Vì Yêu
Người đời hay bảo đợi chờ là hạnh phúc nhưng đâu phải lúc nào đợi chờ cũng là hạnh phúc
Trong tình yêu lắm khi người này phải đợi người kia. Mỗi hoàn cảnh là một cảm giác.
Đợi người ta đi về ăn cơm với mình là một điều ấm áp.
Đợi người ta từ trên bus xuống là điều ngọt ngào
Đợi người ta đi công tác về là nỗi vỡ òa
Đợi người ta đến rước là nôn nao
Đợi người ta mua thức ăn về là háo hức
Đợi người ta khám bệnh là nỗi lo lắng
Đợi người ta thức dậy là niềm yêu thương
Thế nhưng đợi tin nhắn của người đó là những uất nghẹn tại ngực, là cứ nhìn chằm chằm vào điện thoại, là cứ mò vào game để đợi. Hay thậm chí giật mình vì điện thoại rớt xuống nhưng vẫn là không thông báo sáng đèn . . .
Còn đợi hình bóng ai đó ra đi không từ biệt lại là nỗi cô đơn, vô vọng, là đôi mắt hốc hác, gương mặt đờ đẫn vì bao đêm trắng vì những bữa ăn bị lãng quên hay những công việc bị bỏ dở.
" Vì em yếu đuối, muôn đời em vẫn yếu đuối, . . ."
là nước chan hòa trong câu hát, là gào thét, là những vết cấu xé trên da mềm . . .
" Nếu như không mạnh mẽ, em biết phải thế nào . . ."
Ai bảo em là kiên cường là nghị lực? Ai hiểu em bất lực, mệt mỏi?
Có những đợi chờ em giấu cho riêng mình, có những nỗi buồn em không viết thành lời, có những mặn đắng em nuốt vào trong, và có những nước mắt em không giải bày.
Yêu người là những ngày nắng ấm ngập tràn nhưng cũng có ngày gió mưa lạnh lẽo. Là những đêm êm đềm nhưng cũng có những lần chênh vênh.
Là những lần nắm giữ hay là khi buông.
Là khi em cười hay anh khóc.
Là kỉ niệm đẹp hay những đau thương
. . . . Em xin cùng người đi hết. . .
Chỉ xin những lần đợi chờ thôi là cảm giác cô đơn hay đêm về không còn lẻ bóng . .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro