Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1

Đã lâu lắm rồi tôi mới mơ thấy Tô Duyệt Sinh. Trong mơ, anh vẫn hệt như mười năm trước, vẫn đốn mạt không kém.

Anh mặc áo sơ mi trắng, ngồi trên xô pha, quần tây phẳng lì không một nếp nhăn. Ánh nắng chiếu vào gương mặt anh, điệu cười nhếch mép như bị trúng gió. Đương nhiên đây chỉ là cách miêu tả độc vị của tôi, thực tế, mọi người ai cũng khen Tô Duyệt Sinh đẹp trai, ngay cả Bảo Lệ cũng nói: "Trời ơi, anh Tô cứ như Tom Cruise ý ...."

Những lúc như vậy tôi lại nói kháy: "Hóa ra anh chàng họ Tô đó cũng có gương mặt giống trai ngoại quốc?"
"Không phải chỉ là gương mặt, mà là thần thái! Thần thái, chị hiểu không hả?" Bảo Lệ nguýt tôi một cái. "Có nói chị cũng không hiểu được đâu, chị thì hiểu gì về đàn ông và thần thái chứ?"
Bảo Lệ là kiều nữ hạng nhất của hạng nhất, đứng đầu họp đêm Lotus, hàng tá đàn ông giàu có sẵn sàng quỳ rạp dưới váy cô nàng . Giang hồ đồn thổi là Bảo Lệ có số "vượng phu" , người đàn ông nào yên ổn ở bên cô nàng, công việc sẽ được thuận buồm xuôi gió. Thế mà cái tên Uông Bảo Lệ bỗng chốc trở thành biểu tượng của thân phận và địa vị, càng bận  lại càng không thể qua quýt, đám đàn ông coi việc xuất hiện bên cạnh cô nàng là niềm vinh hạnh của họ. Mỗi đêm, Bảo Lệ chắc chắn xứng làm hoa khôi hơn Lý Sư Sư.

Có điều, nói đến đàn ông, tôi thường châm chọc Bảo Lệ: "Thế có thì hiểu gì về đàn ông? Thế nào là trai đẹp hả? Cô là kiều nữ hạng nhất nhưng tôi cũng là tú bà nhé!"

Đúng vậy, tôi là tú bà, mỗi lần tự xưng như vậy liền bị la ầm len: "Cô Trâu thân mến, cô làm ơn đừng có tự phỉ báng bản thân như vậy nữa có được không? Chúng ta rõ ràng là kinh doanh dịch vụ vui chơi ăn uống!" Nói vậy cũng không sai, bởi vì trong số những hộp đêm có tiếng khắp thành phố này, tám chín phần đều thuộc sự quản lý của tôi. Lớn nhất chính là hộp đêm Lotus, điều kiện trở thành hội viên là "hồ rượu rừng thịt" , nào là "ngập trong vàng son" . Thực ra chỉ vì Lotus nằm cạnh khu rừng ở ngoại ô, giữa non xanh nứơc biếc xuất hiện vô số căn lầu nhấp nhô. Thoạt nhìn, nơi này chỉ giống một ngôi làng du lịch bình thường, nhưng xét đến ưu điểm thì thật miễn chê, hiệu ứng âm thanh của phòng hát vượt trội, rượu được phục vụ là loại thượng hạn. Còn nhớ hồi đó, tôi đã rất do dự khi người phụ trách thực phẩm tên A Mãn mang đơn đặt hàng đến cho tôi xem. Những loại rượu đắt cắt cổ đó mỗi lần đưa cả ngàn chai, thật không biết mở hộp đêm hay hầm chứa rượu nữa. Vừa lúc đó Tô Duyệt Sinh đang không vui, thấy tôi không để ý đến anh, anh lại càng bất mãn. Đại thiếu gia liếc đơn đặt hàng trong tay tôi một cái rồi cười khẩy. " Tưởng gì, mua có tí rượu đó mà em cũng không trả nổi tiền sao "

Tô Duyệt Sinh chỉ nói giọng Thượng Hải những khi tức giận, vừa nghe anh mở miệng, tôi lập tức biết ý mà cười nịnh nọt. " Vang, vâng, mua số rượu này thì không thành vấn đề, nãy giờ em chỉ nghĩ xem phải bán đến bao giờ mới hết? Anh cũng biết mà, đám người kia tuy lắm tiền nhưng đâu có biết thưởng thức rượu"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #meo#tim