặng ngài một con…-Người đàn ông bên cạnh bố Anna cũng rất nhanh nhảu đáp lấy lòng anh
Mew chỉ cười cười cho qua những câu nói của hai người đàn ông trước mặt nhưng trong lòng Gulf lại muốn dán hai cái miệng đó lại “họ nhìn như thế nào mà bảo cậu là động vật, mấy cái con mèo chết tiệt kia bằng cậu được sao, thật muốn cho bọn họ một trận mà, còn anh ta nữa cái điệu bộ cười đểu đó là sao, tự nhiên phi đến đây làm gì” vừa nghĩ cậu vừa phi về ánh mắt muốn giết người về phía anh làm Mew tự nhiên chột dạ..
- Mèo con của tôi là thứ mà tôi yêu thương nhất, không gì có thể so sánh được…-Mew nháy mắt về phía Gulf lên tiếng…
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro